TÌNH YÊU SÉT ĐÁNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TÌNH YÊU SÉT ĐÁNH

TÌNH YÊU SÉT ĐÁNH !

Author: Helen

Pairing:  yaoi

Rating: PG – 16 +

——————–

Trời trưa hè . Nắng gay gắt . Nắng cháy xém da thịt . Nắng làm con người ta không thở nổi . Thời tiết thế này ai ai cũng muốn chui rúc trong bóng mát .

Biến đổi khí hậu toàn cầu rồi !

ẦM …ẦM …ẦM …ĐÙNG…!!!

Đó không phải tiếng súng , không phải tiếng đập phá . Mà đây chính là tiếng sét đánh .

- Lạ nhỉ ? – nó ngạc nhiên lấy tay quẹt mồ hôi nhỏ giọt trên trán và cằm – Trời nắng gay gắt thế này mà có sấm sét sao ? Chắc là mưa ở chỗ nào đó ! – nó tự hỏi tự trả lời , đôi khi nó cũng tự lẩm bẩm một mình như thế trên suốt quãng đường đi cho quên đi cái mệt .

——————-

Nó – một nhân viên môi giới bất động sản , mồm mép tép nhảy . Phải nói là nó nhanh nhẹn , hoạt bát , vui vẻ . Nhưng lại phải cái tính hay giận vô cớ .

Nó – một kẻ yêu công việc , rất ư chăm chỉ , nhưng lại luôn ghét làm những công việc mà chị nó giao .

Nó – “đẹp mà chảnh”, nhưng chỉ là trong mắt bố , mẹ và chị nó thôi , còn trong mắt mọi người nó là “đẹp trai hiền lành” .

Nó – kẻ duy nhất vừa nghe được tiếng sét đánh giữa trưa nắng oi bức , mà nó cứ nghĩ là ai ai cũng nghe thấy như nó .

——————–

Nó phóng hết ga , chạy như bay từ Long An về thành phố Hồ Chí Minh , hay chính xác hơn nó đang bay với vận tốc ánh sáng để mau về được chiếc tổ êm ấm của nó .

Nó thở khan , đếm nhẩm từng đoạn đường :

…Qua 4 ngã tư nữa là tới hẻm nhà mình …

…Còn 3 ngã tư nữa…

…Còn 45 giây nữa …

…A…còn 200 m…

…100 m…

KÉT!!!

…Ôi ngôi nhà yêu dấu …!!!

- Mày về rồi đó hả Trung ! Mày chở giúp chị mớ hàng này qua cho bà hai Huệ đi Trung . Bả hẹn 3 giờ chiều nay đấy ! Lẹ đi ! – Cô gái xinh đẹp , trắng trẻo , chạy vội ra cửa khi thấy bóng nó ngả dài bên cửa cổng …là ai chứ ? Chị gái nó đấy !

- A…Ah !!!!!! – nó thét lên kinh hoàng như gặp ma . Nó cố vớt vát :

- Chị ơi , em vừa về mà , mệt chết , với lại xe hết xăng rồi , em quên đổ . Chị nhờ anh Tám đi đi !

- Nhờ cái con khỉ , Ổng về quê từ hôm qua rồi ! Không nhớ à , thôi lấy xe tao đi nè . Tao cột sẵn hàng rồi , xăng đầy bình . Đi đi bả hối hàng nãy giờ đó ! – Chị hai nó không buồn nhìn mặt nó , chị bước từ tốn vào nhà và tiện tay cầm điều khiển bật phim Hàn Quốc lên coi.

Thế đấy , đối với nó tim chị hai nó được làm bằng thép không gỉ . Có đôi lần nó tự hỏi , không biết anh Tám làm thế nào mà nấu chảy được trái tim thép của chị nó để dùng vậy ~ haiz , nó là số con rệp mà …Nó héo queo , lủi thủi dắt chiếc xe dream ra sân , uể oải vắt chân lên , chậm chạp bò ra đường .

- Trời ơi ! Sao lắm đèn đỏ thế này ! – nó đâm gắt gỏng lạ , nó gắt cả với chiếc đèn giao thông nhỏ xinh và vô cùng có ích kia .

- Lại đèn đỏ ! – nó nheo mắt chun mũi , liếc xéo chiếc đèn từ từ nhảy ngược từ 60…59…nó lẩm bẩm theo …và :

- Anh ! Cho em gửi !

Nó giật bắn cả người , một tấm quảng cáo xanh đỏ đang được một thằng nhóc 4 mắt chìa vào mặt nó . Tại thấy nó không để ý , cậu bé mới gọi nó cốt là để phát cho nó tờ rơi ấy mà …nhưng …

- Thằng nhóc chết tiệt ! – nó bực bội giật phăng tờ giấy , hừ một cái , không thèm nhìn , nó lẹ tay vo tròn lại ném mạnh xuống đường , ngay trước mặt cậu bé . Làm cho cậu bé tái mặt đi , nhưng không phải tay vừa :

- Anh có được đi học không vậy ? Xả rác ra đường là không nên , ngay cả trẻ mẫu giáo còn có ý thức hơn anh – “ Thằng nhóc chết tiệt ” phang lại nó một câu khá đau . Nhưng nó không kịp phản kháng thì …

…PIN…PIN…- tiếng còi thúc giục của những chiếc xe phía sau nó khi đèn xanh chợt sáng. Nó buộc phải cho xe chạy , nhưng bụng thì tức như ăn phải hột mít ấy . Nó không cam tâm . Nó phải trả thù .

——————

- Trời ơi ! Sao em hẹn gì mà giữa lúc trời nắng vầy nè ! – nó nhăn nhó với cô gái ôm eo nó cứng ngắc phía sau xe .

- Vậy anh không thích hẹn hò với em sao ? – cô gái buông lời giận dỗi .

- Không ! Không có , tại anh chỉ thắc mắc sao con gái hay thích hẹn hò lúc tắt nắng , sao em …

- Ý anh là em không lãng mạn sao ? – cô gái rời khỏi tấm lưng nó , ngồi xích ra sau xe , rồi hừ mũi .

- Ôi không , em cứ hiểu lầm , anh sợ em bị nắng mà ! – nó cười khổ .

Nó và cô là thế . Nói là người yêu của nó chứa cứ như là đối thủ ấy . Hai bên không chơi xỏ nhau thì cũng nói móc nhau .

Đấy ! Mới hôm qua chở hàng cho bà chị vô tâm về , nó trút giận bằng cách hẹn con gái nhà người ta ra quán uống nước , rồi tâm sự với cô bằng những câu nói xéo con gái thế này, thế kia. Và hậu quả là hôm nay , trời nắng , đường vắng , nó chảy cả mỡ chở cô vòng 5 vòng Sài Gòn rồi.

- Tấp đây mua nước đi anh ! – cô hớn hở chỉ tay về phía xe trà sữa .

- Ừ ! – nó trả lời lấy lệ . Mẹ nó chấm cô gái kinh dị này làm con dâu đấy ! Chỉ có nó khổ thôi .

- Chị ơi ! bán em 2 ly trà sữa dâu đi chị ! – cô gái nhanh nhẹn gọi .

- Anh không uống vị dâu . Anh…

- Đừng cãi em . Em có quyền xử trước báo sau đó ! – cô đanh mặt , nó tiu nghỉu .

- Lại đèn đỏ ! – nó nghiến răng , không phải vì đèn đỏ làm nó mệt như hôm qua , mà nó điên máu khi nhìn thấy bóng dáng “ Thằng nhóc chết tiệt ” hôm qua lại đang tiến về phía nó …phát tờ rơi .

Nó liếc thấy “ Thằng nhóc chết tiệt ” ấy mồ hôi nhễ nhại , đôi má ửng đỏ vì nắng nóng , hơi thở gấp gáp trên đôi môi …nó tự giật mình vì tự nhiên lại đi nhìn kĩ “ Thằng nhóc chết tiệt ” đó thế . Bỗng nó nhếch mép :

- Ê , nhóc . Không phát tờ rơi cho anh sao ? – nó vừa nói vừa cho xe tấp vào bóng cây sát cột đèn nơi “ Thằng nhóc chết tiệt ” vừa chạy vào tránh làn xe ào ào đi khi thấy đèn xanh .

- Nè ! Nhóc câm à ? – nó nhíu mày khi thấy “ Thằng nhóc chết tiệt ” không đếm xỉa đến nó , cứ như nó vô hình không bằng .

- Trời hôm nay nắng quá em nhỉ ? May mà em ghé mua nước cho anh – nó liếc ra sau nói với cô gái . Rõ ràng là cô chẳng hiểu gì sất .

- Anh có rảnh quá không ? Chở người yêu mà đi chọc ghẹo người khác coi chừng bị người yêu “cắt” đấy ! – “ Thằng nhóc chết tiệt ” giờ đã lên tiếng , và mỗi tiếng cậu thốt ra luôn làm nó tím mặt , mà lại không bao giờ cãi lại được .

Nó mím chặt môi , xì khói . Nó cho xe lao đi với tốc độ kinh hoàng , mặc kệ tiếng thét thất thanh của người ngồi sau nó . Nó tức giận , không phải vì những lời nói của “ Thằng nhóc chết tiệt ” đó , mà vì …nó chợt xấu hổ kinh …khi không lại đỏ mặt vì từ “cắt” của thằng ôn đó .

- “ Thằng nhóc chết tiệt ” nó bảo cắt là cắt gì cơ chứ ? – Nó vừa lao đi vừa lầm bầm . Mặt nó giờ như ông mặt trời nhỏ vậy .

Tự nhiên tận sâu trong cơ thể nó trỗi dậy sự ham muốn được đụng chạm tại nơi mà “Thằng nhóc chết tiệt ” kia phán sẽ bị cắt nếu chọc ghẹo cậu ta , cứ như thể cậu ta nhìn thấy “nơi ấy” của nó vậy. Thật kì lạ , nó chẳng bao giờ có cảm giác này khi đi với người yêu nó cả .  Gì thế nhỉ ? Toàn thân nó rạo rực như uống cả hộp “ tráng dương” vậy . Nó vội vã kéo tay người yêu nó đặt và ấn mạnh vào cái đang dần căng cứng trong lớp vải quần dày cộm kia .

- Anh làm gì vậy ? Giữa đường đó ! – cô hoảng hồn rụt tay lại .

- Xin …xin lỗi . Đến nhà rồi , em vào đi . Anh về . bye. – nó làm một lèo không cho cô chen vào câu nào , rồi đẩy nhanh cô xuống đầu hẻm , quay đi ngay , khiến cô chưa thể hiểu chuyện gì vừa xảy ra .

—————–

Nó vội vã chạy ập vào phòng tắm , đóng kín cửa . Nó run rẩy tự giải tỏa cho chính mình . Đầu nó ong lên cả ngàn câu hỏi vì sao ? , nhưng nó không thể trả lời được. Từ xưa tới giờ nó không bị như vậy .

- “ Thằng nhóc chết tiệt ” ! Ah ! ~ Ah !~ chết tiệt ! – nó thở dốc – “ Thằng nhóc chết tiệt ” kia đừng hòng thoát khỏi ta ! Ah !~ …A…A…Ah ~ …- nó vừa cho ra tất cả những gỉ nãy giờ nó chịu đựng , nó dựa vào tường thở gấp gáp , miệng nó vẫn lẩm bẩm “ Thằng nhóc chết tiệt ”, “ Thằng nhóc chết tiệt ” , cho đến khi nó lả người .

——————

Cả đêm nó vắt óc suy nghĩ . Tại sao nó lại có hiện tượng này . Và rồi nó cũng tìm được một câu trả lời mà nó cho là vừa ý nhất , đó là “ nó muốn lấy vợ” .

Nhưng chẳng lẽ nó yêu Lâm – cô người yêu đáng ghét của nó – đến vậy ? – nó thao thức và …ngủ .

.

.

.

RENG!~ RENG!~ RENG!~

… Nó lại bị công việc của một ngày mới cuốn lấy , xô đẩy nó khiến nó quên béng mọi thứ hôm qua …và hôm nay nó bình thường .

- …

- Dạ , em biết rồi sếp !

- …

- Dạ , miếng đó sổ đỏ gốc ạ ! …Dạ .

- …

- Em chi tiền cho ổng lên thổ cư luôn !…Dạ , giá gấp 2 lần trước kêu . …ok …ok,ok. Bye. – nó dừng cuộc điện thoại , ngó qua người phụ nữ bên cạnh :

- 2 tỉ ! Chắc giá luôn chị à ! bớt không được nữa đâu ! – nó mỉm cười nói .

- Em bớt chút lấy hên không được sao ? Chị là chị ưng miếng này đó ? - người phụ nữ kì kèo thêm .

- Dạ không được ạ , đây là đất hoa màu , tụi em đã bao lên dất thổ cư cho chị rồi . Với lại 2 mặt tiền , 450 mét vuông , có giấy phép xây biệt thự , tuyệt cú mèo rồi đó chị . Chị không tìm ra nơi thứ hai nữa đâu ! – nó dùng ánh mắt ướt đa tình , cái miệng lém lỉnh mời chào người phụ nữ , và có lẽ chị ta “say” rồi .

———————-

Nó mệt mỏi , phờ phạc , thả bon bon chiếc nouvo cà phê sữa hướng thẳng về tổ ấm . …nhưng thật trớ trêu thay…

- Ủa ? Gì mà xúm đen , xúm đỏ ngay ngã tư vầy nè ? Thật bất lịch sự !- nó tiện mồm càu nhàu , rồi phớt – ăng – lê định dong thẳng .

- Anh ơi , chở giúp ông cụ đi cấp cứu đi anh !

Nó thót cả tim khi tiếng nói phát ra ngay sau gáy nó . Nó ngoái cổ hết cỡ ra sau , xém chút tim văng ra ngoài :

- “ Thằng nhóc chết tiệt ” , lên xe khi nào vậy ? – nó thảng thốt.

Nhưng đáp lại nó là lời thúc giục khẩn trương của hơn mấy chục cái miệng xung quanh  :

- Cậu thanh niên , chở  ông cụ với , ổng bị té ngay đây nè . Lẹ lên đi . Cháu ôm cho chắc vào nhé .

- Gì nữa đây ? – nó nhăn nhó nhưng cũng phải đi .

- Anh nhanh nữa lên ! Rùa à ! Hôm qua anh phóng như tên bắn mà ! – cậu nắm chắc eo nó , một tay giữ chặt vai cụ già .

- Này có giỏi thì chở đi ! Đồ bao đồng ! Phát tờ rơi không lo phát , nhiều chuyện , tối nay không có tiền húp cháo đó ! – nó ấm ức lên tiếng.

- Thì anh làm phước chút đi ! Anh ác thế mốt chết sớm đó ! – cậu nhếch mép trêu chọc .

- Xì ! – nó đếch thèm cãi.

Bỗng nhiên…

- Cho tôi xuống ! Các Cậu sao lại đưa tôi đi đâu thế này ! Thả xuống mau ! – Chất giọng khản đục vang lên gấp gáp .

Nó hoảng hồn cho xe tấp vào lề :

- Gì nữa đây ? – nó điên tiết dần .

- Anh thôi đi ! …Cụ có sao không ? Nãy cụ té và ngất đi đấy ! Bọn cháu đưa cụ vào y tế thôi ạ ! – cậu thỏ thẻ giải thích .

- BỚ LÀNG NƯỚC ÔI ! CHÚNG NÓ BẮT CÓC TÔI ! BỚ BÀ CON !~ ~ ~ ~ – ông cụ hoảng loạn kêu khóc .

- Ấy ! Cụ hiểu lầm Rồi !

- Thấy chưa ? Ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng , bao đồng ! Giờ thì chết chưa ? Mai người ta dán hình tui và cậu lên truy nã với dòng tin “2 thằng thanh niên bắt cóc một ông già”. – nó tức tối .

———————-

Cả hai dắt xe ra khỏi đồn cảnh sát . Nó cho cậu ké về Củ Chi , vì giờ cũng đã 10 giờ rưỡi đêm rồi , chẳng kiếm đâu ra xe buýt nữa :

- Cho tôi xin lỗi ! – cậu lên tiếng .

- Xin lỗi cái gì ! Xui thì gặp thế thôi ! – nó mệt lả người cho bao nhiêu việc từ sáng tới giờ , nó không buồn nhếch mép .

- Là lỗi của tôi ! – Cậu cúi gằm mặt nhìn từng bước chân của chính mình .

- …!

- Tôi lúc nào cũng ngốc thế cả ! Tôi không bao giờ làm được cái gì ra hồn ! Tôi chán ghét chính tôi ! Tôi nản quá .- Cậu nói nhỏ cho chính mình nghe . nhưng không ngờ lỗ tai của nó thính như mèo vậy :

- Chuyện gì vậy ? Sao nản ? – nó gượng hỏi nhưng chỉ cộc lốc thế thôi .

- Tôi rớt đại học . Kiếm việc thì không xong . Xui thì ngày nào cũng gặp – cậu rên rỉ .

- Có thế thôi sao ? Đúng là “ Thằng nhóc chết tiệt ” mà !

- … !

- Không thi đợt này thì đợt khác thi , việc không hợp thì đổi , còn xui thì là tôi mới xui nè cậu thì nhằm nhò gì chứ ! – nó thở hắt cho cái số nó , nó vẫn chưa nhận thấy nó đang giảm ga dần.

…Xe nó chạy vô cùng chậm …tự nhiên người nó nhột nhạt … lại là cái cảm giác hôm qua …Nó chợt lo lắng cúi nhìn vị trí nhạy cảm của nó …và điều nó giật mình là bàn tay của ai đang đặt vào nơi đó … trời ơi cậu ta làm gì vậy ? Nó không còn sức thốt lên nữa …

Nó ngoái ra sau , cậu đã ngủ gục trên vai nó .  Tay cậu buông thõng , tìm chỗ dựa , và thế là nơi nhạy cảm của nó vô tình lại được chọn làm nơi bấu víu duy nhất khi chìm vào cơn mơ trên tấm nệm êm ái là lưng nó .

- Này ! Cậu dậy mau ! – nó thúc cùi chỏ ra sau , nhằm gọi cậu dậy .

- Sao vậy ? – cậu mở hé mắt trả lời .

Nhưng muộn quá rồi , Nó lên đến hồi cao trào rồi . Nó vừa mới nhận ra là nó chỉ phản ứng như thế khi nào có cậu , nó cứ vừa nghĩ đến cậu là lại thế này . Nó sợ hãi khi ngó quanh , đây không phải là đường về nhà nó , mà mới nửa đường tới nhà cậu thôi . Làm sao cho nó giải tỏa đây !  Tay chân nó run lên , toàn thân như kiến bò , cái ấy của nó thì căng cứng lên . Nó muốn cái gì đó ngay bây giờ ! Nó thèm thuồng ! Nó khao khát ! …Dục vọng lên quá cao …nó giờ như thú hoang say mồi …Sao nó lại phản ứng kinh khủng với cái người ngồi sau nó dữ vậy ? …

Nó lia mắt nhanh hai bên đường , đã ra ngoại ô, một chiếc ghế đá trắng tinh , lạnh lẽo nằm trơ trọi sát bên hông một nhà thờ bỏ hoang tàn hướng mặt ra đường lộ . Nó nhanh chóng cho xe tấp vào đó …nó biết đây là ngoài đường , nhưng nó không có lựa chọn … dù gì thì nơi đây cũng vắng tanh .

- Ủa ? Anh dừng đây làm gì ? Chưa tới nhà tôi mà ?

- Xuống lẹ đi ! Nhanh lên ! Tôi hết chịu nổi rồi ! – Nó thều thào .

- Gì vậy ? Anh trúng gió sao ? – Cậu xanh cả mặt , không lẻ nãy cậu trù anh chết , giờ trúng gió chết thật , nơi vắng vẻ thế này biết làm sao …!

Đang miên man nghĩ , thì bỗng dưng tay cậu bị nó kéo giật lại . Mất đà cậu lao theo , ngã luôn lên chiếc ghế đá . Phiến đá lạnh toát , xuyên thấu chiếc áo sơ mi mỏng , làm cậu giật thót . Nó lao tới , dạng hai chân ngồi đè lên thân dưới cậu . Nó nhanh tay giật toạc hàng nút áo tội nghiệp của cậu . Cậu hốt hoảng la lên :

- Á , anh làm gì vậy ? Buông ra !!!! Bớ người t…

Chụt …~ Chụt ~ …cậu chưa kịp la hết câu thì nó đã khóa miệng cậu bằng một nụ hôn thèm khát , cứ như nó chưa bao giờ được ăn uống vậy .

Nó sục sạo tìm kiếm vị ngọt của cái miệng xinh xinh đang run rẩy . Taynó nhẹ nhàng nâng đầu cậu lên , tay kia gỡ bỏ nhẹ nhàng chiếc áo sơ mi xanh , để lộ làn da rắn rỏi màu bánh mật . Thề có Chúa ! Nó chưa hề làm thế này bao giờ , ngay cả trong suy nghĩ . Vậy mà giờ đây nó khéo léo đưa tay lần tới chiếc thắt lưng của cậu .

Cậu tỉnh cơn say trong nụ hôn bất ngờ , khi nhận ra mối nguy hiểm đang bò dần đến nơi ấy của cậu , như một con rắn nhẹ nhàng săn mồi. Cậu dùng hết sức vùng vẫy để toát ra , nhưng thế bị động luôn bất lợi . Thấy sự phản kháng của cậu , nó tỉnh cơn say dần . Nó ngóc đầu dậy khỏi cậu , nó dứt đột ngột nụ hôn sâu đến ngừng thở .

…Hụt hẫng …đó là điều mà cậu vừa cảm nhận được ngay khi nó vừa dứt nụ hôn khỏi cậu . Không phải chứ ? Giờ đến lượt cậu thèm ! Cậu muốn nụ hôn ấy nữa ! Không phải ? Cậu còn muốn nhiều hơn nữa cơ ?

- Đừng ! – Cậu chỉ kịp thốt lên một tiếng , rồi đưa hai tay níu lấy đầu nó mà hôn . Cậu hôn còn mạnh bạo hơn nó nữa , nồng say hơn nó nữa . Và nó đáp trả cuồng nhiệt hơn .

…Và không ai biết được …tình yêu của họ vừ hé nở  … có cả Chúa chứng giám cho tình yêu ấy …

Nửa đêm …gió lạnh buốt …đang từng đợt , từng đợt cuốn lấy hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau

…trên mặt ghế trắng muốt đang dần điểm tô thêm vài giọt máu đỏ thắm …khẳng định họ đã là của nhau …

Tiếng rên rỉ trong đêm …vang lên theo từng nhịp hoan lạc …cứ như một bản nhạc cổ điển …

—————-

- Ah ! Sao lạnh vầy nè ? – nó giật mình khi cảm thấy như nằm trong nước đá vậy . Nó mở mắt , và điều đầu tiên làm nó trợn muốn lọt tròng mắt ra ngoài . Đó là , nó và cậu đang không một mảnh vải che thân , nó chống tay định nhổm dậy thì mới phát hiện , cái ấy của nó vẫn còn nằm nguyên si trong cái nơi kín đáo của cậu . Nó thiếu điều muốn hét lên .

Trời vẫn chưa sáng , chắc nó mới chợp mắt sau khi cùng cậu phun trào những yêu thương thôi . Nó chưa vội rút ra , nó nghiêng đầu tua lại tất cả những gì liên quan đến cậu . Nó nhớ không lầm thì nó gặp cậu mới có 3 ngày thôi , mà nó lại …nó biết mình đang có cảm xúc gì với cậu … Đó là nó yêu cậu rồi …NÓ THẬT SỰ YÊU CẬU RỒI ! …

…Và khi nó biết nó yêu ai ? Cần gì ? Thì nó …

…Thèm khát sở hữu cậu nhiều hơn thế …nó tự mỉm cười với chi chít những dấu hôn trên khắp thân thể cậu …nó muốn đánh dấu thêm…Nó lại lao vào cậu …

- Ah ! Đau quá ! – cậu giật bắn , mắt mở tròn hết cỡ khi cảm thấy đau rát phần thân dưới. Cậu nhíu mày hờn dỗi :

- Anh thôi đi ! Cả đêm rồi ! Đau quá ! Đồ thô lỗ !

- Đừng lo em à , anh sẽ nhẹ hơn nhé ! – nó dịu dàng trấn an cậu.

- Anh thôi ngay đi ! Đang ngoài đường thật đó ! Lỡ người ta thấy ! Với lại …với lại …- mặt cậu đỏ bừng , ấp úng .

Nó thấy vậy thì phì cười :

- Mọi hôm em chửi anh lưu loát lắm mà ! Sao hôm nay cứ như là con gái thế hả ? – nó búng yêu vào mũi cậu một cái – Với lại gì nào ? Là ANH YÊU EM đấy ! thế đủ chưa ? Cho anh tất cả nhé !

- Thôi đi cha già ! Mới mấy ngày mà làm như mấy năm không bằng ! Yêu gì mà lẹ vậy ?

- Thì là TÌNH YÊU SÉT ĐÁNH í mà !

————-End————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro