Chương 2: Cảm Giác Ngôi Nhà Quen Thuộc*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**

Sáng hôm sau, ánh sáng nhẹ nhàng của buổi bình minh xuyên qua các khe cửa sổ cũ kỹ của ngôi nhà. Lâm Hân tỉnh dậy trong một không gian không quen thuộc, nơi chỉ có tiếng chim hót và tiếng gió thì thầm ngoài cửa sổ. Anh đã dành cả đêm ở lại ngôi nhà để tiếp tục công việc, và sự im lặng của buổi sáng sớm mang lại một cảm giác thanh bình kỳ lạ.

Những ngày gần đây, Lâm Hân đã làm việc chăm chỉ để đưa ngôi nhà từ trạng thái tồi tệ của nó đến một nơi có thể phục vụ cho mục đích của anh. Tuy nhiên, cảm giác kỳ lạ về sự quen thuộc vẫn không rời khỏi anh, giống như có điều gì đó trong ngôi nhà này gợi nhớ đến một phần của chính anh. Dù không thể lý giải cụ thể, anh cảm thấy như mình đã từng ở đây từ rất lâu rồi, mặc dù đây là lần đầu tiên anh đặt chân vào ngôi nhà này.

Lâm Hân rửa mặt và chuẩn bị cho một ngày làm việc mới. Anh ra khỏi phòng và đi dọc theo hành lang, nơi các bức tranh cũ kỹ treo trên tường và những vật dụng bỏ quên từ nhiều năm trước làm tăng thêm sự bí ẩn của không gian. Khi đi ngang qua một phòng khách cũ, anh dừng lại và nhìn vào một bức tranh lớn treo trên tường. Bức tranh vẽ một cảnh quan tráng lệ với những ngọn núi và cây cối xanh tươi, nhưng điều làm anh cảm thấy lạ lùng chính là vẻ quen thuộc của nó, như thể anh đã thấy bức tranh này ở đâu đó trước đây.

Suy nghĩ về sự quen thuộc đó, Lâm Hân quyết định quay lại phòng thư viện nhỏ để tiếp tục nghiên cứu cuốn nhật ký mà anh tìm thấy ngày hôm qua. Những dòng chữ trong nhật ký chứa đựng rất nhiều thông tin quý giá, nhưng anh vẫn chưa hoàn toàn hiểu hết ý nghĩa của chúng. Đặc biệt, có một số đoạn nhắc đến những giấc mơ kỳ lạ của chủ nhân cũ, mà trong đó có những cảnh vật và địa điểm dường như gợi nhớ đến những gì anh đã thấy trong ngôi nhà.

Trong khi đang đọc nhật ký, Lâm Hân bỗng nhiên bị phân tâm bởi một tiếng động lạ phát ra từ phía dưới cầu thang. Anh lắng nghe và cảm thấy một sự hồi hộp nhẹ nhàng. Sự tò mò và cảm giác mạo hiểm khiến anh không thể đứng yên. Anh rời khỏi phòng thư viện và đi xuống cầu thang, theo dõi nguồn gốc của âm thanh.

Tiếng động dẫn anh đến một cửa hầm nhỏ nằm ở góc phòng bếp. Đây là một khu vực mà trước đó anh chưa từng để ý đến. Cửa hầm cũ kỹ và bị che phủ bởi một lớp bụi dày. Lâm Hân kéo mạnh cánh cửa và bước vào. Không gian bên trong hầm là một căn phòng tối tăm với một số thùng đựng đồ cũ và các tài liệu bị bỏ quên. Mùi ẩm mốc và bụi đất khiến anh nhăn mặt.

Anh tìm thấy một cái hộp gỗ nhỏ được khóa chặt. Dưới ánh sáng của chiếc đèn pin, Lâm Hân lôi cái hộp ra và mở khóa. Bên trong là một số bức ảnh cũ và một bức thư đã bị ố vàng theo thời gian. Những bức ảnh cho thấy cảnh gia đình hạnh phúc với những người đàn ông, phụ nữ và trẻ em, dường như là một gia đình quý tộc từ thế kỷ trước. Một trong những bức ảnh đặc biệt gây ấn tượng với anh: một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị đứng cạnh một ngôi nhà rất giống ngôi nhà này.

Bức thư trong hộp là từ một người bạn của chủ nhân cũ, kể về những ngày tháng vui vẻ mà họ đã cùng nhau trải qua. Trong thư, có một đoạn nói về một chuyến đi đến một nơi rất đặc biệt, một nơi mà người viết cảm thấy rất quen thuộc và đáng nhớ. Những câu chữ đầy cảm xúc trong bức thư làm tăng thêm cảm giác bí ẩn mà Lâm Hân đang trải qua.

Lâm Hân tiếp tục đọc và nghiên cứu những tài liệu và đồ vật trong căn hầm, cố gắng tìm ra bất kỳ manh mối nào có thể giải thích cảm giác quen thuộc kỳ lạ mà anh đang trải qua. Dù không có câu trả lời rõ ràng, nhưng những phát hiện này chỉ càng làm tăng thêm sự tò mò và quyết tâm của anh.

Trong suốt cả ngày, Lâm Hân làm việc chăm chỉ để dọn dẹp và tổ chức lại các khu vực trong ngôi nhà. Anh dành thời gian để kiểm tra lại các bản vẽ thiết kế và xác định những điểm cần cải thiện. Tuy nhiên, không khí xung quanh dường như vẫn không thay đổi, tạo ra một cảm giác kỳ lạ mà anh không thể lý giải.

Vào buổi tối, Lâm Hân quyết định tạm dừng công việc và dành chút thời gian thư giãn. Anh ngồi trên chiếc ghế bành cũ trong phòng khách, ngắm nhìn bức tranh mà anh đã thấy vào buổi sáng. Ánh sáng mờ ảo từ đèn chùm cổ điển chiếu xuống, tạo ra một bầu không khí vừa huyền bí vừa ấm cúng. Anh nhắm mắt lại, để những hình ảnh trong đầu lướt qua.

Bỗng dưng, Lâm Hân cảm thấy như mình đang chìm vào một giấc mơ. Những hình ảnh từ những bức ảnh trong căn hầm và những dòng chữ trong cuốn nhật ký hòa quyện lại với nhau, tạo ra một câu chuyện đầy màu sắc trong tâm trí anh. Anh cảm thấy như mình đang đứng giữa một cuộc hội ngộ của những thế hệ đã qua, nơi những ký ức và câu chuyện của ngôi nhà này đang được kể lại một cách sống động.

Khi anh mở mắt ra, một cảm giác bình yên lan tỏa khắp cơ thể. Lâm Hân nhận ra rằng, mặc dù chưa tìm ra được câu trả lời cho những cảm giác kỳ lạ này, nhưng anh đang dần trở thành một phần của ngôi nhà này. Những cảm xúc và ký ức mà ngôi nhà chứa đựng đã trở thành một phần của anh, và anh cảm thấy như mình đang hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng hơn là chỉ đơn thuần là thiết kế lại ngôi nhà.

Khi đêm dần buông xuống, Lâm Hân chuẩn bị đi ngủ. Trước khi tắt đèn, anh đứng trước cửa sổ nhìn ra ngoài. Cảnh vật ban đêm bên ngoài, với những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời và ánh sáng mờ ảo từ các ngọn đèn đường, tạo nên một khung cảnh yên bình và thơ mộng. Anh cảm thấy như ngôi nhà đang gửi gắm đến mình một thông điệp ẩn chứa, một lời mời gọi tiếp tục hành trình khám phá.

Trong giấc ngủ, Lâm Hân mơ về những ngày xưa cũ, những con người và những sự kiện mà anh chỉ mới biết qua nhật ký và bức ảnh. Những giấc mơ này không chỉ làm rõ cảm giác quen thuộc mà anh đang trải qua, mà còn giúp anh cảm nhận sâu sắc hơn về sự kết nối giữa anh và ngôi nhà.

Buổi sáng tiếp theo, Lâm Hân thức dậy với tinh thần tràn đầy năng lượng và quyết tâm. Anh biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng sự kết nối và cảm giác quen thuộc mà anh đang trải qua đã giúp anh nhận ra rằng anh không đơn độc trong hành trình này. Ngôi nhà không chỉ là một dự án thiết kế, mà là một phần của cuộc đời anh, và anh sẵn sàng đối mặt với mọi bí ẩn và thử thách để hoàn thành sứ mệnh của mình.

Cảm giác quen thuộc vẫn không ngừng ám ảnh anh, và điều đó chỉ càng làm tăng thêm sự hứng thú và quyết tâm của anh trong việc khám phá và phục hồi ngôi nhà bí ẩn ở số 88, phố Lê Thánh Tông. Lâm Hân tiếp tục hành trình của mình, với niềm tin rằng mỗi bước đi và mỗi khám phá đều sẽ đưa anh đến gần hơn với việc giải mã những bí ẩn của ngôi nhà này và tìm ra những điều chưa được kể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro