kết thúc hay bắc đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- tiểu vũ mình chia tay đi e....
Anh nhìn tôi bằng ánh mắt đó vẩn ánh mắt đó nhưg cái ngày đầu tôi và a gặp nhau nhưg giờ ánh mắt ấy ko còn là iu thương mà thai vào đó là sự mù mịch ko thấy lối "anh ko còn iu tôi nữa sau" tôi như chết chơ nhưg vẩn cố giữ bình tỉnh hỏi lại a...
- a đùa z e ko vui đâu...
- tiểu vũ a nói thật mình chia tay đi...
- e ko muốn tại sao a lại chia tay vs e thời gian ko phải ta vận rất tốt sau...hay e lm gì sai vs a...a nói đi e sẽ sữa mà chỉ là đừg rời xa e...
Tôi thật sự hoảg loạn nhưg trong tôi vẩn cố giữ bình tỉnh để tìm lý do vì sau a chia tay vs tôi , nhưg tôi vẩn ko ngăn đc nước mắt tự rơi trên má
- tiểu vũ e đừng khóc .....
- z a nói đi tại sau lại muốn chia tay vs e
- a cảm thấy tình yêu này thật gê tởm thật bệnh hoạn tiểu vũ e cũg nghỉ z mà đúng ko ta chia tay là điều sớm hay muộn , chi bằng ngay bây giờ vậy sẽ tốt cho cả a và e...
- e xin a e ko còn j cả chỉ còn a thôi xin đừg rời xa e...
- tiểu vũ a còn gia đình còn tương lai ko thể mãi bên e đc , e cũg bt mẹ đã tìm vk cho a z nên....mình chia tay đi....
Trong lúc này tôi chợt nhận ra tình cảm ba năm wa đối vs a ko là gì a đã wên hết rồi mọi thứ...nhưg tôi tôi chưa wên bất cứ điều gì , a cứ như z rời xa tôi xa , tôi như tượng đá đứng yên tại chỗ ko nó đc j còn a way bước rời đi lạnh lùng và mạnh mẽ như ngày a đến " a thik e mình hẹn hò đi tiểu vũ" câu nói ấy từng là tất cả để rồi giờ đây nó chẳng lá gì cũg chẳng wan trọg nữa cứ như thế lặng lẽ biến mất trong vòng đời như một câu xã giao mà a hay nó vs đối tác hay đồng nghiệp....
A ra đi để lại mình tôi tronh căn nhà lạnh lẽ này từng nghĩ đây là tổ ấm của tôi và anh nơi duy nhất mà tôi và ko bị ngăn cách nhưg giờ đây còn lại gì ngoài sự lạnh lẽ , anh đi rồi a đi thật rồi vũ.......
~~~~~1 tuần sau~~~~~~
Tôi tỉnh lại sau cơn đau đầu và khát nước kinh khủng ....từ ngày a đi tôi nhưg ko còn là tôi ngoại trừ đi lành ở phòng khám ra tôi toàn đến wán bar
Để lm j à tất nhiên là để wên anh nhưg thật khó đã một tuần rồi tôi vẩn ko wên đc anh , anh từng là tất cả vs tôi và giờ a vẩn z chỉ là ko bên tôi nữa thôi tôi vẩn sẽ giữ suy nghĩ ấy cho đến suốt đời nếu như ko hay tinh a lm đám cưới cùng đồng nghiệp nữ trong công ty ....đó vẩn ko là gì đến khi tôi bt a iu cô ta đc 4 năm rồi đến bây giờ tôi mới nhận ra thì ra thời gian wa a chỉ xem tôi là ng giải toả , bn nghĩ còn j đau hơn khi bt ng bn iu cả trái tim lại chỉ xem bn nhưg một lần 419 .....
Từ ngày hôm đó a ko còn là của tôi nữa tôi phải tìm lại tôi của ngày xưa ko iu ko buồn chú tâm làm việc mình iu thik một chuyên viên tâm lý .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro