Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 6

Sáng hôm sau,mới 8h sáng khi My còn đang chìm trong giấc ngủ sâu thì

Reng.....reng....reng....-Tiếng chuông cửa kêu inh ỏi.

Hôm đó là ngày nghỉ nên khu biệt thự rất yên tĩnh.

_Chào cô!Cô tìm ai ạ.- 1 nhỏ người hầu chạy ra.

_Em là bạn của My ạ.Nghe nói bạn ấy bị ốm nên sang thăm.- Yến lễ phép.

_Ồ!Cô là bạn của Tiểu thư à!Mời cô vào nhà Tiểu thư còn đang ngủ để tôi lên gọi cô ấy xuống.-Nhỏ người hầu vui vẻ mời Yến vào nhà rồi chạy lên gọi My.

Cốc....cốc....cốc....

_Tiểu thư ơi!Có người bảo là bạn của Tiểu thư đến chơi ạ.-Nhỏ người hầu nói vọng từ ngoài cửa.

_Dạ em biết rồi em xuống ngay cảm ơn chị.- My còn đang ngái ngủ cái đầu vẫn còn hơi nhức.

Tại phòng khách, Yến đang ngồi nhâm nhi li trà và khẽ mỉm cười.

_Chào lâu quá không gặp nhớ bà quá à! - My bước xuống cười nhạt.

_Gớm nói nhớ người ta mà cái mặt bơ phờ như thế hả?- Yến lo lắng.

_Ừ tại đang mệt.- My chán nản.

_Mấy bữa nay lớp có gì vui không?Tui nhớ lớp quá à.

_Ừ lớp cũng bình thường mà sao bà không đi học bộ tính bỏ học luôn à.

_Tui học ở nhà chồng tui không cho học ở trường đâu- My ỉu xìu.

_Kì vậy mà sao bà đám cưới mà chẳng có tiệc tùng gì hết vậy?- Yến thắc mắc, câu hỏi của Yến động tới nỗi đau của My cô không thể nói với Yến rằng quan hệ của cô và Khánh chỉ là hợp đồng được anh ta sẽ giết cô mất.

_Tại anh Khánh bận quá với lại cũng định tới lúc tui ra trường rồi làm luôn. Mà hôm nay tui với bà đi chơi đi nha ở nhà hoài tui thấy tù túng quá.- My giải thích nhanh rồi chuyển đề tài vì Yến là chuyên gia thắc mắc cái gì cũng hỏi cho ra ngọn ra ngành.

_Ừ nhưng mà bà đang bệnh có đi được không?

_Không sao đâu tui chỉ cảm nhẹ thôi ấy mà. Thôi bà đi với tui lên phòng chờ tui thay đồ rồi mình đi - My dắt Yến lên phòng mình định mở cửa thì thấy Khánh từ phòng làm việc bước ra.

_Đây là chồng tui - My cúi mặt.

_Còn đây là Yến bạn em.-My chỉ tay về phía Yến.

_Chào anh.- Yến mỉm cười.

Khánh không nói gì chỉ giơ tay ám hiểu chào rồi bỏ đi.

_Nè tui thấy chồng bà sao sao đó.

_Sao là sao?- My vừa lựa quần áo vừa quay sang hỏi.

_Lạnh lùng vô cảm kiêu ngạo.-Yến vừa nói vừa ngắm nghía những bức tranh trong phòng.

_Ảnh là vậy đấy nhưng.....trong lòng thì tốt lắm.-My nói dù lòng cũng cảm thấy ngượng vô cùng.

_Bà đừng có mà tin quá coi chừng lụy luôn thì khổ sống thì phải có lập trường riêng đừng có cái gì cũng bênh ỗng hết với lại tui thấy ỗng cũng kì thiệt ai đời bạn vợ mình tới chơi mà không chào hỏi gì hết may tui chỉ là bạn bà chứ nếu gặp ba bà chắc ỗng nói chuyện tay đôi luôn quá. Tui thấy cuộc hôn nhân này của bà chẳng đi vào đâu cả chẳng có hạnh phúc gì đâu chỗ bạn bè tui khuyên thật tình đó.- Yến ra dáng 1 nhà tâm lí học(ước mơ của chị ấy mà lị)

_Ừ tôi biết rồi.-My nói xong quay sang lục lục cái gì đó trong tủ quần áo.Không cần Yến nói thì cô cũng biết Khánh đâu có yêu thương gì cô anh ta chỉ xem cô như 1 món hàng mà thôi thích thì dùng không thích thì cho vào sọt rác.

Sau khi thay đồ xong,cả hai nắm tay nhau đi xuống nhà.Dưới phòng khách Khánh đang ngồi nói chuyện với ai đó.

_Anh Nam sao anh ở đây?- Yến reo lên.

_Ủa sao em cũng ở đây?- Nam cũng ngạc nhiên không kém.

_Em đến nhà bạn em chơi.Đây nè.Đây là My người em hay kể với anh ý.- Yến kéo tay My lại sát gần mình.

_Ồ đúng là trái đất quả thật là tròn hóa ra vợ của Khánh lại là bạn của em.Anh là bạn của Khánh.-Nam cười xoa xoa đầu.

_Ra thế à. My đây là Nam con của bạn ba tui người tui hay kể cho bà nghe ấy.

_Chào anh. Em là Khởi My.Rất vui được gặp anh.- My e dè.

Khánh vẫn ngồi im như tượng nói gì cứ như là anh ta đang ở ngoài hành tinh vậy.

_Thôi vậy tụi em xin phép ra ngoài 1 chút.- Yến tìm cách chuồn.

_Ừ vậy 2 em đi vui vẻ nha- Nam nở 1 nụ cười hết sức baby.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro