Buổi Đầu Gặp Mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạnh phúc bao gồm cả tình yêu! Mà mỗi người ai cũng có hạnh phúc của riêng mình dù phải trải qua bao nhiêu sóng gió...
Đối với Ly Uyển mà nói hạnh phúc của cô có lẽ đã mất từ khi cô mất đi người thân của mình sau vụ tai nạn thảm khốc đó. Cô chín chắn hơn rất nhiều so với độ tuổi 18 đôi mươi.Nhưg bên ngoài cô vẫn giữ cho mình vẻ hòa đồng thân thiện với mọi người . Khi một mình cô lại là một con người khác

Bố mẹ mất sớm cô phải một thân một mình vất vả kiếm tiền để nuôi sống bản thân, với mục đính là phải có một công việc ổn định, không bị người khác đè đầu cưỡi cổ!
Cô sống trong nhà cũ kĩ của cha mẹ cô để lại ,nhưg cũng là món quà quý giá nhất đối với cô.
Nỗi buồn khắc sâu trong tâm can cô, không có người thân bên cạnh cô sống không được thoải mái, phải lo nghĩ nhiều việc để trang trải cuộc sống. Nhưng số phận an bài cô phải chấp nhận nó dù có bi thương như thế nào .
Tít...tít...tít.......
Tiếg đồng hồ vang lên.5h sáng Ly Uyên rời khỏi nhà bắt đầu công việc giao sữa buổi sáng của mình. Vẻ thân thiện hòa đồng, khuôn mặt trắng trẻo,xinh xắn đáng yêu nhưng chứa phần chững chạc, thân hình cân đối hài hòa đó là lý do mà cô được mọi người yêu quý. Buổi sáng cô giao sữa,đến tối cô lại đến làm tại một nơi xa hoa lộng lẫy. Một nơi chỉ có thiếu gia, công tử, tiểu thư mới có thể bước vào.
" Em chào quản lí ạ "
Giọng nói trong trẻo của cô kiến Nhã Kỳ bất giác mỉm cười nhìn cô nói :" Chào em Ly Uyển. Em là người mới đến nên hãy cố gắng học hỏi cách làm việc từ mọi người nhé." Rồi chỉ tay phân côg công việc cho Ly Uyên.
Cô chỉ gật đầu nhẹ nhàng đáp:"vâng ạ. Em sẽ cố gắng làm thật tốt công việc của mình."
Bước vào phòng thay đồ cô cũng gặp một hai người trông có vẻ lớn hơn cô một hai tuổi. Ly Uyển lễ phét chào hỏi : " Chào hai chị em là người mới xin mọi người chỉ bảo ạ!"
Nghe cô noí vậy hai người kia bất giác quay lại gật đầu với cô mà không hề lên tiếng đáp lại. Ly Uyển thấy vậy chỉ lẳng lặng đi thay đồ phục vụ rồi bắt tay vào công việc của mình.
Tiếng nhạc sập sình sập sình bên tai,đèn nháy lóa mắt Ly Uyển. Cô mặc trên người bộ đồng phục nhân viên bưng bê màu xám, mái tóc buộc gọn gàng đằg sau gáy toát lên khuôn mặt xinh đẹp với chiếc cổ trắng ngần của cô.
Tiến về chỗ vị khác đang ngồi cô ân cần nở nụ cười tao nhã hỏi han : " Qúy khách muốn dùng gì ạ?"
Hắn cúi đầu trả lời mà không thèm nhìn cô tỏ rõ thái độ khinh thường. Cô thấy vậy cũng thấy rất tủi thân,cộng thêm vài phần tức giận.miên man mãi suy nghĩ, một bàn tay to lớn bỗng nhiên động vào người cô làm cô hét toáng lên."a..aa.aaa.aaaa".. Đồng thời vung tay tát vào mặt hắn ta một phát.
Lúc này hắn sửng sốt trước thái độ của cô, gầm lên hét vào mặt cô:"Con điếm này m làm ở đây mà còn tỏ vẻ thanh cao cái gì nữa, còn giám đánh tao à?" Cô bây giờ mới hoàn hồn vội vàng cuống quýt xin lỗi hắn ta. Một bàn tay to lớn giáng xuống mặt cô. Một cảm giác đau đớn ập đến. ,cô hoa mắt chóng mặt trên khóe miệng bắt đầu rỉ máu. Ly Uyên vẫn lặng im chịu đựng bởi cô không muốn mất một công việc kiếm được nhiều tiền như vầy. Cô đứng thừ người ở đấy mặc cho hắn ta ra tay.
Một cái tát chuẩn bị giág xuống lại xuất hiện một bàn tay to lớn kéo cô lui vào lòng cùng lúc đưa tay ngừơi đàn ông kia bẻ ra đằng sau...một người chứng kiến toàn bộ nội dung của vở tuồng vừa rồi.Đó làHắc Uy Long
Ly Uyển nước mắt lưng chòng khuôn mặt đau dát do cú đánh vừa rồi. Cô cúi gằm mặt cảm ơn anh mà không nhìn thấy đôi mắt tỏ đầy vẻ thích thú nhìn cô.
Không khí hội trường bỗng nhiên trầm lặng chỉ nghe thấy tiếng kêu rên của người đàn ông kia. Hắn cất giọng đầy vẻ đau đớn nói :" Thằng nhãi con sao mày giám xía vào chuyện của tao khôn hồn thì đi ra chỗ khác."
Hắn vừa nói xong cô mới hoàn hồn rối rít nói xin lỗi. Vừa mở miệng nói được một cậu Hắc Uy Long đã ngăn cô lại nói chen vào đồg thời dùng ánh mắt sắc lạnh đằm đằm sát khí nhìn vào mặt ông ta :" Em không việc j phải xin lỗi hắn. Tao cho mày một cơ hội cút ngay khỏi chỗ này nếu mày không muốn chết". Nghe khẩu ngữ của anh mọi người xung quanh đều ớn lạnh, lão xanh mặt bò lê la ra khỏi quán.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#anh#minh