chap 1 part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 1

Part 2

Phòng học lớp 11A1

32 học sinh giỏi nhất (hoặc giàu nhất) khối 11 đang tụ họp tại đây. Và tình hình an ninh trật tự thì có thể nói là...như một cái trung tâm thương mại (không phải chợ)

Cô giáo chủ nhiệm Han Soo Jung bước vào lớp. Cô gõ thước xuống bàn mấy lần, nhưng dường như chẳng thấm vào đâu so với tiếng nói của 32 học sinh kia. Không thể chịu được nữa, cô hét lên: "Này các em...."

Tiff ngồi vắt chân, nghênh mặt lên:

- Cô muốn nói gì thì nói nhanh lên, cắt ngang khi người ta đang nói chuyện điện thoại, không biết vô duyên à?

Rồi cô nàng quay qua cái điện thoại:

- Oppa à! Đợi e.........

Nhưng chỉ nghe thấy tiếng tút dài

- Cô thấy chưa? Tại cô mà oppa của tôi dập máy rồi.

Cô Han cố dằn cơn tức xuống, cô nói:

Hôm nay, lớp chúng ta sẽ chào đón một thành viên mới, là du học sinh từ Pháp về, tên là Park Ji Yeon. Cô hi vọng các em sẽ giúp đỡ bạn để bạn chóng hòa đồng với tập thể lớp.

Tất cả học sinh nhao nhao lên, ngó qua cửa sổ, muốn xem học sinh mới là ai, chỉ trừ B3.

Một đáng người dong dỏng cao bước vào lớp. Đám học sinh như đóng băng cả lại. Sau nửa phút, những tiếng tán tỉnh của các nam sinh nổi lên:

- Baby à, ngồi cạnh anh nhé!

- Baby à, chỗ cạnh anh là chỗ đẹp nhất đấy!

- Công chúa ơi, anh dành chỗ cho em này...

Cô Han lại gõ thước:

- Cô nghĩ các em nên để bạn tự chọn chỗ

Ji Yeon đưa mắt nhìn quanh lớp. Cạnh Hyo Min thì có người ngồi rồi. A...một chỗ ngồi cuối lớp, cạnh cửa sổ, nhìn ra bãi cỏ phía sau trường, thoáng mát...ngay cạnh Lee Ji Eun. Khóe miệng Ji Yeon khẽ nhếch lên một đường cong nho nhỏ, cô xãhs cặp đi thẳng về phía cuối lớp. Ánh mắt nuối tiếc của học sinh nam và những tia nhìn căm giận, thù địch xen lẫn tức tối dỗi theo cô.

Reng......g......g........g.....

Giờ nghỉ trưa

Hyo Min vọt ngay xuống bàn cuối, chưa kịp để Ji Yeon phản ứng đã ôm chầm lấy cô, liến thoắng:

- Ji baby, Ji cute, ôi bé Ji của unnie đã về. Unnie phục em đó, ngay đến unnie cũng không làm bọn con trai phản ứng như thế được.

Ji tự đắc:

- Chuyện, em gái của unnie mà lại. Mà thôi, ba chúng mình xuống canteen đi, em đói quá rồi.

Hyo Min hưởng ứng luôn:

- Okie, người yêu của unnie chắc cũng ở dưới đó rồi. Nhân tiện đây unnie giới thiệu cho Yeon luôn, cả Ji Eun nữa, nhỉ?

Nói rồi nàng kéo hai người chạy xuống canteen.

Bây giờ mới là đầu giờ ghỉ trưa nên canteen khá đông . Ji Eun cúi đầu thật thấp, lẽo đẽo đi theo hai người kia. Thấy thế, Ji Yeon liền kéo Eun lên, đứng giữa mình và Hyo Min. Lập tức, tiếng xì xào bàn tán nói lên:

- Không ngờ là con bé nhà quê đó lại dám bước vào đây.

- Đi cùng 2 hotgirl nữa chứ? Nó không biết ngượng à?

- Phải nói là 2 hotgirl này biết cách gây sock chứ? Tính đi làm từ thiện à?

Hyo Min quay đầu lại nhìn người vừa nói câu cuối cùng. Là Jessica. Cô khẽ thở dài. Từ đầu năm ngoái cho tới nay, cô luôn gặp rắc rối với đội cổ vũ, đặc biệt là là tụi B3. Ji Yeon thì không chịu nổi, máu giang hồ của cô nàng nổi lên, cô đốp chát lại luôn:

- Này Jess, tôi nhịn cô đủ rồi đấy. Ăn nói thô lỗ, coi thường người khác là cô được huấn luyện từ cái giáo dục đàng hoàng nhà cô đấy hả? Cô có tin là tôi cho cô hối hận ngay ngày hôm nay không?

- Tôi thách cô đấy. Cứ thử đi rồi biết. Mỗi ba cô thì làm gì được tôi nào? Cô có vệ sĩ thì tôi đây cũng có nhá!

Ji Eun cứng người lại. Sao cô lại đến đây nhỉ? Cô quên mất là cô không được chào đón rồi sao? Lẽ ra ngay từ đầu cô không nên đến đây. Nàng Ji Yeon lại cất tiếng:

- Được, cô cứ đợi đấy, không cho cô biết tay thì tôi không còn là Park Ji Yeon

Ji Yeon khoác tay Ji Eun đi ra một góc, hậm hực ngồi xuống một bàn khác. Ji Eun lo sợ nhìn Yeon, ngập ngừng:

- Yeonie à, thôi bỏ đi. Mình không nên đến đây.

- Đừng có lúc nào cũng nhận lỗi về mình như thế. Phải chiến đấu chứ? Cầm vũ khí lên và cho chúng nó biết thế nào là dòng đời.

Nói rồi cô nàng làm mắt quyết tâm, rồi suy nghĩ một lúc

--------Ji Yeon's POV--------

Hic, làm gì cô ta bây giờ???

Gọi đầu gấu dằn mặt chăng???

...*lắc đầu quầy quậy* Không được, vệ sĩ cô ta không thiếu...

Làm cô ta mất mặt trước đám đông???

...Nhưng...bằng cách nào...?

.....................

...A! Ra rồi. Mình phục mình quá!!!.....

--------END Ji Yeon's POV--------

Ji Yeon đứng vật dậy, vẫy vẫy tay với ba anh chàng phía trước. Các chàng đứng ngắm Yeon nãy giờ không thiếu, nàng định gọi ba anh, nhưng...cả tá bu vào. Ji cau mặt:

- Này, tôi chỉ mướn ba anh, sao các anh chạy lại như ruồi thế?

- Anh....anh...anh...chọn anh này.....

- Anh...anh nữa...anh giơ tay nãy giờ....

- Anh...anh....

- TẢN HẾT RA CHO TÔI - Ji không nhịn được nữa - rồi, anh này,..anh kia...và anh kia nữa...HẾT!!

*Các chàng tản ra*

- Mấy anh nghe đây.......xì......................xồ................xùm............................blah blah blah [hic, seo hông cho Kyn nghe với]

- Được rồi, xong việc baby thưởng bọn anh cái gì?

- Ặc. Lắm chuyện quá. Tôi cho các anh số điện thoại được chưa?

- Anh đi đây baby, cứ yên tâm.

Khoảng 10 phút sau, cả canteen ngạc nhiên khi thấy ba chàng công tử bê ba thùng sữa bò to vật vã. Một số học sinh bắt đầu cười, có người còn buông giọng chế giễu. Ba người không them để ý, tiếp tục bước đi. BỖNG......ÀO.........o....o....o

Chẳng hiểu vô tình hay cố tình [không phải hiểu, mà là biết rõ], cả ba chàng...và đặc biệt là ba thùng sữa...bay thẳng về phía bàn ăn của đội cổ vũ.

1s..........2s.............3s.......(thời gian cho cả bọn bang hoàng)

- Á...Á...Á...Á...á á á á á á á á á á á.........................

Tiếng hét như trong một lò giết mổ, một đàn lợn sắp bị chọc tiết vặt long cùng đồng thanh...HÉT.

Một đàn chim sẻ + bồ câu đậu trên mái, phành phạch vỗ cách...bay thẳng về phía phòng khám thú y lớn nhất thành phố...chữa tai

Cả đội mặt đỏ bừng, Jessica phẫn nộ:

- Đứa nào láo toét dám cả gan động dến tao? Ba thằng kia, có biết bố tao là ai không? Chúng mày muốn chết à?

Đúng lúc đấy thì nàng Ji Yeon nhảy vào:

- Này, cô có vô ơn cũng vừa vừa phai phải thôi chứ? Cô trù ẻo ai chết cơ? Người ta có ý tốt, thấy thương cô tuần nào cũng đi spa tắm trắng, vừa tốn kém vừa mất thời gian nên giúp cô tắm luôn bằng sữa bò loại đắt tiền nhất. Không cảm ơn thì thôi đi chứ?

- Là do mày bày trò đúng không? Mày thích đối đầu với tao hơn là với con bé nhà quê đấy hả? Mày có não không khi kết thân với con bé lạc hậu dốt nát đó?

Một giọng nói phẫn uất nhưng nghẹn ngào cất lên:

- Nghèo thì không phải là người hả? Tôi có lỗi gì khi nghèo chứ? Tôi giành được học bổng, tôi kiếm ra tiền nuôi chính bản thân tôi là hơn chán so với nhũng người sống ăn bám như cô đấy.

- Cái con này, mày còn già mồm hả? - Yuri sấn sổ tới, định cho Ji Eun một cái tát

- CÔ ĐỨNG LẠI CHO TÔI!

Một giọng nam ấm áp, dịu dàng nhưng không kém phần nam tính cất lên. Yuri ngỡ ngàng, lắp bắp:

- Woo....Woo Young oppa à? Em...em.....

- Cô khỏi phải nói nhiều, cô ấy nói không đúng sao?

Thấy Ji Eun đang khóc, Woo Young liền tiến đến, nhẹ nhàng:

- Này, có ai bắt nạt cô nữa đâu, sao lại khóc?

Chàng đang định tiến đến lau nước mắt cho nàng, thì....Oạch....[sr các reader than iêu, Kyn nhẫn tâm phá vỡ giây phút lãng mạn của Milky, ker mà đêy là cúp rất nà lãng xẹt nên đành chịu, hic]. Chàng trượt vỏ chuối trên sàn, nên được dịp trổ tài trượt tuyết bằng mông cho fan nữ xem. Nam sinh thì bụm miệng cười. Nữ sinh thì ríu rít:

- Oa,,,Woo Young oppa bị ngã mà trông vẫn cool..

- Đúng là người đẹp ngã cũng đẹp.

- .....

Woo Young lúc đầu hơi tỏ ra lúng túng, chàng đỏ mặt, nhưng sau đó lại cười:

- Này Lee Ji Eun, vì cô mà tôi bị ngã, cô cũng nên đến đỡ tôi mới phải chứ nhỉ?

Ji En cúi đầu đi đến, thì lại....Oạch....Lần này nàng ngã vì vũng sữa bò Ji Yeon đổ vào bàn của đội cổ vũ.

- Hahahahahahaah..

- Haha, trông ngố thật

- ........

Haiz, phải nói hai người này đúng là cặp trời sinh, ngã cũng.....có phong cách, có đôi.

Woo Young dắt Ji Eun ra cửa, nói:

- Đi, tôi đưa cô về thay quần áo

Hai người ra ga-ra, lấy xe. Đến khi yên vị và Woo Young đã phóng đi khá xa trường rồi, Ji Eun mới lí nhí nói:

- Cảm ơn anh. Mà sao anh lại cứu tôi?

- Có đi cũng có lại chứ nhỉ? Tôi muốn nhờ cô một việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro