Chap 1 : Cuộc Sống Nơi Đất Khách Quê Người !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    


      Trong một căn phòng tăm tối .. một con bé với mái tóc màu đen thả dài ngang vai .. đôi mắt u buồn dán chặt vào màn hình máy tình . Nó ngồi lướt trên Facebook thì một lời mời kết bạn gửi tới nó . Từ trước tới giờ toàn là nó chủ động vậy mà bây giờ đã có người gởi cho nó . Nó mừng phát khiếp .. đồng í ngay . Và sau đó thì là một tin nhắn người ta gởi tới nó :



" - Bạn tên gì thế ? "




" Trần Thiên Di - còn bạn ? "




" Vũ Huỳnh Phong ! Tên đẹp chứ hả ? "




" Uhm ... không đẹp lắm "






" Đẹp cơ mà "





" Uhm ... Đẹp rất đẹp "




" Bạn học trường nào ? "




" Không nói được chứ ?? "




" Nhà bạn ở đâu ? "




" Ở đường x , quận y , thành phố z "




" Nè !! Mình cũng ở đó ! Nhà bạn số mấy ? "


" Số 22 "



" Wow "



" Sao vậy "




" Nhà mình số 23 "



" Trùng hợp thế !! Vậy giờ cậu đang ở nhà chứ !! "



" Uhm .... "




_

" Reng... Reng.. Reng " . Tiếng chuông kêu to kinh khủng làm bạn cùng phòng của cô - người được mệnh danh là " Heo ngủ " ( dù cho có chuyện gì xảy ra thì khi đang trong giấc là không tỉnh dậy được ) ,  cũng phải bực mình mà quát to :



- Nhỏ kia ! Tắt cái đồng hồ cho bà mày ngủ !!


- Uhm ... Tao đang mơ mà - Cô đáp trả .



- Nhanh lên cho bà ngủ - Nhỏ lặp lại lời nói 



- Uhm .. - Lúc bấy giờ cô mới hoàn hồn , vội ngồi vụt dậy , tắt ngay cái báo thức .. rồi gọi con bạn đang say ngủ kia dậy :



- Dậy .. Dậy .. Dậy Lam ơi !! Mau lên không thì chết .




- Bà đã nói để cho bà ngủ !! - Nhỏ đáp lại .




- Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à ?? 




- Yên .. cho bà ngủ !!




- Cái con .. ừ mày ở nhà mà ngủ đi !! Khỏi đi điểm danh với bà la sát ha với lại cái chuyện trọng đại gì đó quên luôn đi ha - Cô nói giọng tỉnh bơ .. rồi đi vào nhà tắm .




- Điểm danh mắt gì tao phải đi ! Cho tao 5 phút ... điểm danh xong tao vào cũng được cơ mà - Nhỏ nói .



     Cô từ trong phòng tắm hát vọng ra mấy câu nghe mỉa mai con bạn kinh :



- Bà là sát .. là bà la sát .. Lam dậy trễ .. là bà la sát .. la la la !! Với lại anh Thông nữa cơ ..



- Anh Thông - nghe tới đây nhỏ bạn của cô liền bật dậy .. - Di ơi ! Mày giết tao rồi ! Nhanh lên coi cho tao vào với !!




- Đòi vào với tao à !! Ý đồ gì đây ?? - Cô nói




- Nhanh lên đi mà !! Năn nỉ đó !!




- Hôm nay Lam nhà ta năn nỉ nên chụy mới cho đó ! - Cùng lúc đó là một tiếng " Cạch vang lên " . - Mời vào cô nói . Chưa đợi cô nói hết thì nhỏ Lam đã chạy ngay vào phòng tắm ..



      - Heo ngủ ( Đỗ Hồng Lam ) : 19t - thành tích khủng nên được đặt cách . Một cô nàng với hình dáng nhỏ nhắn .. mái tóc ngắn đến ngang vai , trên trán lưa thưa vài sợi tóc mái . Hiện đang là học sinh năm cuối cùng của trường Oxford - một trường đại học nổi tiếng ở Anh . Một cô nàng thông minh , hiểu nhanh .. là học sinh danh giá của ngôi trường đó . Nhưng tính tình lại vô cùng lười nhác .. Gia thế : " Khủng lắm " ( cái này chỉ độc giá mới biết thôi ) chị Thiên Di của ta thì chưa biết đâu .

   
     -  Trần Thiên Di : 19t - Bởi vì thành tích học tập khủng cho nên là mới được đặt cách . Một cô nàng với tầm vóc phải nói là làm cho bao người ganh tị . Mái tóc dài xỏa ngang lưng ... kèm theo đó là trước trán có mấy sợi lưa thưa mà người ta còn gọi là mái thưa . Thiên Di không có nét đẹp sắc sảo của người mẫu nhưng lại có một vẻ đẹp tựa thiên sứ . Gia thế " Khá giả " . Là bạn cùng phòng của " heo ngủ " . Cùng học một trường .. cùng ở một phòng kí túc xá nên cô và Lam thân nhau lắm . 



 " Cạch " 



- Nhanh lên con kia .. ngồi đó làm gì - Hồng Lam nói . - Sắp trễ rồi đó !!



- Trễ ?? - Cô hỏi lại .



- Uhm !!! Trễ rồi !!



- Ai bảo mày thế !!



- Mày !!



- Chụy bảo hồi nào !! ?



- Thì vừa nãy mày không bảo là bà la sát .. Lam dậy trễ gì gì đó !! 



- Tao nói mày dậy trễ chứ có nói là trễ giờ đâu !! - Cô nói .



- Rõ ràng mày vừa nói - Lam ấm ức nhìn Di mà nói .



- Cô ơi  ! Nghe cho kĩ nhé ! Hôm qua ai bảo tôi là nhớ kêu ai đó dậy sớm .. để còn làm việc trọng đại gì đó cơ mà ! Giờ trách tôi à - Thiên Di nói .




- Trọng đại .. Trọng đại .. Á !! Thôi rồi !! Đi thôi - Lam vừa nói vừa kéo tay cô ra khỏi nhà .



- Đợi .. đợi tao khóa cửa .



       Dừng trước cái cửa phòng kí túc xá .. mà Lam cứ hối đây hối đẩy :



- Nhanh nhanh nhanh lên đi .. Nhanh lên !!



- Đợi xíu . Sắp xong rồi !



- Nhanh lên !! ... Nhanh .. lê. ..



- Xong rồi - Lam chưa nói hết câu thì Di đã nói .



..............


..............


..............




- Mày đưa tao vô đây làm gì ? Ở đây toàn đồ đắt tiền .. mày định mua gì à - Di hỏi .



- Uhm ... Uhm .. Hôm nay là sinh nhật anh ấy nên tao muốn tặng ảnh một cái đồng hồ thiệt đẹp - Lam hứng hở nói .



- Anh nào ?? .. Anh .. Anh Thông chứ gì !! Xời .. mua làm gì không biết .. hắn biết bao gái bu theo lẽ nào sợ thiếu quà - Thiên Di cất tiếng .



- Sao đâu chứ !! Mua cho ảnh nhớ mặt tao là được ..  Với lại tao quyết rồi . Hôm nay tao sẽ tỏ tình với ảnh .



- Bó tay mày ! Tùy mày vậy ! Mà mày lấy tiền đâu mua vậy .. mấy món này đắt làm à nha !!



- Mua .. Mua cái này đi !!  - Vừa nói Lam vừa chỉ vào một chiếc đồng hồ có dây làm bằng da . Bên trong là 12 số tương ứng với 12 số la mã . Bên trên mỗi chữ có gắn một viên kim cương nhỏ .



- Oh my god !! Tới 6.000 USD ( nói hơi quá tí ) - Thiên Di nói .



- Không sao .. không sao !! Đẹp là được - Lam nói .



- Nhưng mà tiền đâu mày mua !! Tiền làm thêm thì ít ỏi ! Mỗi tháng có bao nhiêu đâu chỉ đủ trang trải cho tiền phòng , tiền điện , tiền ăn uống chưa kể là học phí - Cô kể .



- Uhm .. Tao bòn mà - Lam nói 



- Bòn gì mà nhiều kinh thế ! Tao bòn lắm mà mới chỉ có 500 USD .. khổ ghê .. Mày chỉ tao cách bòn đi Lam .



- Uhm .. Tao chả biết tao bòn bằng cách nào mà được số tiền lớn vậy nên .. tao xin bỏ qua . Thôi tao mua đây ! Mày đừng có mà chê nữa .



- Tùy mày . Sau này không có tiền thì đừng mượn chụy . Chụy cũng không có đâu - Thiên Di lên giọng



         [ Chị ấy .. thiệt ngây thơ ! Các bạn đọc giả biết rồi phải hông ? Nhà Lam gia thế khủng lắm ]



- Uhm ... 


     ****      [ Lưu ý .. Lam và Di đang ở nước ngoài nên khi họ nói chuyện với người nước ngoài họ sử dụng tiếng Anh . Còn khi nói chuyện với nhau là nói Tiếng Việt . Tiếng cha sanh mẹ đẻ . Những cuộc đối thoại của họ đều được chuyển thành Tiếng Việt ]

 

- Chị ơi ! Tính giúp em cái này !! . - Lam hồ hỏi đưa cái đồng hồ cho một chị thu ngân xinh đẹp .



- Của em hết 6.000 USD .. 



- Tính thẻ giúp em - Nói rồi Lam đưa ngay cái thẻ cho chị thu ngân xinh đẹp ấy .



       Vừa tính tiền chị thu ngân vừa nói :



- Số em may lắm đấy nhé ! Hôm nay là ngày khuyến mãi của cửa hàng chị  . Em mua cái đồng hồ này thì cửa hàng chị sẽ tặng em một cặp lắc bạc cực xinh .



- Hô hô .. số em may lắm mà - Lam nói . - Đúng không Di ? - Nhỏ quay sang thấy Di đang săm soi một sợi dây chuyền bạc . Mặt đính đã vài hạt kim cương nhỏ nói chung là cực đẹp .


- Nè thích sao ?? - Lam hỏi



- Không đâu !! Tao chỉ không hiểu đắt thế này mà sao năm đó .. - Cô đang nói bỗng ngập ngừng .



- Năm đó ... làm sao - Lam tò mò hỏi .



- Uhm .. cũng không có gì cả - Cô lắp bắp



- Không có gì thì tốt !! Đi thôi - Nói rồi Lam kéo tay Thiên Di đi .. không quên gửi lời tạm biệt tới chị thu ngân tốt bụng xinh đẹp .



       Tại sân trường Oxford



- Wow .. đẹp quá à - mấy cô nữ sinh cứ thế mà hét lên .. - Đẹp trai thiệt đó !! Đẹp quá đi mất .

           [ Xin lỗi vì đã xúc phạm tới người phương Tây như thế .. ý nói là mê trai ! Xin lỗi ]



- Cậu thấy chứ hả ? Anh ấy đang nhìn mình kìa !!! - NS1 nói



- Anh ấy nhìn mình mới đúng - NS2 lên tiếng



- Á !! Anh ấy cười .. đẹp quá - NS3 nói



- Uhm .. Đẹp quá đi mất . - NS1 + NS2 đồng thanh .

 

- Cuối cùng cũng tới rồi .. - Nhỏ Lam thở dốc nói .



- Ai bảo mày chạy nhanh cho lắm vào để giờ than vãn - cô trách .



- Xì .. Anh Thông ... Anh Thông kìa ... Anh Thông Kìa Di ơi - Lam sốt sắng nói .



- Anh của mày .. mày tự lo đi nói tao làm gì ?? Xì .. - nói



- Để tao tặng ảnh cái đồng hồ đã - Lam nói


        Dương Nhất Thông ( 22t ) : Năm cuối của trường Oxford .. Là một người khá điển trai .. Độ nổi tiếng các bạn đã biết .. Nhà thì rất giàu .. giàu sụ luôn cơ . Là một playboy .. ở đây playboy có nghĩa là thay bồ như thay áo . Nhưng mà nụ hôn đầu của anh thì chưa trao cho ai cả . Chỉ ôm ấp .. đi chơi .. hẹn hò . Thế thôi . Chắc mọi người đã hiểu anh chàng này là tầm ngắm của Đỗ Tiểu Thư -  Đỗ Hồng Lam .



      Đám đông giải tán dần vì cái tiếng chuông báo giờ học .. Lam một mình chạy đi gặp Nhất Thông . Một lát sau nhỏ trở lại với dáng vẻ buồn hiu :

 

- Ảnh từ chối tao rồi Di à !! - Lam khóc nức nở .



- Thôi nào không sao đâu .. còn tao ở đây mà . - Cô an ủi .



- Lam à ! Sao vậy .. Lần đầu thấy cậu khóc ghê thế - Một cậu bạn lên tiếng .

  

        Di cùng Lam quay sang .. À thì ra là James .. cậu bạn thân thư sinh của họ .


  

   Trong suốt quãng thời gian 3 năm đó .. ( Tức là Thiên Di đi du học lúc 16t ) .. Cô đã sống và làm quen dần với cuộc sống nước ngoài . Trong 3 năm ròng rã cô tìm ra cho mình hai người bạn thân .. Một là Lam và người còn lại là James . Cuộc sống của cô trong 3 năm là vậy .. Chưa từng về đất nước Việt Nam một lần .. Và rất ít khi trò chuyện với ba .


_____________ End Chap 1 __________


      Liệu cuộc sống của cô gái mang họ Trần này sẽ đi đâu về đâu . Hãy đón đọc chap tiếp theo ..


P/s : Chap này hơi nhiều lời thoại .. À mấy bạn đừng đọc chùa .. Đọc rồi nhận xét + vote giúp tớ . Nhận xét thẳng thắng nhiệt tình .. chứ đừng có nhận xét xéo .. ( ayy mình không biết diễn tả sao nữa ) .

       - Cảm ơn đã đọc + vote + nhận xét hết mình . ^^









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro