văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Trả Lại Con Cho Tôi!"

"con cô?? không cô không xứng đáng làm mẹ nó, con là riêng của tôi" 

" Anh chính Là cầm thú, không!  không. người đâu! hắn bắt con tôi! mau bắt hắn lại"

" cám ơn cô đã vất vã sinh cho tôi cậu nhóc, hừ! Từ giờ nó sẽ không có mẹ"

Hắn liền gọi người
Bỏ thuốc cô. Xoá sạch trí nhớ của cô.

--
Không như nghĩ.
Định mệnh đã cho họ lại gặp nhau tiếp

" Buông Tôi ra, mấy người sao lại bắt tôi. Tôi đã nói rồi. Tôi không phải là mẹ của thằng bé đó aa"

" Câm Mồm, cô tốt nhất mà thân phận làm mẹ nó cho tốt.  Nếu không. Tôi không ngừng ngại. Mà phá hủy cuộc sống của cô" 

-

" ...Đừng!!  Đau quá, đừng bắt tôi nhớ lại mà aaa"

" hừ các người Dám bắt nạt người phụ nữ của tôi!? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro