Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mục đích sống của mình là gì? Vì mẹ và vì người con gái mình thương."

Đồng hồ quả lắc dưới nhà báo hiệu 00 giờ đêm mà Lisa vẫn chưa ngủ được. Cô vắt tay lên trán, hồi tưởng lại lúc nãy. Chaeyoung gần sát mặt, hơi thở nàng thơm nhẹ hương bạc hà. Lisa đưa tay xoa xoa khuôn mặt đỏ ửng của mình. "Ngại chết mất."

Chật vật một hồi rồi chìm vào giấc ngủ bao giờ không hay. Tiếng chuông điện thoại réo kéo cô dậy khỏi cơn mơ mộng, chuẩn bị cho một ngày mới đầy điều thú vị.

- Lisa à. Nay con khoẻ chưa? Hay mẹ xin nghỉ hôm nữa cho con nhé?

Mẹ mở cửa phòng xem xét, Lisa từ bao giờ đã chuẩn bị tươm tất mọi thứ. Đồng phục khoác trên mình. Nhìn đứa con chững chạc, mẹ cô bất giác mỉm cười.

- Con khoẻ hơn rồi. Nếu nghỉ vậy sẽ lỡ nhiều thứ lắm mẹ. Con cảm ơn. - Nói rồi thơm mẹ một cái vào má. Lisa xách balo xuống nhà. Lấy tạm chiếc bánh mì mẹ chuẩn bị cho rồi qua nhà Chaeyoung.

....

6h45 vào học mà cô nàng kia làm gì giờ này còn chưa ra tới cổng. Lisa ngó vào nhà gọi:

- Park Chaeyoung. Sắp vào lớp rồi.

Ba mẹ Chaeyoung đi làm từ sáng sớm. Nghe tiếng gọi, Chaeyoung hé mở mắt. Miệng lầm bầm.

- Tên chết tiệt nào vậy?

Với tay lấy gối chùm lên đầu. Chaeyoung muốn ngủ tiếp thì âm thanh kia lại réo:

- Còn 5' nữa vào lớp. Mình đi trước đây.

"5 phút... 5 phút gì? Vào lớp... ơ vào lớp... cơm mẹ nấu..."

Chaeyoung hoảng hốt bật dậy chạy vào nhà tắm, trải mớ tóc rối như tơ vò, tay kia lấy díp kem đánh răng, khăn rửa mặt. Một hồi sau nhà tắm như cái chiến trường. Mặc vội bộ đồng phục treo trong tủ, dây giày còn chưa kịp buộc. Lisa đứng hình nhìn con người lôi thôi trước mặt.

- Cậu... cậu có phải Chaeyoung không vậy?

- Nói nhiều quá nhanh lên muộn rồi. - Chaeyoung nắm lấy tay Lisa chạy thục mạng tới trường.

May mắn kịp giờ. Mặt nàng đỏ phừng phừng, thiếu điều muốn hút hết oxi trong lớp để thở. Lisa khẽ cười nhẹ đưa chai nước cho nàng. Chaeyoung khó hiểu, tại sao Lisa luôn bình thản được như vậy? Không có thời gian suy nghĩ vì giáo viên đã có mặt.

Một tiết 45' trôi qua như gần một thế kỉ, Chaeyoung vật vờ, bụng đói meo nhìn Lisa. Cô bước tới ngồi xuống đối diện, đưa chiếc bánh mì sáng nay cầm đi liền cho nàng. Chaeyoung như vớ được vàng, vội lau tay nhận lấy. Nhìn nàng ngon miệng, Lisa chỉ muốn ngắm mãi cái má phính ra ấy.

- Nhăm nhăm nhăm.... ủa cậu không ăn hả? Mà khoan, cậu ăn chưa? - Chaeyoung lo lắng ngừng nhai nhìn Lisa chăm chăm.

Cô thản nhiên trả lời:

- Mình ăn rồi. Có chuẩn bị sữa trong balo lát mình sẽ uống.

Kì thực chẳng có hộp sữa nào xuất hiện trong chiếc balo rỗng của cô cả. Lisa cứ vậy nói dối để nàng an tâm. Chaeyoung ngốc nghếch tưởng bạn nói thật nên tin sái cổ. Lisa nhìn lên đồng hồ rồi về chỗ mình. Nhịn một bữa không chết, nhìn nàng đói thì chết tâm. Lisa cũng là kẻ ngốc không kém gì nàng.

*

Là học bá, Lisa rất ít khi đi chơi với bạn bè hay đúng hơn thì cô chỉ có một người bạn thân nhất là Chaeyoung. Lisa dành thời gian rảnh rỗi của mình bên nàng ấy. Còn lại sẽ là đọc sách, dọn nhà, làm bài tập. Mẹ cô tần tảo đi làm từ sáng rồi tối muộn mới về đến nhà, Lisa không muốn mẹ lại phải mó vào những công việc mà cô có thể hoàn thành nó một cách dễ dàng được. Hai mẹ con tâm lí và yêu thương nhau hết mực như vậy thì cô cần gì lão ba bội bạc kia nữa.

Buổi tối nọ, hai người đều nhàn rỗi. Chaeyoung mang mấy cuốn tiểu thuyết qua nhà Lisa. Nàng cuộn tròn trong chăn, đầu ngẩng cao đọc sách. Lisa ngồi vẽ nghịch ở bàn học. Chợt Chaeyoung quay ra:

- Này Lisa...

- Hửm? Nói đi. - Cô tò mò nhìn nàng.

- Tình yêu là gì?

Câu hỏi bất chợt khiến tim Lisa đập bình bịch, gãi gãi đầu suy nghĩ. Lúc sau, nhìn ánh mắt mong đợi của nàng, cô trả lời:

- Mình cũng chẳng rõ cái định nghĩa thực sự của nó. Chỉ biết tình yêu có thể làm cho con người ta hạnh phúc nhưng cũng khiến người ta đau khổ. Vậy thôi.

Nàng "ồ" lên một cái. Ngấm ngầm câu giải thích. Xong Chaeyoung nghiêng đầu nhìn Lisa chăm chăm.

- Cậu... có người yêu chưa?

- Mình á??? À thì... cũng có.

Sự háo hức vương lên ánh mắt ngây thơ của Chaeyoung. Nàng bật người đi xuống giường ôm cổ bạn thân.

- Kể đi. Mình muốn nghe. - Chaeyoung líu ríu bên tai Lisa.

Cứ thế này cô chết mất. Lòng Lisa hỗn độn cả mảng. Cô lắp bắp:

- Kể...kể... kể cái gì???

- Về người yêu cậu đó. Anh ta thế nào? Ưa nhìn không? Tốt không?

- Không... không có anh chàng nào ở đây cả.

Cảm tưởng cái đầu Lisa đang lơ lửng giữa không trung vì nàng. Cô quay lại chạm ánh mắt tò mò của Chaeyoung.

- Sao cơ? Cậu không thích con trai á?

- Ừm. Ngạc nhiên khi tớ thích con gái à? - Lisa tránh né ánh mắt nàng.

Chaeyoung gãi đầu, cười nhẹ:

- Không... tại mình cũng bất ngờ tí. Vậy cô ấy ra sao?

- Rất ngốc.

"Ngốc". Nàng lăn trên giường cười sặc. Chọc ghẹo Lisa thông minh như vậy mà lại đi yêu một cô gái ngốc. Có phải là rất không cân xứng.
"Kẻ ngốc như cậu thì mình đâu có nói sai." - Lisa suy nghĩ.

- Thoai mình không đùa nữa. Nhìn cái mặt như mất sổ gạo của cậu kìa Lisa. Nào giới thiệu cô ấy cho mình xem qua mặt được khum? - Ánh mắt mong chờ lần nữa nhìn Lisa.

Mặt cô lại đỏ ửng cả mảng, lắc đầu. Buông câu hờ hững:

- Cô ấy xinh như cậu vậy Chaeyoung.

- Thôi nào. Tớ có ghen đâu mà phải nịnh tớ vậy. Nào cho bọn tớ gặp mặt nhau đi. Nhá nhá nhá.

Bất lực trước con người cứng đầu cứng cổ kia, Lisa đành gật đầu cái rụp. Chuyện đó tính sau. Chaeyoung gập quyển sách lại thở dài. Nàng muốn chơi thêm một lúc nữa nhưng nghe tiếng mẹ réo đành phải tạm biệt. Nhìn bóng lưng nàng rời đi có chút luyến tiếc, tay cô chợt đưa ra giữ lấy vạt áo Chaeyoung.

- Ơ... có việc gì ấy? - Nàng nghiêng đầu hỏi.

Luống cuống, cô vờ lấy tay phủi phủi.

- Áo cậu bẩn.

- Tưởng người ta về lại không đành lòng...fufufu. - Chaeyoung che ngón tay trước miệng cười cô.

Bị đánh trúng tim đen, Lisa lạnh lùng đẩy nàng ra khỏi phòng đóng sập cửa lại. Chaeyoung cứ hồn nhiên ngây thơ như vậy cô chết mất. Dù có cái vỏ làm bằng titan cũng chẳng đỡ nổi mấy cái "hiệu ứng" cute hạt me của nàng ấy. Càng nghĩ càng thấy mình rớt giá, Lisa vỗ mạnh vào trán rồi nhảy lên giường. Hương thơm của Chaeyoung thật dễ chịu, còn sót một ít trong cái chăn kia.

                                *

Kiểm tra đánh giá định kì diễn ra, chẳng có gì làm khó được cái lớp chuyên này. Hai con người cũng xếp đầu bảng từ trên xuống, riết mọi người thành quen. Nhưng điều đặc biệt là Chaeyoung nào cũng top 1 và Lisa top 2. Cô nàng chán nản nhìn bảng điểm rồi quay qua Lisa đang chuyên tâm đọc sách. Ngón tay nàng chạm vào khuỷ tay cô lay lay. Ánh mắt dịu dàng nhìn nàng:

- Sao vậy? Đói hả?

- Khum. Có phải cậu lại nhường mình không Lisa? Xếp top 1 mấy tuần rồi mà mình thấy không xứng cho lắm. - Chaeyoung thở dài, ngón tay nghịch nghịch áo Lisa.

Cô lắc đầu.

- Do cậu giỏi thôi mà. Bình thường mình học vậy nhưng đi thi hay bị áp lực tâm lí nên sai vài câu. Đừng tự ti về mình nữa, chúng ta đi ăn. - Lisa đứng dậy vươn vai. Cô chẳng muốn nàng bận tâm nên chỉ còn cách kéo nàng đi ăn.

Căngtin đông đúc, người ra người vào tấp nập. Do chiều cao vượt trội nên Lisa đứng đâu cũng có thể trở thành tâm điểm chú ý của đám học sinh. Có kẻ còn nhường chỗ cho cô. Chaeyoung chắc kém may mắn hơn nên Lisa luôn để nàng ra nhận bàn trước, còn mình sẽ đi mua.

Đặt hai cốc pepsi, một túi gà chiên KFC xuống, Lisa thong thả ổn định chỗ ngồi.

- Lót dạ xong lên học tiếp. Chán quá.

Chaeyoung than vãn cầm chiếc đùi gà chấm tương ớt cắn cắn. Chả hiểu sao tương nay lại cay như vậy. Vừa ngoạm được miếng mà đầu nàng như bốc khói. Dừng lại nhìn Lisa.

- Lại sao thế? - Cô khó hiểu.

Nàng mếu máo, đẩy tương ớt về phía Lisa. Cô tò mò chấm thử rồi nhìn nàng.

- Cơm mẹ nấu sao nó cay thiệt chứ????

"Đồng cam cộng khổ", cả hai vơ lấy cốc nước uống vội. Khỏi cần chấm, cô và nàng gặm nhanh rồi đi lên lớp. Một trải nghiệm đáng nhớ. Chaeyoung vậy mà đểu, không cảnh báo bạn mà còn "mời". Nhưng Lisa cũng chẳng để tâm cái chuyện cỏn con như vậy. Cô còn cho đó là sự hài hước tới từ vị trí sóc chuột Chaeyoung.

"Bởi vì đâu ai muốn làm người bình thường khi yêu. Như Lisa! :D"

[ Buổi sáng vui vẻ ây. 🤟🏻 11/12/21]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro