Chương 1: Đơn phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào tôi là Mộc Nhã, năm nay 16 tuổi, là tiểu thư của Mộc Thị, đương nhiên sẽ không tránh khỏi " hôn ước" và hôn phu của tôi là Lưu Thành Nam con trai cả Lưu Thị, người thừa kế tương lai, anh lớn hơn tôi một tuổi, đẹp trai, học giỏi nói chung cái gì cũng giỏi. Từ lúc 8 tuổi tôi đã biết yêu rồi đó, khỏi nói là ai cũng biết phải không.

Vì tôi với anh là con ông to, nên việc học chung trường là đương nhiên. Nhưng tôi cảm thấy anh không thích tôi lắm thì phải.

***

Sáng nào tôi cũng dậy sớm làm cơm hộp cho anh nhưng anh đều từ chối không lấy còn bày ra bộ mặt chán chường, haiz.

***

- Thành Nam, anh giảng giúp em bài này với.

Tôi chỉ vào cuốn vở, anh không thèm nhìn lấy một cái, nói:

- Tôi đang mệt, với lại tôi không học chung lớp với cô nên không biết.

Tôi "dạ" rồi rời đi.

***

Hôm sinh nhật anh, tôi đã tỉ mỉ ngồi trang điểm cả tiếng đồng hồ, dành vài tiếng lựa quà nhưng anh chỉ nhìn tôi lấy đúng một lần lúc nhận quà và "Ừm, cảm ơn".

Không sao!

Nhưng tôi cũng rất vui vì anh đã nhìn tôi.

***

Hôm nay lại là một ngày mới, tôi cũng như mọi ngày đều dậy sớm để làm cơm cho anh.

Đến lớp anh, tôi không thấy anh trong lớp nên nhờ bạn anh đưa cho anh giúp tôi.

Tôi về lớp, vừa ngồi vào ghế thì anh đến tìm. Tôi vui lắm nhưng trên tay phải anh là hộp cơm tôi đưa cho anh mà. Đang suy nghĩ thì anh nói với giọng tức giận:

- Tôi nói là đừng làm mấy thứ vô bổ này,  sau cô lì thế.

- E..em..chỉ sợ anh

Chưa đợi tôi nói xong anh để hộp cơm trên bàn rồi ra khỏi lớp tôi. Tôi chỉ sợ anh đói thôi mà, anh có cần làm thế không.

*Trưa

Dù tôi bị anh phủ nhưng tôi vẫn còn những người bạn tốt nhưng thân và hiểu tôi chỉ có Lệ Thu, Thanh Như, Lâm Khánh và Hoài Đức

Chúng tôi cũng xuống căn tin trường ăn như bình thường. Tôi cũng thấy anh nhưng hôm nay lại có một cô gái, thường đi cùng anh chỉ có Đỗ Hoàng và Quang Hộ hai người bạn thân của anh. Nhìn kĩ hình như cô gái đó là Như Lam.

Nhìn anh rất vui khi ở cùng Như Lam khác hẳn khi ở cùng tôi. Thế là buổi ăn đó mặt tôi như cái mâm.

- Này Mộc Nhã, mặt mày sao như cái mâm vậy.

Thanh Như hỏi tôi giọng đầy lo lắng.

Lệ Thu, Lâm Khánh và Hoài Đức cũng nhìn tôi.

Lệ Thu bảo:

- Tiểu Nhã nhà ta đang thất tình, haiz.

Hoài Đức cũng gật đầu.

Lâm Khánh thì nói:

-  Thôi, đừng chọc nó nữa nó quạo nó xé xác chúng mình giờ.

Sau đó cả đám ngồi cười mà sao tôi cũng cười haha.

Chúng tôi nhanh chóng kết thúc bữa ăn về lớp học tiếp.

Tối về nhà tôi nhắn tin hỏi Quang Hộ về Như Lam. Vì tôi khá thân với anh.

" Anh Quang Hộ, trưa em thấy Như Lam ngồi ăn cùng mọi người á, mà nhìn mọi người cười vui vẻ vậy"

" Chồng em bị cướp rồi em ơi "

Tôi vừa đọc xong thì anh thu hồi và nhắn lại.

" Thật ra Như Lam là bạn gái mới của thằng Nam đó"

Bạn gái mới?

Tôi liền soạn tin nhắn gửi anh.

" Hả? Anh đùa chả vui miếng nào"

" Anh không đùa, trước Như Lam còn nhiều đứa lắm, chỉ có Như Lam là nó công khai này"

Tôi seen nhưng không trả lời lại, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?

Một giọt, hai giọt, ba giọt nước mắt sao cứ tự rơi hoài vậy. Rồi tôi lại suy nghĩ chắc anh quen Như Lam chỉ cho vui sau này anh cũng là chồng tôi. Nhưng nước mắt cứ rơi mãi.

Quang Hộ bên màn hình cũng thở dài, sao nhóc này ngốc thế nhỉ. Thôi kệ đi ngủ để mai còn làm nam thần tiếp.

Wattpad: Lộ Tư Nhi
                 @ntt_64

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro