GIỚI THIỆU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         Anh được sinh ra với một thân phận là người của địa ngục. Nói cách khác anh chính là Thần Chết- Sứ giả của địa ngục, tên anh là Hades. Quỷ Vương muốn anh phải mạnh mẽ, quyết đoán và tàn độc như vị thần cai quản bóng đêm. Anh mang trong người hai dòng máu Ác Quỷ và Thiên Thần, nhưng không mai anh lại mang một lời nguyền hết sức cai độc, đến cả Quỷ Vương cũng không cứu được anh. Đó là, đúng vào năm anh 25 tuổi thì anh phải bắt hồn đủ 99 người và một người mang dòng máu Thiên Tử, người này vốn là con của Trời do phạm cung quy mà bị đày xuống làm người phàm chịu đủ mọi đau khổ trên đời, có thể nói đây chính là thần dược cuối cùng quan trọng nhất để phá vỡ lời nguyền. Nếu anh không vượt qua thì anh sẽ vạn kiếp không luân hồi, bị hóa thành tượng ở nơi sâu thẳm và đen tối nhất của địa ngục chịu nổi cô đơn thấu tận tâm can mãi mãi.
" Thiên tử đã chuyển kiếp đầu thai ròi, là một cô gái mang hình xăm bướm màu đỏ trên ngực trái. Ngươi nhớ lấy"
"Dạ, thần sẽ đi tìm ngay ạ!" Quỷ Vương sai các thần chết khác đi tìm tung tích Thiên Tử trong thời gian Hades bắt đủ 99 linh hồn.
          Mùa xuân năm 2019, trên cánh đồng hoa lưu ly Myosotis.
" Aaaaaaaa... đau quá tôi không chịu được nữa ròi... chết mất thôi!"
"Cố lên sắp ra rồi... đứa bé sắp chào đời ròi cô cố gắng lên". Người chủ vườn hoa cố khuyên nhủ trấn an cô gái.
"Aaaaaaaa... ". Giữa một cánh đồng hoa lưu ly rực rỡ màu xanh hi vọng tiếng hét như xé toạc bầu trời, những cánh hoa nhẹ nhàng trong gió, tiếng hét im bặt đồng thời một âm thanh khác lại cất lên.
"Oa oa oa oaaaaaa...". Đứa bé đã được chào đời an toàn dưới sự chứng kiến của thiên nhiên đất trời.
"Con của cô này... nó thật là xinh đẹp giống y như mẹ của nó". Người chủ vườn bảo ròi nhẹ nhàng đặt nó xuống bên cạnh cô gái. Cô nhìn đứa bé mỉm cười, hơi thở đứt khoảng dần. Cô nắm chặt tay người chủ như muốn nói rằng " Tôi giao nó cho cô đấy! Chăm sóc tốt nó dùm cho tôi". Như đã hiểu được ý nguyện, cô gắp gáp hỏi.
"Này cô! Cô muốn đặt tên đứa bé là gì?". Cô gái chỉ vào đám hoa lưu ly xanh, xanh như màu của bầu trời ngày hôm đó, màu của mùa xuân.
"Verna nhé!"
"Cô! Cô ơi!... cô nghe tôi nói không? Đứa bé tên Verna nhé!" Cô gái không lên tiếng sự im lặng bao trùm, không lời hồi đáp tới mức có thể nghe thấy tiếng lọng vỗ về của gió xuân, những cánh hoa lại đung đưa. Cô đã chết. Cô đã rút hơi thở cuối cùng của mình trên cánh đồng hoa bất tận này. Verna là cái tên của hoa lưu ly mùa xuân "Forget me not- xin đừng quên tôi"
"Oa oa oa oaaaa...." tiếng khóc của đứa trẻ phá vỡ bầu không khí lặng thinh, hoàng hôn cũng dần sụp xuống. Người chủ bế đứa trẻ lên chấp tay cầu nguyện y như rằng" Cô hãy đi đi, nhớ sống tốt!... Tôi Na Lin hứa sẽ chăm sóc tốt cho Verna" Cô và đứa bé lẳng lặng đi về phía ngôi nhà nhỏ trên đỉnh của cánh đồng hoa lưu ly xanh ngắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro