chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Miyeon trong khoảng thời gian này vẫn luôn nơm nớp lo sợ, luôn có cảm giác nếu không cẩn thận sẽ bị người nào đó bắt được.

Nàng thậm chí còn không đến nhà ăn, sau giờ học ngay lập tức chạy về ký túc xá.

Hôm nay, Miyeon đã cố tình rời lớp sớm chuẩn bị về ký túc xá để trốn.

Mặc dù Quý cô M nói rằng cô ta là một nhân sĩ xã hội, Miyeon vẫn cảm thấy rất bất an. Vì vậy, trong thời gian gần đây rất ít cùng Quý cô M liên lạc.

Miyeon bước đi thật nhanh, gần như là muốn chạy. Phía sau hình như có người đang đi về phía nàng, Miyeon không dám quay đầu lại, liều mạng mà chạy về phía trước.

Miyeon vừa mới chạy được hai bước đã bị người phía sau mạnh mẽ kéo trở về.

Bởi vì theo quán tính nàng liền đâm thẳng vào trong một lồng ngực xa lạ. Giọng nữ trầm khàn giống như la sát đến từ địa ngục.

"Như thế nào vẫn còn muốn chạy?"

"Buông tôi ra. Chị nhận sai người rồi."

Miyeon giãy dụa suy nghĩ muốn trốn thoát ra khỏi vòng tay của người phụ nữ.

Người phụ nữ nắm lấy eo nàng dùng sức buộc chặt nàng vào vòng tay của cô, cơ thể hai người dính sát vào nhau.

Miyeon còn có thể cảm nhận được cự vật dưới thân cô đã phình to căng cứng chọc ở trước bụng nhỏ của nàng.

"Tiểu Bạch."

Người phụ nữ khẽ cúi đầu vào vành tai nàng thì thầm nói tên trên mạng của nàng. Mặt Miyeon ngay lập tức hồng thành màu gan heo.

Người này!

Làm thế nào mà người này lại nhận ra mình?!

"Tôi không quen biết ai là Tiểu Bạch hết, chị mau thả tôi ra!"

Vào lúc này, bộ não của Miyeon hoàn toàn hỗn loạn.

Chỉ có một ý tưởng liên tục được nhấn mạnh trong đầu, đó chính là kiên quyết không thừa nhận nàng là Tiểu Bạch trên Internet.

"Vẫn còn muốn chạy trốn à?"

Người phụ nữ cúi đầu là có thể nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cô gái nhỏ.

"Chị buông tôi ra! Chị thực sự nhận sai người rồi!"

Miyeon vẫn còn đang giãy giụa. Nàng phải nhanh chóng trốn thoát và không thể liên lạc với người phụ nữ này nữa.

Bị bại lộ, nàng cảm thấy thật mất thể diện.

"Có nhận sai người hay không, đem quần áo em cởi ra, xem cặp vú không phải sẽ biết sao?"

Người phụ nữ thấy nàng có chết cũng không chịu thừa nhận, cố tình dùng những lời nói thô tục hù dọa nàng.

"Không cần!"

Đây là nơi công cộng, người phụ nữ này điên rồi sao? Còn có, rốt cuộc cô làm sao mà tìm được nàng!

Miyeon cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

"Theo tôi đi. Nếu không, tôi liền ở chỗ này thao em"

Người phụ nữ tà ác nói. Tất nhiên cô không thể nào ở chỗ này mà thao nàng. Thế nhưng, hôm này bắt được con thỏ nhỏ nhát gan này, cô phải ăn nàng sạch sẽ mới yên tâm được. Nếu không nàng lại chạy thì phải làm sao bây giờ?

"Lưu manh!"

Miyeon lúc đầu cho rằng người phụ nữ cũng giống như mình, chỉ là muốn chơi đùa trên internet mà thôi, không nghĩ tới cô trong hiện thực lại càng lưu manh hơn! Nói cái gì mà ở chỗ này liền....Quả thực là đại sắc lang!

Miyeon da mặt rất mỏng ah.

Bởi vì cùng cô lôi lôi kéo kéo, xung quanh đã có rất nhiều người dừng lại nhìn.

Nàng không muốn tiếp tục bị người khác vây xem. Hơn nữa, nàng lại không thể giãy thoát ra khỏi vòng tay của cô, cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn bị cô kéo lên xe taxi, cũng không biết bị cô đưa đến chỗ nào.

"Chị muốn đưa tôi đi đâu?"

Miyeon mặt đầy phòng bị nhìn cô. Minnie duỗi tay, trực tiếp ôm nàng tiến vào trong lòng, cúi đầu ở cổ nàng hung hăng hút một ngụm, mùi hương chỉ thuộc về cô gái nhỏ.

"Buông ra."

Miyeon bị hành động lưu manh của cô kích thích làm cho mặt lại một lần nữa nóng rực lên. Hơn nữa, cơ thể nàng vốn vô cùng nhạy cảm, người phụ nữ bây giờ đang động tay động chân với nàng, cơ thể rất tự nhiên mà sinh ra phản ứng.

"Có phản ứng?"

Người phụ nữ thì thầm vào tai nàng.

"Nói bậy."

Miyeon mạnh miệng không chịu thừa nhận.

"Này...chị đang chạm vào chỗ nào vậy...Dừng tay..."

Người phụ nữ ôm chặt cô gái nhỏ cố định trong ngực, bàn tay to sắc tình điên cuồng chạy loạn ở trên người nàng.
Đây là trên xe taxi! Miyeon bị sự táo bạo của cô dọa sợ rồi.

Người phụ nữ này không chỉ sắc tình ở trên Internet, mà trong hiện thực càng là một tên cuồng tình dục!

"Thật nhạy cảm."

Người phụ nữ xấu xa mím môi, cảm giác được cô gái nhỏ trong ngực mình hoàn toàn mềm nhũn mới dừng tay.

Chiếc taxi dừng lại trước một căn hộ xa lạ. Miyeon bị cô kéo xuống xe dưới ánh mắt ái muội của chú tài xế taxi.

Biết rằng không thể thoát ra khỏi vòng tay của người phụ nữ, Miyeon toàn bộ hành trình đều cúi đầu giả chết.

Người phụ nữ ôm cô gái thật chặt vào trong ngực mang vào căn hộ. Miyeon liều mạng muốn rời khỏi, nhưng cô ôm quá chặt.

Nàng càng vùng vẫy lại càng cảm thấy đau đớn. Chỉ có thể bất lực bị cô đưa vào phòng.

Cô mở cửa, đẩy mạnh nàng đi vào trong phòng.

"Phanh"

Một tiếng, cửa đóng sầm lại. Cô bất chấp tất cả ấn chặt nàng đè vào ván cửa mà điên cuồng hôn.

"Ồ... Đừng..."

Miyeon chưa bao giờ gặp qua loại tình huống này, bị dọa sợ đến tay chân mềm nhũn, cả người cứng ngắc để mặc người phụ nữ hung hăng hôn.

"Ah...Buông tôi ra...Ah!"

Vừa được thả tự do, Miyeon nhịn không được ra sức giãy giụa. Kết quả là, người phụ nữ lại một lần nữa chặn môi nàng lại. Lặp đi lặp lại nhiều lần, sau khi Miyeon được người phụ nữ thả ra, nàng chỉ có thể thở hổn hển, làm gì còn sức lực mà giãy giụa.

"Tiểu B......"

Người phụ nữ hôn đủ rồi, nhẹ nhàng ở bên tai nàng gọi tên gọi xấu hổ kia. Giọng cô vừa trầm vừa nhẹ, như thể sợ làm nàng sợ, lại hình như đang cố tình tra tấn nàng.

"Tôi không phải..."

Miyeon vẫn còn giãy giụa. Khuôn mặt đã bị thiêu đốt đến đỏ bừng, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu phủ nhận.

"A... Trả lại cho tôi! Chị đang làm gì vậy?!"

Bàn tay to của người phụ nữ đột nhiên dọc theo ngực nàng đi xuống sờ đến túi quần.

Cô dường như là cố ý, cách một lớp quần áo Miyeon có thể cảm nhận được nhiệt độ các ngón tay của người phụ nữ. Nóng bỏng, phảng phất như muốn chui vào trong cơ thể nàng.

"Mật khẩu là gì."

Người phụ nữ rút điện thoại di động của nàng ra, không hề biết chút gì gọi là là tôn trọng quyền riêng tư của người khác.

"Tôi không biết."

Miyeon duy trì sự quật cường cuối cùng, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ. Bởi vì thẹn thùng, đến tận bây giờ nàng vẫn chưa nhìn rõ khuôn mặt của cô.

"Này...Buông ra!"

Người phụ nữ đột nhiên nhấc cằm nàng lên, Miyeon nhắm mắt lại không dám nhìn vào mắt cô.

"Không dám nhìn tôi à?"

Người phụ nữ buồn cười nói. Quả nhiên chỉ là con thỏ nhỏ nhút nhát, bộ dáng nhỏ bé run bần bật này thật là làm người khác muốn ngừng mà không được, không ăn sạch sẽ thật là xin lỗi chính mình ah.

"Nếu em không cho tôi biết mật khẩu, tôi sẽ cởi quần áo của em ra, xem thử xem tôi có biết bộ ngực lớn này không."

Người phụ nữ đe dọa nói.

"Ô...Lưu manh!"

Miyeon thật sự bị trình độ lưu manh của cô dọa sợ rồi, quả nhiên không nên ở trên mạng nói chuyện dâm dục, nguy hiểm rủi ro cũng quá cao ahhh~~~

"Có thừa nhận hay không, Tiểu Bạch."

Người phụ nữ thú vị mà thưởng thức dáng vẻ bất lực của con thỏ nhỏ ngốc nghếch, đã bó tay không có biện pháp mà còn không chịu thừa nhận.

Cô giống như một con sói lớn liếm liếm môi, chỉ tiếc là Miyeon đang nhắm mắt nên không thấy được, nếu không sẽ bị dọa sợ đến phát khóc mất.

"Tôi muốn làm em lâu rồi..."

Người phụ nữ nhìn thấy cô gái nhỏ vẫn còn đang nhắm mắt lại.

"Tôi không thừa nhận, chị có thể làm gì được tôi?"

Những ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua đôi má mịn màng của cô gái, không nặng không nhẹ ở trước ngực của nàng gái ác liệt mà dùng sức ấn mạnh.

"Ồ... Không muốn! Phải, là tôi, chị đừng cởi quần áo của tôi."

Miyeon không ngờ người phụ nữ thật sự làm vậy, sợ hãi nhanh chóng mở to đôi mắt ngập nước mà cầu xin nói.

"Vì sao không thừa nhận, sợ hãi?"

Những ngón tay của người phụ nữ vẫn còn trên ngực nàng, một bàn tay ấn cô gái nhỏ lên tấm ván cửa giọng điệu trở nên nhẹ nhàng, ôn nhu hơn.

Người phụ nữ lớn lên rất đẹp. Miyeon vì xấu hổ thẹn thùng mà chưa bao giờ dám nhìn xem người phụ nữ này trông như thế nào.

Lúc này, người phụ nữ buộc nàng phải nhìn vào cô. Cô trông rất đẹp, so với những người nàng từng gặp còn đẹp hơn. Lông mày thanh, mắt sáng, đôi môi mỏng hơi cong lên, cười rộ lên mang theo vẻ tà ác, chỉ nhìn vẻ bề ngoài của cô thôi sẽ mang đến cho người khác cảm giác cấm dục, lạnh như băng. Hơn nữa cô rất cao, Miyeon cao 1m63, người phụ nữ này hơi khom lưng cúi xuống đều có thể nhìn thấy đỉnh đầu của nàng.

"Chị... Chị buông tôi ra trước đã..."

Miyeon nhìn chằm chằm vào người phụ nữ một lúc, đỏ mặt.

Nàng ở trong hiện thực chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với người cùng giới như vậy, huống chi đối phương là một đại nữ thần.

Miyeon thấy hô hấp của mình lúc càng khó khăn, cô lớn lên đẹp như vậy, hẳn là rất thất vọng về nàng đi.

Minnie đã gặp qua rất nhiều mỹ nữ, Miyeon tuyệt đối không được xếp vào hàng ngũ mỹ nữ ấy.

Ngũ quan của Miyeon đều bình thường, tách riêng ra không có điểm nào quá xuất sắc, nhưng hợp lại với nhau thật hài hòa, ngoài ý muốn làm người khác cảm thấy thật thoải mái đặc biệt là khi bị bắt nạt, đôi mắt hình thoi đầy hơi nước, hồng hồng, đặc biệt đáng yêu.

Toàn thân của Miyeon tương đối nhỏ, ngoại miệng nhỏ và mũi nhỏ và mông nhỏ. Người phụ nữ có thể thật dễ dàng giam cầm nàng trong vòng tay của mình.

"Không buông."

Người phụ nữ nhìn chằm chằm cô gái một lúc, nhìn chăm chú đến mức Miyeon nhịn không được mà thẹn thùng nhắm mắt lại. Thật là xấu xa.

"Chị... Chị rốt cuộc muốn làm gì?"

Miyeonkhông thể thoát ra khỏi cô, không khỏi có chút sợ hãi.

Trên mạng có thể liều lĩnh như vậy chỉ bởi vì nàng biết không có ai biết nàng, sẽ không có người biết một mặt dâm loạn của nàng. Bây giờ quay trở lại hiện thực, đôi khi chính bản thân nàng cũng không tiếp thu nổi ham muốn dục vọng của chính mình, chứ đừng nói đến người khác.

"Làm khô em."

Người phụ nữ cường ngạnh mà nâng cằm nàng lên, nhẹ nhàng hôn lên hàng mi run rẩy của cô gái.
__________________________________________________

Au: ntndungg

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro