Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ngày hôm sau, Hạ Ánh và Đàm Dao cùng nhau đi đến phòng học, chủ nhiệm khoa lải nhải một chút, thông báo ngày nhà trường tổ chức khai giảng rồi rời đi để đám sinh viên mới này tự làm quen với nhau.

Bởi vì gương mặt xinh đẹp cộng thêm thái độ ai đến cũng mỉm cười đáp lại của Hạ Ánh làm cô rất nhanh đã có thêm vài người bạn cùng khoa.

Đến trưa cô và Đàm Dao cùng nhau đi nhà ăn lấp đầy dạ dày, sau đó đi đến thư viện đọc sách.

Chiều lại trở về kí túc xá nghỉ ngơi, buổi tối cả bốn người tụ tập lại cùng nhau chơi đùa. Đúng 11 giờ ai về giường nấy đắp chăn đi ngủ dưỡng sức cho buổi học đầu tiên của ngày mai.

...

Thời gian thấm thoát trôi qua, Hạ Ánh đã trải qua một tuần học ở đây, cũng dần dần làm quen với cách học và sinh hoạt nơi này.

Hôm nay là ngày khai giảng của trường, buổi chiều còn có tiệc chào mừng tân sinh viên do các đàn anh, đàn chị tổ chức.

Trường nào cũng vậy, khai giảng đều theo một khuôn cả, có văn nghệ múa hát; có đại biểu, hiệu trưởng lên phát biểu bài ru khen ngợi thành tích của trường và lịch sử trường quen thuộc.

"Sau đây xin mời thủ khoa đầu vào đại diện cho toàn thể tân sinh viên lên phát biểu." Cuối cùng thầy hiệu trưởng cũng kết thúc bài hát ru của mình, một số học sinh nghe hai từ "thủ khoa" cũng có chút tò mò nhìn chằm chằm lên sân khấu.

Hạ Ánh ở đằng sau cánh gà nghe vậy, cô hít một hơi thật sâu cầm bài phát biểu đã viết sẵn đi lên sân khấu.

Đúng vậy! Cô chính là thủ khoa đầu vào, với tổng số điểm gần như tối đa Hạ Ánh thi đỗ vào đại học A, nhà trường cũng rất hào phóng giảm học phí cho cô, ngoài ra có thể xin học bổng và trợ cấp nếu thành tích tốt.

Nếu không nhờ kết quả xuất sắc, một học sinh lớn lên vùng nông thôn ở tỉnh lẻ, hoàn cảnh gia đình lại không tốt như Hạ Ánh sao có thể đủ chu cấp cho cô tiếp tục học đại học, mà còn là một trường đại học nổi tiếng ở thành phố giàu có, đông đúc bậc nhất.

Cũng chính vì biết gia cảnh bản thân cho nên Hạ Ánh đã rất cố gắng không ngừng nỗ lực học tập, cô muốn thay đổi tương lai của mình và người nhà, và con đường duy nhất cô có thể làm cũng bảo đảm được an toàn nhất chỉ có đại học mà thôi.

Ngay khi Hạ Ánh lên sân khấu, bên dưới học sinh đang chán nản lập tức sôi động hơn hẳn.

Người đẹp mà, ai chả thích nhìn!

Hạ Ánh nhẹ nhàng từ tốn phát biểu, giọng nói thánh thót như làn gió mát thổi hết mệt mỏi của đám học sinh bên dưới.

Còn tiếp...
----------Đọc full tại Enovel/Hinovel, nhấn đề cử và follow ủng hộ tác giả nha!------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro