Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tách cafe đã gần hết chỉ còn đọng ít ở đáy cốc, quyển bài tập gấp lại và xếp ngay ngắn vào cặp, hai ngón tay đưa lên thái dương xoa nhẹ. Hốc mắt như khô cạn buộc Lisa phải dùng tới thuốc nhỏ. Đầu có chút mệt, cô tắt đèn bàn học. Không biết giờ này ai kia ngủ chưa? Nhấc điện thoại soạn một dòng tin nhắn, chưa kịp gửi đã nhận được lời cầu cứu từ Chaeyoung.

Nàng ấy học dở nhất là môn Toán. Dở nhất trong các môn của bản thân còn so với người ngoài thì có lẽ hơn chút đỉnh . Chỉ đợi Lisa rep lại, nàng lập tức call cho nhanh.

"Lisa unnie mau cứu tớ!" - Giọng nàng khẩn khoản ở đầu bên kia.

- Cậu sao thế?

"Bài 3 phần b ấy, tớ không biết làm. Cái bài nâng cao ý."

- À... Rồi mang giấy nháp ra đây tớ chỉ cho. - Lisa khẽ thở một hơi.

Chật vật ngồi giảng giải cho nàng, Chaeyoung cuối cùng cũng hiểu bài. Lisa ngáp dài nhìn khuôn mặt nàng chăm chú. Tự dưng muốn chạm. Làn da trắng hồng không tì vết kia gợi cảm giác mềm mại, mát lạnh. Mái tóc lơ thơ vài ngọn rủ xuống che mất phần góc nghiêng nhưng đủ làm người khác nhận thấy vẻ đẹp vốn có của thiếu nữ mới lớn. Đặc biệt Chaeyoung không giống như những bạn bè cùng trang lứa, nàng chưa biết make up làm đẹp là gì. Nghĩ tới đây thôi Lisa cảm nhận cái nét đơn thuần ấy đã giết chết cái sự đẹp ảo hàng tá người con gái son phấn loè loẹt, chảnh choẹ trong trường rồi.

  Suy đi tính lại Lisa vẫn chưa nhận ra mình cũng đâu trang điểm, đẹp tự nhiên cơ mà.

"Xong rồi. Mình đi ngủ đây. Ngủ ngon!"

Chưa đợi Lisa ngơ ngẩn mở lời Chaeyoung đã tắt ngúm màn hình. Âm thanh văng vẳng bên tai. Có lẽ nàng ấy cũng như cô buồn ngủ lắm rồi. Một đêm trăng thanh tịnh kéo con người vào giấc mộng.

......

  Sắp cuối học kì, bài tập rồi đề cương xếp chồng như núi. Đây chỉ là cảm nhận của những thanh niên lười biếng. Còn lại với kẻ chuyên tâm học hành lại khác, thật an nhàn.

Ngồi trong thư viện đọc sách, Lisa thi thoảng đưa đôi mắt nâu trong veo của mình nhìn Chaeyoung. Chà... ngày nào cậu ấy cũng xinh đẹp và giản dị như vậy thật khiến tim cô nhảy tưng tưng. Thư viện yên ắng chỉ nghe tiếng sột soạt của những trang giấy được mở ra gấp vào, thư thái tới nỗi ai kia díp mắt muốn ngủ gục ngay trên bàn.

"Bịch". Không ngoài dự đoán, nàng ấy buông quyển sách trên tay rồi kê đầu luôn lên đó. Lisa phía đối diện phì cười, mấy học sinh khác cũng khúc khích theo. Thời gian có lẽ không cho phép, tiếng chuông báo hiệu giờ học tiếp theo đã vang lên, Lisa lay lay gọi nàng dậy.

- Chaeng... lên lớp thôi.

  Dụi dụi hai mắt, Chaeyoung cất sách đi sau chân cô ra khỏi thư viện. Lisa biết ngày thi chẳng mấy nữa mà tới. Nàng ấy luôn cố gắng hết mình. Hôm qua ắt hẳn tắt máy đi sẽ học tiếp nên nay mới ngủ gật. Nghĩ mà thương.

  Mỗi ngày Lisa luôn lên lớp với một bình giữ nhiệt đựng cafe mà cô tự tay pha cho cả hai. Chaeyoung sẽ cần tới nó. Biết nàng thích uống ngọt nên Lisa cho lượng sữa đặc nhiều hơn với lúc cô uống. Mỗi lần thấy Chaeyoung có dấu hiệu buồn ngủ Lisa liền rót chút cafe đưa qua chỗ nàng. Chính vì vậy mà Chaeyoung mới tập chung được vào bài nhiều hơn.

- Lisa à... chả phải cậu thích uống cafe vị đắng sao?

Hai người thơ thẩn đi trên con đường quen thuộc trở về. Bắt gặp ánh mặt tò mò của nàng, Lisa chỉ biết khẽ cười. Lảng chuyện:

- Đôi lúc thay đổi khẩu vị.

- Nói dối. Đời nào cậu lại thích đồ ngọt.

- Cậu thích là được.

  Trái tim nhỏ trong lồng ngực Chaeyoung bỗng hẫng một nhịp. Đôi má ửng lên không biết vì sao. Nàng đã tò mò mà đọc 7749 bộ ngôn tình, giờ gặp câu nói này có chút quen. Cứ như... nam chính trong mấy bộ truyện đó vậy.

Thấy Chaeyoung im lặng mà Lisa cứ ngỡ mình nói sai. Bả vai đột nhiên bị người kia đánh cái mạnh khiến cô nhăn nhó.

- Why you đánh me? Why?

- Nhìn ghét quá nên đánh yêu cái thôi. Đau lắm à? - Nàng một mặt hờ hững đi trước, ánh mắt lén ngó ra sau xem thái độ Lisa rồi lại hướng thẳng.

   Lâu lâu không trêu Chaeyoung nên cô nhân dịp này mà đùa chút. Nàng ấy ngốc lắm, đanh đá vậy thôi nhưng giờ thử...:

- Hiu hiu. Rát lắm. Chắc về mình sẽ bị in năm nốt ngón tay mất. Mặc áo thun mẹ nhìn thấy lại mắng mình cho xem.

   Sóc nhỏ kia nghe vậy chột dạ liền đứng sững lại.

- Thật.... Thật hả? Mình xin lỗi nhé! Muốn chọc cậu tí thôi. Lát về nhà mình lấy đá chườm cho. Mẹ có mắng thì gọi mình sang giải thích. Nhá! Về mau nào.

Nói nàng ngốc đâu có ngoa. Chaeyoung nóng lòng vội vã nắm chặt tay Lisa kéo đi. Cô cười nhẹ nhìn bàn tay nhỏ cùng bộ dạng lóng ngóng của nàng. Thật dễ dụ.

*

Trải qua cuộc thi mà lòng rộn ràng như mùa xuân tới. Đứng trước bảng điểm treo ở trung tâm dãy hành lang, mọi người được phen trầm trồ. Điểm Lisa và Chaeyoung bằng nhau cho nên đều xếp ở top 1. Do hai người thi khác lớp nên vấn đề gian lận là không thể nào cho nên mọi người ghi nhận.

- Ăn mừng thôi bạn yêu!

   Bá vai bá cổ người bên cạnh, Chaeyoung giơ cao lon nước ngọt vị xoài lên. Lisa chạm lon nước vị dâu của mình cái cạch rồi cả hai cùng uống. Nàng có vẻ phởn hơn ngày thường.

- Cô ơi, cho cháu thêm 10 que thịt xiên.

- Có ngay đây.

   Nay nàng sẽ bao bạn thân Lisa một chầu vì trong suốt quá trình ôn thi, cô đã giúp nàng rất nhiều. Ăn cho đã bụng, cả hai dẫn nhau bắt xe tới hồ nước gần đó đạp vịt. Lâu rồi mới được thảnh thơi như vậy. Chaeyoung thích lắm, chân khoẻ hơn ngày thường. Nàng đạp hết phần của Lisa. Buổi chiều tà, mặt trời dát vàng trên mặt hồ. Gió hiu hiu thổi bay tóc nàng, phất phơ khiến Lisa cũng theo đấy mà đắm chìm.

- Ya. Mặt mình dính gì sao?

Nghe tiếng bạn hỏi, Lisa tủm tỉm quay đi. Chợt nàng nhớ ra gì đó liền quay sang nắm tay cô.

- Lisa xinh đẹp. Mình có tin vui thông báo với cậu?

- Tin...?

Vừa nhìn tay nàng vừa thở khẽ. Lisa bấn loạn trong đầu. Ấy vậy Chaeyoung vẫn chuyên tâm ngây thơ.

- Tối nay ba ma mình đi du lịch bỏ rơi đứa con tội nghiệp này ở nhà. Cậu sang ngủ với tớ nhé!?

Đúng là "chuyện vui" mà nàng nói. Lisa không vội đồng ý.

- Cậu sợ ma sao?

- Gì? Ai nói? Ma phải sợ tớ chứ! - Nàng hắng giọng cãi.

- Vậy thôi khỏi cần mình. - Lisa nghịch ngợm trêu nàng.

Hơi bực nên nàng nhéo eo Lisa. Tay nắm đấm thể hiện bản lĩnh.

- Tối qua xem phim ma. Để xem ai sợ trước.

- Cũng được. Vậy xem xong tớ về ngủ.

Hất hất cái tóc mai, Lisa đúng đùa dai làm Chaeyoung gần bốc khói.

  Trêu thì trêu vậy nhưng bữa tối ăn xong, Chaeyoung nhanh nhẹn giúp Lisa dọn dẹp rồi xin phép mẹ cô cho sang ngủ. Đứng trước gái ngoan sao bà lỡ từ chối.

- Lisa nhà ta mà là con trai thì ta chấm đứa con dâu này đầu tiên.

  Biết bà nói đùa nhưng Lisa vẫn khúc khích trong lòng. Hơn ai hết cô biết mối quan hệ giữa hai bên gia đình rất tốt. Theo Chaeyoung sang nhà, Lisa liền nằm kềnh xuống giường. Mùi của nàng bay khắp phòng, hương gỗ tự nhiên và tươi mới. Ngửi bao nhiêu cũng không có người nào mang vị này. Đợi nàng rửa chân tay xong liền mở TV. Hôm nay Chaeyoung đây phải chứng minh bản thân mình không sợ ma.

- Cậu đăng kí Netflix chưa? Không thì nhập tài khoản tớ vào. Trên đó nhiều phim hay đấy.

Loay hoay một hồi rồi đưa điều khiển cho Lisa. Cô hí hửng nhưng đến phần mật khẩu chợt nhớ chuyện gì đó.

- Chaeng cậu quay đi.

- Sao cơ? Có cái mật khẩu thôi mà cũng giấu mình á? - Biểu hiện lạ trước giờ mới thấy nên nàng tò mò.

Bất quá cô đành doạ sẽ đi về nên Chaeyoung mới bịt gối lên che mặt. Xong rồi, thở phào nhẹ nhõm. Lisa làm thế nào có thể nói rằng mật khẩu kia là ngày tháng năm sinh của nàng cơ chứ. Chaeyoung tranh lấy điều khiển, tiện kêu Lisa rảnh thì ra tủ lạnh lấy ít bim bim nước ngọt.

- Má cậu sắp rơi ra rồi đó Chaeng.

- Ơ hay cái tên này. Có phải nay cậu ngứa đòn không? - Chân nàng thủ thế chuẩn bị đạp Lisa cái vào mông khiến cô chạy trước khi gặp nạn.

Lúc mang vào cũng là khi Chaeyoung bắt đầu mở. Nay có hứng xem ma Thái Lan. Lisa nhất thời khen sự dũng cảm của cô bạn. Cả hai cắn bim bim nhai rộp rộp. Lisa thi thoảng uống ngụm Pepsi. Đoạn đầu còn thấy nàng mặt lạnh tanh nhưng càng về sau, chỗ ngồi của nàng càng lùi dần.

Cô gái nằm trên giường, chùm chăn run rẩy vì vừa gặp ác mộng. Ngỡ khi tỉnh lại sẽ hết. Thế nhưng lại khơi dậy một cơn ác mộng khác. Căn phòng yên ắng chỉ nghe gió ngoài trời hiu hiu thôi. Chợt tiếng "cộc cộc cộc" phát ra từ cửa ra vào. Cô gái hé chăn liền bị một cái đầu ngó xuống trước mặt.

- Aaaaa. - Nàng hét.

Lisa cũng giật mình vì Chaeyoung. Thấy nàng chúi trong chăn, cô liền dừng phim lại, cười lớn đắc thắng. Bày đặt tắt điện nữa. Giờ sợ run như cầy sấy. Lisa liền bật đèn phòng, lôi chăn chùm đầu của nàng xuống.

- Này. Sao thế? Vừa cậu can đảm ngồi sát màn hình vậy mà?

Mắt nàng rơm rớm liếc Lisa, giọng uất ức.

- Giật... mình thôi. Không xem nữa đâu.

- Ơ...

Không trêu nàng nữa, Lisa đỡ Chaeyoung dậy. Tay cô quệt đi hai hàng nước mắt kia. Thích nàng giận nhưng để mà nhìn người ta khóc lại không cam lòng.

- Vậy giờ xem nốt. Đang lỡ dở mà phim cũng hay. Nhé!?

- Cậu đi mà xem. Mình đeo tai nghe. Kệ cậu.

Vùng vằng định xuống giường liền bị cô kéo lại. Chaeyoung ngồi gọn trong lòng Lisa. Cô kéo chăn chùm cả hai lại. Cũng may cao hơn Chaeyoung một cái đầu nên việc này không làm che khuất tầm nhìn.

- Êu. Cảm giác cũng hay nhỉ?

Thích thú ngọ nguậy trong chăn, Lisa liền ôm lấy nàng giữ yên lặng. Thú vị hơn vừa nãy vì giờ đã có người bảo kê. Mùi tóc nàng khiến Lisa có chút lơ đãng. Nhiều khi bị đầu Chaeyoung va vào cằm cũng không thấy đau. Ngồi trên chiếc ghế độc quyền, nàng tự tin hơn hẳn. Tới khi hết phim rồi còn khen sự dũng cảm của mình. Thấy Lisa im lặng, vai hơi trĩu xuống. Thì ra cô đã ngủ từ bao giờ. Chaeyoung khẽ cười, đỡ lấy đầu cô. Đêm ấy Lisa đã mơ một giấc mơ kì lạ. Cô ngủ trên chiếc gối vừa mềm mại, thơm lại vừa ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro