Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chạy đến nhà, tôi lấy chìa khóa mỡ cữa và bước vào trong. Tí Nị đang nằm trên sofa ở phòng khách còn Lindsay thì đang ngồi kế bên. Tôi đi lại và quì xuống nâng mặt em dậy . Lindsay nói: 

-Khóc mệt quá ngủ rồi đó, giờ Lindsay trả lại cho Quyncy đó. 

Nói rồi Lindsay đứng dậy . Tôi nhìn Lindsay biết ơn. 

-Thank you! 

-Khỏi khách sáo, chúng ta sẽ gặp sau. 

Đợi Lindsay đi rồi tôi lay em dậy: 

-Tí Nị, dậy đi, chị đưa em vào phòng nhé! 

Em mỡ mắt mình ra, nước mắt vẫn còn đọng trên mi. Em ngạc nhiên nhìn tôi rồi tủi thân khóc òa 

-Chị đây mà, sao lại khóc?

Em nói gì đó nhưng tôi không nghe rõ vì em vừa khóc vừa nói . Nhìn thấy em thật con nít tôi cười: 

-Đi vào trong nhé!

Tôi đỡ em ngồi dậy . Em tựa vào người tôi và đi vào trong. Vừa mỡ cữa phòng, tôi và em xững sốt . Những ngọn nến lung linh trong màn đêm, trên giường thì được rãi những cánh hoa hồng trông thật lãng mạng . Tôi tưỡng em chuẩn bị quay sang nhìn em, nhưng hình như em cũng ngạc nhiên không kém gì tôi . Cả hai bước vào phòng, đi đến bên giường, tôi thấy mảnh giấy của Lindsay. 

~~ Quyncy

Tặng Quyncy món quà cưới . Tuy chúng ta không có thễ đến với nhau, nhưng thấy Quyncy hạnh phúc Lindsay vui lắm rồi . Nhưng mà đêm động phòng thì không thễ với người mình không yêu được . Tí Nị là một cô gái rất dễ thương . Trân trọng tình cảm này nhé . Mong cho cả hai luôn hạnh phúc. 

Bạn của Quyncy và Tí Nị, 

Lindsay ~~~

Tôi đưa mãnh giấy cho em đọc . Đọc xong, em nhìn tôi, cái nhìn như dịu hơn, không còn nỗi buồn trong đó nữa . Ánh mắt khác hẵn khi tôi nhìn thấy em ỡ nhà hàng

Em thấy cái giường liền nằm xuống . Tôi kéo em dậy 

-Em phải đi tắm rồi mới được ngũ. 

-Cho em ngủ , em buồn ngủ quá. 

Tôi lắc đầu:

-Không được!

-Em mệt mà còn đói bụng nữa. 

Tôi mắng em, vuốt má em. 

-Ai kêu uống rượu rồi không chịu ăn. Đi tắm đi rồi đi ăn. 

Em ghé nhõ vào tai tôi nói gì đó . Đỏ mặt tôi lắc đầu: 

-Không được, tắm một mình đi . Chị đi làm đồ ăn. 

Tôi bước đi, nhưng em kéo tay tôi lại: 

-Không phải cái đó là một trong những cái bước cần phải làm trước khi động phòng sao?

Vừa mắc cỡ vừa mắc cười tôi gỡ tay em ra:

-Ngoan đi tắm đi, chị làm đồ ăn cho em ăn nhé! 

Em lắc đầu quầy quậy , quay mặt vào gối ngủ tiếp. 

-Thôi được rồi, chúng ta đi! 

Em đá lông nheo nhe răng cười: 

-Đi liền! 

Em lấy quần áo của em và lấy luôn quần áo của tôi và đi vào phòng tắm . Tôi vẫn còn chần chừ đứng trước cữa chưa vào , em quay lại và kéo tôi vào trong rồi đóng cữa lại . Em ôm tôi và hôn ngấu nghiến, tôi đẫy em ra:

-Em làm gì vậy, chị nghẹt thỡ chết. 

-Hehe, máu dê nổi lên chút, thông cảm , thông cảm!

-Thiệt tình, hôm nay em sao vậy ? 

Mặt em xịu xuống: 

-Em có sao đâu, không muốn thì đi ra đi, tự nhiên ....

Tôi cướp lời em: 

-Thôi được rồi, chị xin lỗi , chúng ta tắm lẹ đi rồi ra ngoài ăn. Chị đói lắm rồi. 

Em cười để lộ 2 lúm đồng tiền thật xinh: 

-Okay! 

Em tự nhiên cỡi đồ trước mặt tôi . Tôi bịt hai mắt mình lại .Em hất tay tôi ra:

-Thiệt không hiểu nỗi . Em vào trong tắm . Chị vào hay không thì lẹ đi . Ghét quá! 

Em đi vô rồi mà tôi vẫn còn ngồi . Đây không phải là lần đầu tiên tôi thấy thân thễ của em, nhưng trước mặt em bây giờ tôi lại thấy mắc cỡ . Lấy hết cam đãm . Tôi thay đồ của mình và đi vào trong. Em nhìn tôi, ánh mắt âu yếm: 

-Đẹp vậy mà không cho em ngắm, thiệt là lãng phí . 

Tôi nhìn em cười . 

-Sao tay chị lại bị chảy máu vậy ? Nãy giờ em không chú ý. 

Em xoa lên vết thương.

-Không sao, tắm xong bõ thuốc cũng được. 

Tắm xong, em xứt thuốc cho tôi rồi cả hai đi ra ngoài . Tôi và em xuống bếp . Trên bàn đã đễ sẵng đồ ăn. Chắc là Lindsay làm đây. Tôi thầm cảm ơn vì có một người bạn thật tốt . Tôi đi hâm đồ ăn lại . Em đi lại mỡ nhạc. 

-Lãng mạng không chị Dã Quỳ?

Tôi giơ tay hun gió em: 

-Rất lãng mạn.

Hâm đồ ăn xong, tôi đem lại đễ lên bàn, rồi đi đốt hai cây đèn cày rồi tôi tắt đèn . 

-Mời em!

-Mời chị! 

Em nhìn tôi tủm tĩm cười . Không biết trong cái đầu nghịch ngơm của em lại muốn giỡ trò gì nữa . Ăn xong dọn dẹp, tôi và em về phòng . Đánh răng xong, em nhãy lên giường nằm . Tôi cũng đi lại nằm xuông kế bên em. Em kéo tay tôi và ngã đầu lên đó . Em thỏ thẻ: 

-Hôm nay em buồn lắm . Giống như trái tim bị ai đạp lên vậy. 

Tôi hôn lên trán rồi lên mũi và dừng lại trên môi em thật lâu. Hôn lỗ tai em tôi thì thầm 

-Chị không đễ em buồn nữa đâu 

Em vùi mặt vào cỗ tôi 

-Nhưng đêm nay em hạnh phúc lắm . Cho dù mai có xa nhau nhưng em cũng vui 

Tôi xoa nhẹ lưng em. 

-Khờ quá, làm sao mình xa nhau được . Em tin chị không? 

-Em tin chị mà. 

-Ngoan ngủ đi. 

Tôi hát dỗ em vào giấc ngủ . Nhìn em ngủ say tôi thỡ dài . Con đường phía trước của tôi và em không có dễ dàng như trong truyện cỗ tích có bà tiên hiện ra giúp đỡ . Bà Tiên của tôi là ai đây? Ôm ghì lấy em. Tôi cũng dỗ mình vào giấc ngũ . 

Đến nữa khuya em giựt mình dậy . Nghe tiếng cựa mình của em tôi cũng dậy . Em nhìn tôi rồi chủ động hôn vào cỗ tôi. Từ khi quen em, không phải đây là lần đầu tiên chúng tôi ân ái, nhưng có lẽ đêm nay đặc biệt hơn. Nhìn thân thễ của em hoà vào ánh đèn cày tôi mỉm cười . Em của tôi thật đẹp, đẹp như một cô công chúa . 

Trời vừa hừng sáng thì Nam gọi cho tôi. 

-Hello anh Nam! 

-Dã Quỳ, em về lẹ nhé , mẹ kêu chị tư lên gõ cữa mấy lần rồi. 

Tôi ngồi bật dậy: 

-Em về sao em vô nhà đây? 

-Anh sẽ tìm cách không làm cho ba mẹ chú ý, em đi ngõ sau vô chị tư mỡ cữa cho em rồi chạy lên lầu vào phòng nhé . Anh sợ mẹ em sẽ vào phòng bất chợt đó. 

-Em biết rồi, cảm ơn anh Nam, bye nhé.

-Bye em, cho anh chào Tí Nị.

-Dạ. 

Cúp phone với Nam xong, tôi dậy thay vội quần áo vào . Em còn ngái ngủ nhìn tôi hỏi: 

-Chị đi đâu vậy ? 

Tôi quay lại hôn vào má em: 

-Chị phải về rồi , em ngủ thêm chút đi nhé! 

Em gật đầu: 

-Bye chị. 

-Bye em.

Đi ra khõi nhà, tôi chạy về nhà mình . Cũng may cả hai nhà gần nhau. Nếu không thì không biết làm sao. 

Về đến nhà, tôi len lén vào ngõ sau và chạy tót lên giường . Thay vội bộ đồ ngủ và nằm xuống giường . Chưa được nghĩ mệt thì mẹ gõ cữa: 

-Dã Quỳ, dậy đi con, trễ quá rồi! 

Tôi chưa kịp trả lời thì mẹ mỡ cữa đi vào: 

-Dậy đi công chúa, ngũ quá, đã có chồng rồi đó. 

-Dạ. 

Tôi thức dậy cùng ba mẹ và Nam đi ăn sáng . Ba mẹ đang bàn chuyện đi hưởng tuần trăng mặt của tôi. 

-Các con định đi đâu đây?

Tôi nhìn Nam nhưng anh nói 

-Con đễ cho Dã Quỳ quyết định. 

Mẹ quay sang nhìn tôi: 

-Con muốn đi đâu Dã Quỳ?

-Con muốn đi Nha Trang, Đà Lạt và Buôn Mê Thuộc. 

-Vậy cũng được . Các con có 2 tuần đễ đi.

Tôi hớn hỡ, vậy là có thễ đi chung với Tí Nị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro