Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một vài ngày sau.

Căn hộ của Sooji.

Đêm đó Sooji không hiểu sao lại cảm thấy rất cô đơn. Phải, bởi vì vết thương trong lòng cô vẫn chưa lành và chắc chắn sẽ không dễ dàng quên được người yêu cũ mà cô đã gắn bó 5 năm. Và hôm nay hóa ra lại là ngày họ kỷ niệm 6 năm ngày hai người nhưng như chúng ta đã biết, mối quan hệ của Sooji và Jiwoong đã kết thúc trước đó.

"Làm sao tôi có thể quên anh ấy được? Tôi thậm chí không thể xóa ảnh của anh ấy khỏi thư viện của mình, ngay cả hình nền điện thoại của tôi vẫn là ảnh của hai chúng tôi. Tình yêu chết tiệt, nó thực sự đau đớn, chết tiệt." Sooji nói rồi khép lại đôi mắt cố kìm nước mắt không trào ra được.

Sooji, người đang cô đơn, cảm thấy mình cần một người bạn.

""Tôi không thể làm điều đó nếu tôi ở một mình và có điều gì đó không đúng.Jaeun, Jaehyeong và Yerim, ai biết được, họ có thể đi cùng tôi." Sooji nói, sau đó cô ấy trò chuyện với bạn bè của mình.

Và ngày hôm đó, người duy nhất có thể đi cùng cô là Jaeun vì Yerim đang cùng với bố mẹ cô đi gặp đối tác kinh doanh và Jaehyeong đang đi cùng mẹ cô vì mẹ cô đang bị ốm.

"Chà, Ji, sao cậu không mời Harin hay Doah? Họ sẽ ngay lập tức muốn giết tôi mất." Jaeun phàn nàn.

Sooji vừa nói vừa chuẩn bị đồ uống cho Jaeun: "Trong thâm tâm tôi không còn có thể chấp nhận sự tán tỉnh của hai người họ nữa."

"Cô không thử mở lòng với một trong số họ sao, Ji?" Jaeun hỏi trong khi đang chơi game trên điện thoại di động.

"Việc họ phải lòng tôi không hẳn là đúng và tôi chưa sẵn sàng bắt đầu lại mối quan hệ mới. Tôi chia tay người yêu cũ còn chưa đầy một tháng nữa."

Jaeun nói: "Được rồi Ji, thay vì bối rối, sẽ tốt hơn nếu cậu tham gia cùng tôi trong bảng xếp hạng các huyền thoại di động."

"Được rồi." Sooji đồng ý.

Họ chơi đến tận khuya rồi Jaeun rủ Sooji chụp ảnh selfie.

Và họ cũng đăng trên mạng xã hội của họ.

Trích bài viết của Sooji: Cảm ơn Jaeun đã đi cùng tôi và muốn ở lại nhà tôi

Bài đăng của Jaeun: Đồng hành cùng người bạn thân đang buồn bã.


Harin, người đã nhắn tin cho Sooji rất lâu nhưng không được trả lời, bị từ chối và tất nhiên là rất khó chịu, sau đó cô ấy theo dõi mạng xã hội của Sooji và bàng hoàng khi thấy bài đăng của Jaeun và Sooji.

"Ồ, tôi đang bị bỏ rơi, hóa ra cậu đang vui vẻ với Jaeun. Bức ảnh như vậy nữa đâu rồi. Sao Jaeun dính vào Sooji của tôi thế. Cậu nghĩ tôi sẽ để chuyện này xảy ra sao?" Harin nói rồi bấm số của Dayeon.

"Dayeon, ngày mai hãy đưa Jaeun đến sân sau của trường. Chúng ta sẽ gặp nhau ở đó. Tôi muốn cho Jaeun một bài học nhỏ. Tôi nghĩ cậu ấy nhớ chúng ta vì đã lâu rồi chúng tôi không bắt nạt cậu ấy, tôi nghĩ giờ cậu ấy đã an toàn rồi." Harin lạnh lùng nói.

"Được rồi được rồi Rin ngày mai tôi sẽ đưa Jaeun đến đó." Dayeon sợ hãi nói vì giọng Harin lần này thực sự rất lạnh.

Thực ra, lý do Sooji không trả lời chat và nhận điện thoại của Harin là vì cô ấy đang bận tán tỉnh Jaeun và Sooji nghĩ mỗi lần gọi cho Harin, cô ấy chỉ hỏi những chuyện khác hoặc những điều không quan trọng.

Ngày hôm sau ở trường trong giờ giải lao.

Khi đó, Harin đang quay lưng lại và không quên kẹp tàn thuốc vào giữa các ngón tay.

Sau đó, khi nghe thấy tiếng bước chân, cô lập tức quay lại và nở một nụ cười tà ác.

"Có chuyện gì với tôi và cậu vậy Rin?" Jaeun bối rối.

"Không, tôi chỉ muốn hành hạ cậu thôi, cậu cần một cái cớ sao?" Harin lạnh lùng hỏi.

"Tại sao cậu lại trở lại trạng thái tâm thần vậy, Rin?" Jaeun sợ hãi.

Harin nói: "Cậu nên biết giới hạn của mình đi, Myung Jaeun."

"Làm việc đi, Dayeon." Harin ra lệnh.

Sau đó Dayeon, Seolha và Wooyi đánh Jaeun khá dã man. Cho đến khi khuôn mặt Jaeun đầy vết bầm tím và môi cô ấy rỉ máu.

"Dừng lại, giờ đến lượt tôi." Harin nói rồi tiến lại gần Jaeun.

Không chút do dự, Harin chọc điếu thuốc đang hút dở vào lòng bàn tay Jaeun.

Jaeun ngay lập tức nhăn mặt vì đau.

Ở một nơi khác, Sooji cảm thấy lo lắng vì Jaeun đi vệ sinh chưa về.

Sau đó cô quyết định đi tìm Jaeun và cuối cùng khi cách sân phía sau trường không xa, cô nghe thấy tiếng ai đó la hét.

"Chết tiệt, đó là giọng của Jaeun. Tại sao cậu ấy lại hét lên?" Sooji ngay lập tức chạy về phía phát ra âm thanh và bàng hoàng khi nhìn thấy lòng bàn tay của Jaeun đang bị Baek Harin đốt cháy.

Tất nhiên Sooji rất tức giận khi thấy bạn mình bị đối xử như vậy.

"Dừng lại Baek Harin. Cậu điên rồi à?" Sooji hét lên rồi ngay lập tức kéo Harin ra khỏi Jaeun.

Harin chỉ im lặng rồi bảo những người khác để hai người yên.

"Cậu đang làm gì vậy, Baek Harin?" Sooji hỏi.

"Tại sao? Cậu muốn bảo vệ Jaeun à? Không cần ngạc nhiên đâu, cậu ấy thực sự đáng bị như vậy và trước khi cậu đến, chúng tôi đã tra tấn cậu ấy rất nhiều." Harin thản nhiên trả lời.

"Cậu đúng là kẻ tâm thần Harin, tôi sẽ khiến cậu phải hối hận." Sooji đe dọa.

"Ồ, nếu có thể thì cứ thử đi. Càng muốn tiêu diệt tôi thì tôi sẽ càng tra tấn Jaeun hơn nữa thôi." Harin đe dọa đáp lại.

"Vậy cậu muốn gì, Baek Harin?" Sooji cuối cùng cũng hỏi.

"Tôi muốn cậu làm bạn gái của tôi." Harin hỏi.

"Cậu điên à? Cậu nghĩ yêu đương là trò chơi sao? Hơn nữa, tôi không có tình cảm gì với cậu đâu, Harin. Làm sao tôi có thể hẹn hò với cậu được?." Sooji khó chịu và không thể ngừng suy nghĩ.

"Ừ, nếu cậu không muốn thì cũng không sao, nhưng cậu có thể chịu đựng được khi thấy bạn mình bị tôi bắt nạt mỗi ngày không? Nếu cần, tôi có thể đưa cậu ấy ra khỏi trường này. Sooji, cậu quên mất là tôi sở hữu trường này sao? Và đừng quên rằng gia đình tôi là một trong những gia đình có ảnh hưởng nhất ở Hàn Quốc." Harin nói.

"Tôi thề là Harin điên rồi, sao lại ra điều kiện tôi phải làm bạn gái của cậu? Cậu không thể yêu cầu cái gì khác à?" Sooji cố gắng thương lượng.

"Ồ, tôi không thể. Không biết tại sao, càng nhìn thấy cậu thì tôi lại càng muốn có cậu hơn nữa, Sung Sooji," Harin thành thật nói.

"Được rồi, Sooji, bây giờ hãy chấp nhận Harin là bạn gái của mầy và bắt cô ấy phải quỳ gối trước mày đi." Sooji nghĩ.

"Được rồi, tôi đồng ý làm bạn gái của cậu, Harin, nhưng đừng mong rằng cậu có thể chiếm được trái tim của tôi và tôi mong rằng trong mối quan hệ của chúng ta đang có, chúng ta không cần phải liên quan đến trái tim và cảm xúc của mình.Đó là yêu cầu của tôi." Sooji ra lệnh.

"Tôi biết bây giờ cậu lấy tôi làm bạn gái chỉ để giải trí thôi? Và ồ đúng rồi, vì mối quan hệ của chúng ta không dựa trên tình yêu nên tôi có quyền gần gũi với bất kỳ ai, cậu cũng vậy. Thế thì sao? Thỏa thuận? " Sooji thách thức.

"Cậu sai rồi, Sooji, vì thực ra tôi có tình cảm với em." Harin nghĩ và lòng cô có chút đau khi nghe được những lời của Sooji vừa rồi.

"Được rồi, thỏa thuận và tôi cũng có điều kiện nên rất công bằng. Cậu phải tuân theo bất cứ điều gì tôi bảo vì ngoài việc cậu vẫn bị hạng F, nếu cậu từ chối tôi sẽ tra tấn Jaeun lần nữa hoặc thậm chí tôi sẽ đuổi Jaeun khỏi trường" Harin cuối cùng cũng đồng ý vì cô nghĩ chuyện gì đã xảy ra sau này không quan, điều quan trọng bây giờ là cô có tư cách là bạn gái của Sung Sooji. Nhưng tất nhiên cô không muốn thua Sooji nên cũng đưa ra điều kiện cho Sooji.

"Đồ khốn Baek Harin."

"Bình tĩnh nào em yêu." Harin vừa nói vừa vuốt ve má Sooji.

Sau đó hai người cùng nhau trở về lớp.

Khi bước vào lớp mọi ánh mắt đều đổ dồn về hai người và tất nhiên Doah cũng không ngoại lệ.

Sooji vừa ngồi vào ghế liền hỏi thăm tình trạng của Jaeun.

"Jaeun, cậu có sao không? Cậu có muốn tôi đưa xuống phòng y tế không?" Sooji lo lắng hỏi Jaeun.

"Không cần sooji, tôi khỏe hơn vì Jaehyeong đã xử lý vết thương giúp tôi rồi. Tôi chỉ muốn hỏi cậu, Harin đã làm gì cậu sau khi tôi và nhóm Harin rời đi?" Jaeun hỏi lại.

"An toàn nhé, tôi không bị Harin làm tổn thương, chỉ tranh luận thôi, tôi không chấp nhận việc cậu ta hành hạ bạn như vậy. Bạn cũng là con người và chúng ta là bạn cùng lớp, liệu cậu ta có thể làm điều đó với bạn không. Và bạn nên đứng dậy chống lại họ. Tôi thấy khó chịu khi nhìn thấy bạn bị bắt nạt." Sooji khó chịu.

Jaeun uể oải trả lời: "Tôi không muốn bị đuổi khỏi trường đâu Ji, vì vậy tôi không muốn chiến đấu với họ. Tôi không thông minh như Doah hay thành đạt như cậu, người có thể dễ dàng bị chuyển trường."

"Được rồi, từ giờ hãy bình tĩnh lại, tôi hứa họ sẽ không bắt nạt cậu nữa." Sooji vừa nói vừa vỗ vai Jaeun.

Ngay khi chuông reo, Harin muốn đến gần Sooji để ngỏ ý muốn về nhà cùng cô. Harin muốn nói rằng hôm nay có vẻ như cô sẽ về muộn vì phải tham gia cuộc họp quan trọng ở công ty.

Tuy nhiên, khi cô định nói chuyện với Sooji thì Sooji lập tức quay mặt đi.

"Nào, các cậu có muốn đến cửa hàng tiện lợp không?."Sooji vừa nói vừa lấy túi của mình mà không hề liếc nhìn Harin.

"Sooji, đợi một chút." Harin cuối cùng nói, nắm tay Sooji.

"Được rồi, chúng ta đi trước nhé, đợi ở cửa hàng tiện lợi. Bạn quen ăn onigiri với sữa sô cô la phải không?" Yerim hỏi.

Sooji chỉ gật đầu.

"Cảm ơn trước nha Yerim." Sooji nói.

Yerim, Jaehyeong và Jaeun rời đi, để lại Harin và Sooji một mình trong lớp.

"sao vậy Rin?" Sooji uể oải hỏi.

"Tôi muốn mời cậu cùng về nhà và muốn nói với cậu rằng hôm nay tôi có một cuộc họp, có thể buổi tối sẽ không xong."

"Cậu muốn làm gì ở tôi?" Sooji bối rối.

"Cậu quên là chúng ta đang hẹn hò à? Đúng, tôi chỉ muốn thông tin về bạn gái tôi thôi." Harin bối rối không hiểu tại sao Sooji lại hỏi như vậy.

"Không nhất thiết dâu, tôi cũng không quan tâm cậu muốn làm gì."

"Nhưng tôi muốn Sooji và cậu cũng phải vậy, cậu cũng phải nói cho tôi biết mỗi lần muốn đi đâu, đi cùng ai. Đây là mệnh lệnh của tôi nên câuphải tuân theo." Harin nhắc nhở.

Sooji chỉ thở dài cam chịu trước lời nói vừa rồi của Harin.

"Được rồi đi thôi tôi sẽ đưa cậu đến cửa hàng tiện lợi. Sau đó tôi sẽ đi thẳng đến văn phòng." Harin nói rồi kéo tay Sooji đi theo cô.

Khi đến cửa lớp, họ gặp Doah.

Doah cũng nhìn thấy Harin nắm tay Sooji.

Harin nhận ra Doah đang quan sát họ nên mỉm cười.

"Nhân tiện, Sooji và tôi đang hẹn hò." Harin thông báo.

Doah không giấu được sự ngạc nhiên.

"Không phải như cậu nghĩ đâu." Sooji nói.

Doah có vẻ hiểu ý Sooji rồi gật đầu rồi quay vào lớp lấy cặp.

Harin nghe được lời của Sooji thì rất khó chịu nhưng lại bối rối không biết phải làm sao. Sau đó mỗi người đi về phía bãi đậu xe của Harin.

Cửa hàng tiện lợi

Cuối cùng Sooji và Harin cũng đến cửa hàng tiện lợi.

"Hãy cho tôi biết khi nào bạn về nhà nhé." Harin nói trước khi Sooji bước ra khỏi xe của Harin.

Sooji chỉ gật đầu.

"Ừ, cậu cũng sẽ cho tôi biết khi họp xong. Thật kỳ lạ khi cậu vẫn còn là học sinh trung học mà đã tham gia quản lý công ty." Sooji bình luận.

Harin mỉm cười hạnh phúc khi nghe những lời vừa rồi của Sooji.

"Tôi chắc chắn sẽ cho cậu biết." Harin hứa.

Sau đó Sooji bước ra khỏi xe của Harin và tiến đến chỗ mà bạn của cô đang đợi ở cửa hàng tiện lợi. Tất nhiên, ba người họ đều mang vẻ mặt khó nói.

"Đó là một mối quan hệ phức tạp." Sooji thản nhiên trả lời.

"Chắc là do tôi phải không Ji? Tôi xin lỗi." Jaeun cảm thấy có lỗi.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Yerim tò mò hỏi.

Jaeun cũng kể lại chuyện đã xảy ra.

Yerim ngay lập tức trở nên bức xúc.

"Mọi chuyện đã ổn định rồi, mọi người hãy bình tĩnh đi." Sooji nói.

"Làm sao có thể như vậy được Ji?" Jaeun hỏi.

"Tôi đã đồng ý làm bạn gái của Harin." Sooji cuối cùng nói. Và tất nhiên điều đó khiến bạn bè cô bị sốc.

"Tại sao cậu lại làm điều đó, Ji?" Yerim hỏi.

"Tôi không muốn thấy Jaeun lại bị bắt nạt như trước và thậm chí còn bị dọa đuổi học nếu tôi từ chối cậu ấy." Sooji trả lời.

"Tôi thực sự xin lỗi, Ji." Jaeun cảm thấy rất có lỗi với Sooji.

"Không sao đâu, cứ bình tĩnh đi, tôi có thể xử lý được. Còn Harin, khi ở bên tôi, không hiểu sao, bệnh tâm thần của cậu ta lại biến mất." Sooji nói.

Jae nói: "Ji, cậu ta thực sự có tình cảm với cậu. Cậu thật vô cảm."

"Không thể nào, đứa nhỏ này chỉ là muốn giải trí mà thôi, cậu ta chưa từng có tình cảm với người khác phải không?" Sooji hỏi.

Yerim trả lời: "Tôi chưa bao giờ thấy cậu ta thân thiết với bất kỳ ai ngoài nhóm của cậu ta và cậu ta cũng chưa bao giờ đối xử với bạn của mình theo bất kỳ cách nào, cậu ta không đối xử một cách ngọt ngào như làm với cậu, thậm chí đến mức muốn đón cậu."

"Đừng bận tâm, đừng nghĩ về điều đó. Nhưng tôi cảm thấy tiếc cho cậu ấy. Khi cậu ấy còn học năm thứ 2 trung học, cậu ấy đã quản lý một công ty lớn như Tập đoàn Baekyeon, tôi không thể tưởng tượng được." Sooji nói, nghĩ về Harin.

"Nghĩ kĩ đi em yêu, phải mất một thời gian dài để xem cậu có thực sự phải lòng Harin không." Jaehyeong trêu chọc.

Jaeun lẩm bẩm: "Tôi nóng lòng muốn được xem thời đại Sooji Harin đi mất."

"Shibal, Các bạn cứ thích trêu chọc tôi." Sooji nói rồi cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro