Màu tím

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý : Truyện có yếu tố kích thích và phê lòi :>> cân nhắc trước khi được nếu ko muốn bị kích thích.  ( thật đấy)

-----------------------------------------------------------

" Ta chưa từng sợ điều . Ta sẵn sàng lao ra chiến trường khốc liệt kia , hi sinh mạng sống để cứu người , ta không sợ chết....Vậy tại sao ta lại sợ....ta sợ sự đơn , lạnh lẽo quanh đây sợ....mất đi màu bạc xám trước mắt nhưng lại nối tiếc màu tím đậm  đằng xa . "

" hai màu , ta PHẢI SỐNG . "

Lauriel hé mở đồng tử , cô đang lao thẳng xuống khu rừng Hạ Băng . Cô nhếch mép cười vẻ kiêu ngạo , dang rộng đôi cánh lông vũ trắng , bay lượn trên bầu trời tối tăm , đầy hơi sương se lạnh thấm vào bờ vai nhỏ đang run , không một hạt nắng vàng tồn tại nơi đây - Rừng Hạ Băng .

Rừng Hạ Băng - Khu rừng nguy hiểm hơn cả Khu rừng Choạng Vạng . Nơi đây đã sảy ra rất nhiều vụ chiến tranh đẫm máu đỏ trong suốt hàng nghìn năm trước khi con người chưa tồn tại . Khu rừng chỉ có duy nhất hai mùa như cái tên : hạ và đông . Hạ , khu rừng sẽ có rất nhiều tài nguyên quý hiếm , xuất hiện nhiều loài tinh linh Bạc Trúc và Linh Dương Hắc . Đông , khu rừng nảy mầm nhiều thứ quả lạ , trái Thiên Y nhãn khiến bao kẻ thèm khát muốn chiếm đoạt . Nhưng không một kẻ có thể sống sót quay về . Đặc biệt trong suốt hai mùa vào tháng tròn sẽ hiện ra suối Kí Ức . Dòng suối có thể làm phục hồi mọi kí ức , kỉ niệm . Nhưng nghe đồn , loài tinh linh Tiểu Hắc sống ở gần suối . Chúng sẽ ám ảnh người gặp đầu tiên cho đến khi nào họ tự gieo mình xuống suối thì mới có thể được siêu thóa khỏi cõi đời .

Ban đêm nơi đây cũng giống ban ngày , đều là một màu đen tối , lạnh buốt . Lauriel nhẹ hạ cánh xuống mặt hồ . Mặt hồ yên ắng , những con quỷ bám dần vào chân cô , chúng cào xé , cắn nát bàn chân nhỏ . Cô ngước xuống , chỉ đá chân nhẹ cũng đủ khiến chúng hét lên , gào thét trong cơn đau đớn rồi biến mất trong tro bụi . Bàn chân cô , giờ máu đậm chảy xuống mặt hồ xanh biếc , tạo thành màu đỏ lòm tanh mùi máu nồng nặc . Với đôi chân này , cô không thể di chuyển được , đành phải tạm trú ở một hách đá dưới góc núi .

Vào cửa hang , Lauriel nhìn xinh quanh , khắp nơi đều có xương người , và nồng mùi máu phai đã bẩn , vài quả Mẫn Mẫn lăn lóc một góc đá . Lặng im , từ phía xa vàn tiếng hét đau đớn kêu vang cái hang , những lời van xin vô nghĩa cùng tiếng xé xác kinh hoàng . Một hồi , loài đó đã đánh hơi thấy mùi thiên thần . Chúng chạy trong bóng tối bao trùm , không ánh sáng nào bên trong .

" Grào!!!!!Grào!!!!! " Có vẻ chúng đã phát hiện . Tiếng gầm gù của chúng khiến cô khó chịu .

Grào !!!!!!! - Một tiếng hét lao tới cô .

Lauriel né sang , bắn những hạt pha lê vàng rực vào nó . Nó hét lên , chạy đi mất , chút ánh sáng từ pha lê vàng làm chúng sợ hãi và chạy mất .

Cô thở nhẹ , quỵ xuống góc đá nhọn , thiếp đi.

Chớp chớp tử đồng , màu tím nhạt đang cười . Cô dần tỉnh , hắn ta vuốt gò má lạnh của cô . Theo cảm tính , Lauriel nhảy ra xa , đôi cánh rộng trắng mướt cụp lại .

Sự quen thuộc......thật kì lạ ? Liệu cô đã từng đến đây . Một màu tím lạnh lùng nhưng ấm áp , bốc mùi hôi hám như vôi gạch vữa . Hắn cười , tiến đến gần cô .

Căn phòng này , khuôn mặt của hắn làm cô nhớ đến một bóng người . Người thề sẽ bảo vệ cho cô , cô thề không bao giờ rời xa người......người đó là ai ?

Cô chợt bất động , người cô như tê liệt , khóe môi run run , đồng tử mở to .

" Ngươi...... ai "

Hắn cười đểu , ngưng lại và nói :

" Bình tĩnh đi , để ta cho em thỏa mái "
- giọng hắn trầm như Xeniel nhưng ấm áp hơn .

" Em ??? " Cô lùi lại phía bức tường .

Hắn càng đến gần , nhưng sao cô sợ vậy ??? Người cô run rẩy , cô cố trấn an tinh thần nhưng còn cơ thể đang bất động và đôi đồng tử liếc theo từng hành động của hắn .

" N...gg..ươi.....s.ẽ..llll...àm..gì ?? " Cô run người , khó nói quá !!!!

Hắn đến sát cô , tới mức có thể chạm môi .

" Ng....ươi...??!!!!! "

Hắn bóp chặt hai đầu bàn tay nhỏ và quăng cô xuống giường . Do quá bất ngờ nên cô ngã xuống . Hắn đè lên cô, nở nụ cười nham hiểm .

" Ngươi....." cô cố gắng kháng cự

Hắn nhẹ nhàng chạm vào đôi cách tinh khiết , dùng hai đầu ngón tay vuốt ve phần lông vũ .

( Giải thích : Thiên thần có nhược điểm là đôi cánh khá nhạy cảm :> chỉ cách bị ướt hoặc bị lợi dụng thì thiên thần yếu như một trò đùa thoi~ )

" Ahhh~…Yah~………A~hhh " cô không ngừng rên rỉ.

Hắn liếm vào đôi cánh của cô , liếm nhẹ nhưng có phần khoai khoái

" Yahh~………d~ừn..g..lại..đi~... "

Hắn liếm xuống phần xương cánh , để lại phần cách bị dính nước nhầy nhụa .

" Ahhhhh~Đừn..g....." phần cánh giờ như đã tê cứng lại , hai tay cô giã rời , không đủ sức để chống lại hắn .

Bàn tay hư hỏng của hắn bắt đầu mò xuống cơ thể đẫm mồ hôi , dừng lại ở hoa nguyệt . 

Cô đỏ mặt , cố kháng cự nhưng vì quá mệt nên cô đành mặc kệ hắn .

Hắn sờ hai bên cánh hoa , xoa nắn hai cánh .

" Ahh~ahhhh~……"

Tay hắn chọt thẳng vào lỗ sâu .

" AHHHH~…"

Hắn tiến tay vào trong banh lỗ sâu rồi đóng vào .

" Ah~~~......."

Hắn thò tay ra , tay hắn dính đầy chất nước trắng đục nhầy nhụa kinh tởm . Hắn liếm láp hai đầu ngón tay đó , THẬT NHỤC NHÃ !!!!!!!

Hắn cười rồi lui ra , bỏ lại mình cô đã ngất đi vì mệt .

Tỉnh dậy , cô cứ ngỡ đó là một giấc mơ nhục nhã do cô quá mệt .

Lauriel phá nát bức tường , tung cánh bay về phía bầu trời .

" Giữa cuộc đời rộng lớn
Quay đầu lại...liệu tìm được kiếp sau ?"

-----------------------------------------------------------

Kha trong sạch nhé , cũng trong sáng lun và trong bùn :>

Cmnr gì đó đi :3

Xeniel : chap sau Xen sẽ lên ngôi :) cứ đợi đấy =)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro