Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại phòng y tế.

Harin đưa Sooji lên một trong những chiếc giường ở phong y tế.

" Có chuyện gì thế Rin? " Yeonju, người tình cờ làm nhiệm vụ canh gác ở phòng y tế ngày hôm đó, hỏi.

"Không sao đâu, cậu có thể chườm cho tôi để làm dịu vết bầm được không?" Harin hỏi.

Yeonju ngay lập tức chuẩn bị những gì Harin yêu cầu.

"Rin, tôi ở lại một lát thôi, chuông đã reo rồi, hôm nay lớp tôi có bài kiểm tra toán." Yeonju nói rồi lập tức rời đi, để lại Sooji và Harin một mình.

Sau khi Yeonju rời đi, Harin lập tức băng bó vết thương cho Sooji một cách chậm rãi.

"Aww." Sooji rên rỉ.

"Xin lỗi, có đau không? Tôi sẽ băng bó chậm lại. Cố chịu đựng nhé?" Harin hỏi.

"Rin, tại sao cậu lại có tâm huyết làm ra trò chơi đó?" Sooji đột nhiên hỏi.

"Cậu không biết gì cả, Sooji, và tôi có thể nói với cậu một trong những lý do của tôi là tôi cần giải trí." Harin đáp, vẫn đang băng bó vết thương cho Sooji.

"Đau quá, Rin." Sooji nói rồi nắm tay Harin.

Harin, người đang được Sooji nắm tay, bỗng cảm thấy lo lắng và hồi hộp.

"Sao mặt cậu đột nhiên đỏ thế, Rin? Cậu bị ốm à?" Sooji bối rối rồi chạm vào trán Harin.

Má của Harin vỗn đã đỏ sẵn lại càng bị Sooji làm đỏ hơn.

"Tôi không sao đâu, còn lại thì cậu tự làm đi nhé. Tôi đi vệ sinh rồi về lớp luôn đây." Harin nói rồi lập tức chạy khỏi phòng y tế vì sợ Sooji nghe được nhịp tim của mình.

"Mày đang làm gì vậy Rin sao mày lại đỏ má với Sooji vậy? Chết tiệt, tại sao mày lại phải lòng cậu ấy? Ah không thể nào, mày chỉ mệt thôi." Harin nói ngay khi bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Sau giờ học.

Sooji, Yerim, Jaeun và Jaehyeong đi chơi ở cửa hàng tiện lợi.

"Eunjeong đâu?" Jae hỏi.

" Cậu ấy còn có buổi tập bơi nữa phải không? Tuần sau có cuộc thi đấy." Yerim trả lời.

"Không trách cậu đưa chúng tôi đến cửa hàng tiện lợi." Jae trả lời.

"Tôi không ép cậu đến, Jae." Yerim giễu cợt nói.

"Đùa thôi, cậu đẹp quá, cậu đừng giận dữ, cậu còn nhắn tin cho tôi à, tình yêu của tôi?" Jae trêu chọc

"Cậu gọi ai là tình yêu của cậu, Jae?" Jaeun phản đối.

"Wow, Jaeun, cậu ghen tị à?" Jae nói một cách cuồng loạn.

"Đừng mong đợi, tôi chỉ không muốn cậu bị Eunjeong đánh thôi." Jaeun nói dối.

"Thừa nhận đi, thôi nào, đừng lo lắng, người con gái tôi yêu nhất vẫn là cậu." Jae nói rồi ôm lấy cánh tay Jaeun.

"Ô uế." Jaeun trả lời nhưng mặt cô lại đỏ bừng.

Jae bật cười trước câu trả lời của Jaeun, rằng vì một lý do nào đó, dù bị từ chối rất nhiều lần nhưng anh vẫn không bao giờ bỏ cuộc và không bao giờ bị tổn thương.

" Hình như Harin đối xử với Sooji rất khác. Thường thì những người khác, Dayeon muốn làm gì thì cậu ta cũng không quan tâm." Yerim lên tiếng.

"Và điều đáng kinh ngạc hơn nữa là Doah cũng tham gia." Jae tiếp tục.

"Có lẽ Doah nghĩ rằng Dayeon đã đi quá xa." Sooji nói trong khi ăn cơm nắm của mình.

Ở một nơi khác, tại trường Baekyeon, trong phòng của Harin.

Dayeon, Doah, Seolha và Wooyi bước vào phòng và thấy Baek Harin đang hút thuốc trong khi đợi họ.

Sau đó Harin trực tiếp tiến đến gần Dayeon và dẫm lên giày của Dayeon.

"Đừng vượt quá giới hạn của mình, Kim Dayeon" Harin nói rồi thổi khói thuốc vào mặt Dayeon.

"Xin lỗi Harin, nhưng bình thường cậu chẳng bao giờ quan tâm đến hạng F hay việc chúng ta muốn làm đâu." Dayeon rụt rè nói.

"Không cần cãi lại Dayeon, lần này hãy để Sooji là việc của tôi và không một ai được chạm vào cậu ấy nữa. Nếu như tôi thấy các cậu dám chạm vào Sooji lần nữa, tôi sẽ làm những điều mà trước đây các cậu chưa bao giờ tưởng tượng ra. Hiểu không?" Harin ra lệnh.

"Và ồ vâng Doah tôi thấy bạn cũng quan tâm đến Sooji, bạn cũng không cần can thiệp vào." Harin nói khi nhìn Doah.

"Theo tôi thì Dayeon đã đi quá xa rồi, Sooji đã nói là cậu ấy sợ sâu rồi nên nếu ép buộc tôi sợ ở trường sẽ xảy ra chuyện không hay." Doah nói dối, thực ra cô ấy cũng đang bối rối về bản thân mình.

"Nếu muốn thân thiết với Sooji thì đừng mong đợi Doah. Cậu ấy vẫn chưa xong việc với quá khứ của mình đâu." Harin đột nhiên nói.

"Ý cậu là gì, Rin? Cậu biết Sooji trước đó sao?" Wooyi tò mò hỏi.

"Vâng, thành thật mà nói, tôi đã gặp cậu ấy khi cậu ấy đang ở một trong những lúc đau đớn nhất."

Harin cũng kể về cuộc gặp gỡ của cô với Sooji ở Jeju.

"Nhưng cậu ấy không nhận ra đó là tôi. Có lẽ vì lúc đó cậu ấy khóc rất nhiều nên không thấy rõ mặt tôi." Harin nói tiếp.

Dayeon nhận xét: "Không trách bạn lại bênh vực Sooji, hóa ra Sooji đang thất tình phải không? Thật ngạc nhiên khi bạn có tấm lòng."

Thành thật mà nói, họ không biết rằng Harin quan tâm đến Sooji nhiều hơn những lý do mà cô đưa ra cho bạn bè biết.

Tại nhà Sooji.

Sau khi đi chơi ở cửa hàng tiện lợi xong, Sooji lập tức trở về nhà rồi ngay lập tức đi tắm để giãn cơ vì thú thật, toàn thân cô đau nhức vì bị nhóm Dayeon đánh khi ở trường.

Đang sấy tóc thì đột nhiên có cuộc gọi đến.

"Xin chào Sooji, Harin đây." Harin ở đầu bên kia điện thoại nói.

"Ừ Rin? Có chuyện gì thế?" Sooji lười biếng trả lời.

"Bắt đầu từ ngày mai, đừng lo lắng, Dayeon sẽ không làm phiền cậu nữa. Tôi sẽ toàn quyền quản lý cậu. Và cậu phải tuân theo bất cứ điều gì tôi bảo nếu không Dayeon sẽ quay lại đánh cậu", Harin đe dọa.

"Đừng lo lắng Baek Harin, tôi sẽ phá hủy trò chơi của cậu và tôi không dễ dàng bị bắt nạt như cậu nghĩ đâu." Sooji ngắt lời.

"Hahaha và tôi cũng không hợp với cậu đâu Sooji. Cậu phải hiểu điều đó", Harin trả lời.

Sau đó Harin lập tức kết thúc cuộc gọi với Sooji.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Sooji, Harin châm điếu thuốc và hút.

Hiện tại cô đang ở trên ban công phòng của mình.

Sau đó cô nhìn thấy mạng xã hội của Sooji.

Tất nhiên không khó để Harin tìm ra tất cả những điều cô muốn biết.

"Có vẻ như cậu ấy đã xóa bức ảnh với người yêu cũ, nội dung còn sót lại từ khi cậu ấy tham gia giải đấu kiếm." Harin lẩm bẩm trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào ảnh của Sooji.

"Khi nhìn vào nó cũng đẹp lắm." Harin vừa nói vừa mỉm cười mà không nhận ra.

"Sao đột nhiên tôi lại muốn gặp cậu ấy?" Harin lại nói.

Và không hề hay biết, cô đã gọi tài xế đưa mình đến căn hộ của Sooji.

Căn hộ của Sooji.

Lúc này, Harin đã ở trước tòa nhà chung cư của Sooji.

"Mày đang làm gì ở đây thế này hả Harin?" Harin lẩm bẩm.

Khi cô đang định quay người trở lại xe thì đột nhiên có một giọng nói gọi cô lại.

"Harin, cậu đang làm gì ở đây thế?" người nói hóa ra là Sooji.

"Buổi tối cậu ra ngoài làm gì?" thay vì trả lời câu hỏi của Sooji, Harin lại hỏi.

"Ồ, nhà của tôi ở đây và tôi đang đi vứt rác. Cậu đang làm gì kỳ lạ dưới nhà của tôi vậy, sao trông nghiêm túc đến vậy? Sao thế? Cậu muốn đánh bom căn hộ của tôi à?"

"Tôi chỉ đang đi hóng gió, tình cờ có một người bạn của tôi cũng sống ở đây" Harin thản nhiên trả lời.

Và may mắn thay, người bạn thân nhất của cô, Joo Seokyung, sống cùng căn hộ với Sooji, nhưng cô ấy lại ở tầng penthouse.

Harin ngay lập tức liên lạc với Seokyung.

"Này, Seokyung, ra ngoài đi, tôi đang ở trước căn hộ của cậu." Harin nói trong điện thoại.

"Điên à? Sao cậu lại đến căn hộ của tôi vào giờ này? Và thật tuyệt khi cậu đã không nói cho tôi biết trước. Nếu tôi không ở nhà thì sao?" Seokyung trả lời cộc lốc.

"Thôi nào, tôi chỉ muốn mời cậu đi ăn thôi. Ở nhà ăn một mình chán lắm." Harin nói dối như thường lệ.

"Được rồi, đợi tôi xuống đã." Seokyung nói rồi cúp máy ngay lập tức.

"Được rồi, vậy tôi vào đây, Rin."

"Này, đợi chút Ji, cậu có muốn đi ăn cùng tôi không?Nhân tiện, đây là mệnh lệnh."

"Tôi đã ăn cơm nắm rồi nhưng Rin. Tôi vẫn thấy no. Tôi chỉ muốn xem phim Hàn Quốc thôi, hơn nữa cậu đã có bạn đi cùng rồi mà." Sooji từ chối.

"Cậu từ chối tôi à? Được rồi, vậy ngày mai tôi sẽ gọi Dayeon bắt nạt Jaeun." Harin đe dọa.

"Sao lại là Jaeun? Cậu ấy không liên quan gì đến chuyện này." Sooji phản đối.

"Jaeun là bạn của cậu, nếu cậu từ chối tôi thì có nghĩa là Jaeun sẽ bị ảnh hưởng. Và một lần nữa Sooji phải hiểu, tôi có quyền lực trong tay." Harin mỉm cười nói rồi vuốt ve đỉnh đầu Sooji.

Sooji đột nhiên đỏ mặt trước hành động của Harin.

"Ừ, Rin, cậu bảo tôi xuống chỉ để xem hai người tình tứ phải không?" Seokyung nói.

Sooji bị sốc khi nghe điều này, ngay lập tức đẩy ra khỏi Harin.

Harin ngay lập tức thay đổi cuộc trò chuyện.

"Kyung, đây là Sooji và Sooji, đây là Seokyung, bạn của tôi." Harin nói, thay đổi cuộc trò chuyện sang chủ đề khác.

Cả hai đều bắt tay nhau.

"Đối với tôi, bạn của Rin ai cũng rất đẹp." Seokyung nói đùa vì Seokyung biết rằng Harin đang quan tâm đến Sooji. Điều này có thể thấy rõ qua ánh mắt của Harin nhìn Sooji.

Harin tiến lại gần Seokyung rồi thì thầm:

"Cậu muốn thấy việc kinh doanh bất động sản của Joo Dan Tae phá sản phải không, Kyung?" Harin đe dọa.

"Cậu điên rồi Rin, thứ lỗi cho tôi nhé, thưa Nữ hoàng." Seokyung hoảng sợ dù Seokyung biết Harin chỉ nói đùa vì dù sao tập đoàn Hera và tập đoàn Baekyeon đã hợp tác từ lâu rồi. Và một điều mà Seokyung chắc chắn lúc này là Harin đang yêu cô gái dễ thương trước mặt.

"Được rồi, đi ăn thôi."Harin nói.

Sooji ngay lập tức bước vào ghế trước cạnh tài xế của Harin nhưng Harin đã vội ôm lấy Sooji.

"Cậu ngồi phía sau với tôi đi, để Seokyung ngồi phía trước, Seokyung thường không thích ngồi phía sau với người khác. Phải không Kyung?" Harin hỏi trong khi chớp mắt với Seokyung.

"Ừ Ji, ngồi phía sau cùng Harin đi." Seokyung nói.

Sooji cau mày bối rối vì cô nghĩ người như thế có thể tồn tại ở đâu. Nhưng cô chỉ có thể vâng lời.

"Đồ khốn." Seokyung trêu chọc rồi đi thẳng vào ghế trước.

Harin chỉ có thể trừng mắt nhìn Seokyung đang chế giễu mình.

Tại nhà hàng.

"Chết tiệt Rin sao cậu không nói muốn đưa tôi đến một nhà hàng sang trọng? Cậu phải để tôi thay quần áo trước chứ. Như thế thì tôi giống người hậu của cậu vậy." Sooji phản đối.

"Từ hôm nay cậu sẽ là nô lệ của tôi." Harin vừa nói vừa nháy mắt với Sooji.

Seokyung không còn ở trong số họ vào thời điểm này vì tình cờ anh trai cô là Seokhoon đang ăn uống tại địa điểm đó cùng với bạn gái Bae Ronna và Seokyung được mời tham gia. Tất nhiên cô nàng cũng muốn cho Harin cơ hội được ở một mình với Sooji.

"Tôi không đồng ý, Rin, và như tôi đã nói, tôi sẽ phá hủy trò chơi mà cậu đã tạo ra." Sooji nói trong khi uống sữa lắc của mình.

"Tôi đang đợi, cậu sẽ làm gì với tôi và trò chơi tôi làm." Harin thách thức khi đang ăn bít tết trước mặt cô.

"Nhân tiện Ji, cậu không muốn ăn à? Cậu chỉ uống sữa lắc thôi à? Tôi thấy cậu là người thích sữa sô cô la phải không?" Harin vừa nói vừa nhìn Sooji

Sooji nói: "Yoi, sữa sô cô la và onigiri không thể tách rời khỏi cuộc sống của tôi."

"Thật là trẻ con. Nhưng nghiêm túc mà nói, tôi không thích ăn một mình. Cậu gọi món gì đi. Hay cậu có thể ăn giống như món tôi đã gọi." Harin nói.

"Tôi sẽ thử trước, Rin. Tôi sợ sẽ không thích. Hãy cho tôi ăn thử đi." Sooji hỏi thì lúc này Sooji đã đưa người lại gần Harin và cũng sẵn sàng rồi hahahaha.

Harin ngay lập tức lo lắng khi nghe yêu cầu vừa rồi của Sooji.

"Sao vậy? Tôi đã quen việc này với Yerim, Jaehyeong và Jaeun" Sooji bối rối.

Harin ngay lập tức đút Sooji. Và khi ở gần Sooji, Harin có cảm giác như anh thực sự có thể ngửi thấy mùi thơm của em bé tỏa ra từ cơ thể Sooji.

"Chết tiệt, cậu ấy thật sự có mùi như em bé. Duh, dù sao thì cái nĩa đó cũng là của Sooji, điều này có nghĩa là tôi đã gián tiếp hôn Sooji đúng không?" Suy nghĩ của Harin đang du hành đấy các bạn hahahaha.

"Sao nhìn cái nĩa thế? Tôi không có bệnh dại hay cũng Covid đâu." Sooji nói đùa.

"Có chuyện gì vậy, chỉ là tôi không quen dùng chung dao kéo với người khác mà thôi." Harin vui vẻ nói.

Và đột nhiên sự chú ý của Harin chuyển sang đôi môi của Sooji. Đúng vậy, trên môi Sooji còn sót lại nước sốt từ miếng bít tết mà Sooji vừa ăn.

"Eh Rin sao cậu lại nhìn vào môi tôi thế?" Sooji nói trong khi cố gắng ngậm miệng lại.

"Đồ ngốc, trên môi còn có nước sốt kìa, cậu muốn để dành cho ai?" Harin ngắt lời.

"A, ở đâu?" Sooji vừa nói vừa cố gắng lau môi bằng khăn giấy nhưng vẫn không được và đột nhiên một ngón tay chạm vào một bên môi Sooji.

"Chà, giờ sạch rồi đấy."Harin nói, mỉm cười ngọt ngào với Sooji.

Và ngay lập tức Sooji chết lặng khi vì cô chưa bao giờ được đối xử như vậy ngay cả khi đang hẹn hò với Jiwoong.

"Chết tiệt, Sooji tại sao mày đột nhiên run rẩy như vậy? Chắc hẳn mày đang mang theo tâm trạng, đặc biệt là khi bạn chưa từng được yêu trước đây." Sooji nghĩ.

"Sao thế? Cậu chưa bao giờ được đối xử như vậy trước đây sao? Cậu là một jones (một người độc thân khó chịu)." Harin trêu chọc.

"Cậu thật sự có người yêu sao?" Sooji hỏi lại.

"Sớm thôi." Harin thản nhiên trả lời.

"Có ai thực sự muốn ở bên cậu không?" Sooji lại trêu chọc.

"Cậu." Harin thản nhiên trả lời

"Ah? Ơ, ý cậu là sao? Ôi chúa ơi, tôi không muốn có một người người yêu tâm thần như cậu đâu." Sooji thẳng thừng từ chối.

Harin ngay lập tức bật cười trước những gì Sooji vừa nói.

Từ xa.

"Kể từ khi nào Harin có thể cười được như vậy?" Seokhoon bối rối nói.

"Kể từ khi gặp cô gái bên cạnh cô ấy. Ứng viên là bạn thân nhất của chúng tôi." Seokyung cười toe toét nói.

"Được rồi, hãy sẵn sàng chào đón kỷ nguyên với những hành vi liều lĩnh của Harin." Ronna cũng cười nói.

Harin đưa Sooji về căn hộ của mình.

Và trên đường đi Sooji đã ngủ quên. Có lẽ vì hôm nay cô mệt.

Đầu Sooji vô tình tựa vào vai Harin.

Harin để cho Sooji tựa vào vai mình đến khi họ đến trước căn hộ của Sooji.

"Cô ổn không, thưa cô? Bạn cô còn thức không?" tài xế Harin hỏi.

"Đợi một chút. Hãy để cậu ấy nghỉ 10 phút, trông cậu ấy có vẻ mệt. Hãy đến cửa hàng tiện lợi một chút nhé." Harin nói.

"Được rồi thưa cô." tài xế của Harin lập tức xuống xe và đi thẳng đến cửa hàng tiện lợi.

Trên xe, Harin chỉ có thể nín thở khi ở một mình với Sooji và ánh mắt anh chợt hướng về phía môi Sooji.

"Cảm giác thế nào khi hôn đôi môi có sở thích uống sữa sô cô la?" Harin nghĩ rồi đột nhiên dám đưa mặt mình lại gần Sooji.

Khi môi cô gần như chạm vào môi Sooji, chợt Sooji tỉnh dậy.

"Tôi xin lỗi Rin, tôi ngủ quên mất." Sooji dụi mắt nói.

"Ừ, cậu đã làm ướt áo tôi rồi đấy." Harin nói dối để che đi sự ngại ngùng của mình.

"Sooji không nhận ra rằng tôi gần như đã hôn cậu ấy sao?"

"Harin muốn làm gì tôi khi mặt cậu ấy kề sát mặt tôi như vậy? Chẳng lẽ Harin muốn hôn tôi. Một Baek Harin lại phải lòng tôi là điều không thể?"

Họ đang bận rộn với những suy nghĩ của riêng mình.

"Được rồi, Rin, cảm ơn vì đã đưa tôi về nhà." Sooji nói rồi mở cửa xe.

Nhưng đột nhiên Harin nắm lấy tay Sooji.

"Ngày mai tôi sẽ đón cậu." Harin nói.

"Xin lỗi Rin, tôi đã hứa ngày mai sẽ đón Doah mà" Sooji nói vì trước đó khi họ đang ăn, Doah đã trò chuyện với Sooji để nhờ đưa cô ấy đến trường vì tài xế đang nghỉ phép vì con trai anh ấy đang đi học và sắp tốt nghiệp.

"Doah? Seo Doah? Bạn đang làm gì vậy?" Harin ngắt lời.

Sooji giải thích nó.

"Tại sao tôi phải giải thích với Harin?" Sooji nghĩ một cách kỳ lạ với chính mình.

"Có lạ không khi Doah không nhờ Dayeon, Wooyi hay thậm chí là tôi?" Harin vẫn không chấp nhận việc Doah nhờ Sooji đón cô ấy.

"Tại sao? Tôi cùng hướng với Doah, nhưng cậu không cùng hướng với nhà tôi" Sooji bối rối.

Harin phớt lờ câu hỏi của Sooji rồi nhắn tin ngay cho Doah.

Ngày mai Sooji đi cùng tôi, tôi sẽ nhờ Dayeon đến đón cậu.

"Không sao đâu. Ngày mai tôi sẽ đến đón cậu. Tôi đã nhắn với Dayeon rằng ngày mai cậu ấy sẽ đến đón Doah." Harin nói.

Sooji chỉ có thể gật đầu cam chịu rồi đóng cửa xe Harin lại.

Khi cô quay người lại, khuôn mặt của Sooji đột nhiên nở một nụ cười tự mãn.

"Có vẻ như Harin thực sự có tình cảm với tôi. Ờ , yêu một chàng trai thì không được, nhưng bây giờ lại có hai cô gái đang đuổi theo. Về cơ bản, Sooji, mày phải tập trung vào mục tiêu của mày, đó là phá game và khiến Harin phải phục tùng bạn. Nhưng đừng thắc mắc Sooji, mày biết đây chỉ là cảm giác của bạn bè thôi. Có lẽ tôi sẽ phải kiểm tra nó để chắc chắn." Sooji lẩm bẩm với chính mình.

Ngày hôm sau.

Sáng hôm đó, Harin đang đợi Sooji trước căn hộ của Sooji, cô liền gọi điện cho Sooji để báo rằng cô đã đến trước căn hộ của Sooji rồi.

"Vẫn còn sớm lắm, ôi, cậu điên rồi. Muốn ăn sáng trước không?" Sooji đề nghị qua điện thoại.

"Có thể. Số nhà của bạn là bao nhiêu?" Harin hỏi.

"2508." Sooji trả lời.

"Được, tôi sẽ lên." Harin đáp.

Căn hộ của Sooji

Harin bước vào căn hộ của Sooji, nó khá rộng rãi.

"Cậu sống một mình à Ji?" Harin vừa hỏi vừa nhìn xung quanh.

"Bố tôi đi công tác ngoại thành, mẹ tôi đã mất từ ​​khi tôi học cấp hai" Sooji trả lời trong khi chuẩn bị bữa sáng cho họ.

"Cậu không sợ ở một mình sao?" Harin hỏi lại.

"Tại sao? Cậu có muốn ở cùng tôi không?" Sooji nói đùa.

"Cậu cho phép thì cũng được, tôi ở nhà một mình chán quá." Harin thản nhiên trả lời.

"Con gái duy nhất của tập đoàn Baekyeon, đã chọn sống với một thường dân tên là Sung Sooji." Sooji trêu chọc.

"Không cần phải cư xử như thường dân, cậu chỉ cần sống trong một căn hộ sang trọng như thế này thôi." Harin chế nhạo.

"Ừ, không thể so sánh được với cậu hay bạn cậu sống trong căn hộ penthouse này." Sooji nói trong khi ăn đồ ăn của mình.

Harin không trả lời Sooji rồi cùng ăn đồ ăn mà Sooji đã chuẩn bị cho anh.

"Wow, món ăn của cậu thực sự rất ngon, sao cậu cứ ăn onigiri vậy?" Harin bối rối.

"Đơn giản thôi, tôi quá lười nấu nếu chỉ ăn một mình." Sooji trả lời.

"Tôi thực sự biết ơn vì được làm bạn gái cậu, mỗi ngày được ăn đồ ngon." Harin đùa.

"Không có bằng chứng nào cho thấy tôi không thể bảo vệ ai đó." Sooji nói trống rỗng.

"Tôi xin lỗi, sáng sớm tôi không có ý xúc phạm hay làm cậu khó chịu." Harin cảm thấy có lỗi nói.

"Bình tĩnh nào, tôi xin lỗi, tôi mới là người làm cậu khó xử. Nhân tiện, khi cậu ăn xong, hãy mang bát vào máy rửa chén. Chiều về tôi sẽ rửa bát sau. Tôi phải chuẩn bị đồ ăn cho Doah trước đã." Sooji vừa nói vừa chuẩn bị đồ ăn cho Doah.

Sooji thực sự muốn xem phản ứng của Harin.

"DOAH? Tại sao lại muốn mang bữa sáng cho cô ấy? Cô ấy không thể ăn đồ như thế này được." Harin nói dối.

"Bình thường cậu là cái quái gì vậy. Tôi là một học sinh mới ngoan, tôi muốn thân thiết với lớp trưởng. Dù sao thì, hãy bỏ qua nếu cậu không thích, điều quan trọng là tôi có ý định tốt" Sooji trả lời.

"Cũng có những học sinh khác, sao lại là lớp trưởng? Còn bạn của cậu, Yerim, Jaeun, Jaehyeong thì không nấu cho họ." Harin chế nhạo.

"Ai nói, tôi cũng đã chuẩn bị sẵn rồi." Sooji vừa nói vừa giễu cợt Harin.

"Ồ, không phải lúc nãy, cậu nói cậu chỉ chuẩn bị đồ cho Doah mà thôi" Harin cười nói.

"Ừ, bởi vì tôi đã chuẩn bị những món khác trước khi cậu lên và hóa ra sau khi chúng ta ăn xong vẫn còn nhiều hơn, nên tôi sẽ đưa cho cậu món banjang danh giá." Sooji trả lời

"Sao vậy Rin? Cậu ghen tị vì tôi thân với Doah à? Đừng lo, tôi sẽ ăn cùng câu. Chỉ có hai ta thôi." Sooji vừa nói vừa đưa mặt lại gần Harin rồi nhéo vào má bé của Harin .

Harin lập tức quay mắt sang hướng khác.

Sooji lập tức bật cười khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Harin.

"Không cần như vậy, công chúa, đi thôi." Sooji vừa nói vừa vỗ vai Harin.

"Sung Sooji, đợi tôi với." Harin lập tức đứng dậy rồi đi theo Sooji.

Trường học.

Harin và Sooji đến bãi đậu xe của trường cùng lúc Dayeon và Doah đến.

"Cậu đi cùng Sooji à Rin?" Dayeon bối rối.

"Tôi đã nói rằng bắt đầu từ hôm nay Sooji là người của tôi." Harin nói rồi rời khỏi Dayeon và Doah.

"Ồ vâng, Doah, tôi đã làm bữa sáng cho bạn rồi." Sooji nói trong khi đưa cho Doah hộp cơm trưa.

Doah lập tức vui vẻ nhận lấy hộp cơm trưa.

"Cảm ơn Sooji, lần sau đừng bận tâm nữa." Doah nói.

"Không có gì phiền đâu, Doah. Chỉ là tình cờ đang nấu ăn vì cậu ấy biết hôm nay tôi sẽ đón cậu ấy và tôi đã ăn sáng với cậu ấy ở nhà trước đó rồi. Chỉ có hai chúng tôi thôi."Harin thản nhiên nói dù trong lòng đang nóng bừng. Thắp sáng Baek Harin.

"Harin đã phải lòng mình." Sooji đắc thắng nghĩ.

Doah, người nghe được lời nói của Harin, đột nhiên trở nên u ám và Sooji đã nhìn thấy điều này. Tương tự với Harin và Dayeon.

"Cậu bắt tôi ở đâu vậy Ji?" Dayeon hỏi, làm tan chảy bầu không khí.

"Cứ ăn cùng Doah đi." Sooji mỉa mai đáp rồi bỏ đi ngay, theo sau là Harin, Doah và Dayeon.

"Ờ, Ji vẫn còn giận chuyện hôm qua đây mà." Dayeon chế nhạo.

Sooji quay mặt về phía Dayeon rồi đưa ngón giữa cho anh.

"Wow, Sung Sooji của tôi đang bập lại." Harin nói mà không nhận ra và cười lớn.

"Tôi vào lớp rồi, tôi đang định bấm chuông đây." Doah nói rồi bước nhanh đi, bỏ lại những người còn lại ở phía sau.

Lớp học.

"Vâng, chào buổi sáng các em. Hôm nay cô sẽ giao bài tập nhóm cho các em. Và mỗi nhóm gồm 5 đến 6 người. Bài tập nhóm sẽ được thu vào ngày mai."

Mọi người được giao nhiệm vụ tìm hiểu về chuỗi thức ăn ở sinh vật sống và sau đó phải biên soạn thành powerpoint để thuyết trình vào ngày mai.

Cô Nayeon cũng đọc cho phần chia nhóm.

Doah, Harin, Sooji, Yerim, Jaeun và Jaehyeong trong một nhóm.

"À, tại sao tôi không ở cùng với Eunjeong?" Yerim giận dữ nói.

"Có chuyện gì thế, khi nào xong việc tôi sẽ đón cậu." Eunjeong vừa nói vừa chạm vào tay Yerim.

"Aw aw, cặp đôi huyền thoại này của chúng ta thật ngọt ngào. Tôi thật may mắn khi được ở bên cậu, Jaeun." Jae vừa nói vừa ôm Jaeun.

Mọi người đã ngồi theo vị trí trong nhóm của họ.

"Buông ra Jae." Jaeun vừa nói vừa gỡ tay Jae ra.

"Bình tĩnh nào. Trái tim tôi đã đổ dồn về Jaeun dù tôi đã bị từ chối rất nhiều lần. Tôi đã lên xuống đuổi theo cô ấy nhưng hãy bình tĩnh Jaehyeong không bao giờ bỏ cuộc. Từ đầu hàng không có trong từ điển của tôi. Đừng lo lắng, sẽ có lúc cậu đuổi theo tôi." Jae vừa nói vừa cười trong khi Jaeun chỉ nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng.

Sooji chợt nghẹn ngào khi nghe lời nói vừa rồi của Jae.

Harin và Doah vội mời Sooji uống nước.

Sooji bối rối không biết nên chấp nhận cái nào.

"Tôi sẽ làm điều đó vì tôi mệt quá." Sooji nhẹ nhàng từ chối hai người.

Harin và Doah nhìn nhau.

"Được rồi, sau này cậu muốn làm bài tập ở đâu?" Yerim hỏi, ngay lập tức chuyển chủ đề.

"Nhất định không được đến nhà Harin với Doah. Ở nhà Harin thì tôi sợ gặp lãnh đạo, nếu ở nhà Doah thì rất vệ sinh, tôi sợ mình sẽ vô tình làm điều gì đó bẩn thỉu." Jae nói.

"Cậu nghĩ chuyện bẩn thỉu vậy? Cậu có muốn làm điều đó với Jaeun ở nhà Doah không?" Yerim bị sốc.

Jaeun ngay lập tức đánh vào đầu Yerim bằng cuốn sách trên tay.

"Ồ, tôi không có ý đó, nhưng đó là một ý tưởng hay, Yer" Jae cười khúc khích.

"Chà, nhà tôi là ổn nhất. Nhà tôi ở giữa các bạn. Dù sao thì ở nhà tôi cũng an toàn khi không có bố mẹ. Cứ tự do nếu muốn làm chuyện bẩn thỉu." Sooji cười nói.

Không hiểu sao khi nghe thấy điều này, mặt Doah và Harin chợt đỏ bừng.

"Nhân tiện, cậu thường ở nhà một mình à, Ji?" Jaeun hỏi.

"Ừ ,mình là bạn nên nhà mình mới gần nhau, cậu cứ đi loanh quanh thôi." Sooji đùa.

"Tôi đã đề nghị bạn rồi , Sung Sooji." Harin đột nhiên nói.

"À, vâng, tôi cũng quên Rin" Sooji cười khúc khích trả lời.

Trong khi đó, Harin đáp lại bằng cách mím môi.

Buổi tối.

Như đã thỏa thuận, tối hôm đó họ tập trung tại nhà Sooji để làm bài tập nhóm.

"Thật điên rồ khi căn hộ của cậu lại rộng rãi đến vậy, Ji," Jaehyeong ngưỡng mộ.

"Ừ, nếu cậu muốn ở lại thường xuyên thì có thể, Jae." Sooji nói.

"Ơ, các cậu, hãy làm việc đó trong phòng tôi đi, vì máy tính xách tay và tất cả các loại thiết bị đều ở trong phòng tôi. Hơn nữa, chúng ta có thể làm việc đó khi đang xem Netflix." Sooji hỏi bạn bè.

"Đồng ý, tôi muốn xem Hierarchy. Tôi đang chờ tập 5" Yerim trả lời.

"Được rồi, vào trong thôi." Sooji nói rồi họ theo Sooji vào phòng của cô.

Và họ ngạc nhiên biết bao khi nhìn thấy căn phòng của Sooji rất rộng, gọn gàng, thơm tho nhưng lại đầy hình ảnh của sinchan. (đúng là một đứa trẻ hahaha)

"Ồ, chiếc khăn tay của ai đẹp thế? Ơ, trên đó có chữ H. Của người yêu cậu à, Ji?" Jaehyeong hỏi trong khi cầm chiếc khăn tay.

"À không, đó là của người đã giúp đỡ tôi. Nhưng tôi không nhìn thấy mặt cô ấy và tôi quên hỏi tên cô ấy. Tôi vẫn mong gặp lại cô ấy vì tôi muốn nói lời cảm ơn với cô ấy vì tôi đang ở trong tình trạng tốt hơn so với khi cô ấy nhìn thấy tôi." Sooji nói.

Doah lập tức nhìn Harin trong khi Harin chỉ có thể im lặng nhìn chằm chằm.

"Sao cô ấy lại ở đấy, Ji?" Jaeun hỏi.

"Hmm, cô ấy nhìn thấy tôi khóc trên bãi biển. Tôi thấy bạn trai tôi hôn một cô gái khác." Sooji buồn bã trả lời.

"Tôi tự hỏi bạn đã hẹn hò được bao lâu rồi?" Yerim hỏi.

"5 năm" Sooji trả lời.

"Ôi chúa ơi, cậu thật kiên nhẫn. Tôi chắc chắn rằng cậu sẽ có được một người bạn đời tốt hơn người yêu cũ của cậu." Yerim nói rồi ôm Sooji.

Harin chỉ có thể nắm chặt tay khi nhớ đến điều này, rồi ánh mắt anh vô tình nhìn vào khung ảnh có Sooji đi cùng một anh chàng mà Harin biết là tình cũ của Sooji.

"Tại sao bạn vẫn đăng ảnh của tên khốn đó, Ji?" Harin xúc động hỏi.

"Sao cậu biết đó là bạn trai tôi?" Sooji bối rối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro