tinhyeu3.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chưa..tôi cũng nói nó tránh xa cô ra rồi..

-cái gì?.

tôi la lên kinh hoàng..thằng điên xã hội , đao nhân loại này đang làm gì vậy??????????????

-à , còn nữa..ra về đợi tôi trước cổng trường nghe chưa.

hắn nói như ra lệnh rồi bỏ đi....

chờ hắn...tôi chưa bị điên vì thế trong đầu tôi lập trình 1 kế hoạch chuồn nhanh gọn..

-----------------------------------------------------

ra về , thay vì đi cổng trước như mọi khi tôi lại chuồn về cổng sau...nhưng 3 chân 4 cẳng đạp về được 1 đoạn thì lại bị hắn chặn lại bằng con ARN..

hắn nheo mắt nhìn tôi , cười cười..

-định chuồn hả?làm gì mà dễ thế.?,

hic...đúng là dai như đỉa đói...tôi ngao ngán nhìn hắn hỏi :

-làm sao cậu biết tôi chuồn cổng sau?

-có gì đâu..tôi bảo mấy thằng đệ để ý đến cô giùm...có thằng thấy cô đi cổng sau nên phone cho tôi ngay ấy mà..

trời ạ , tôi đâu phải con nợ hắn đâu mà hắn kiểm soát tôi gắt gao như thế chứ...điên thiệt , tôi chỉ muốn nhảy phắt xuống xe , túm lấy tóc và chà mặt hắn xuống đường cho bỏ ghét..

-đi thôi..đến nhà sách với tôi.

hắn nói bằng cái giọng ra lệnh đáng ghét..còn tôi thì nhìn hắn ngạc nhiên..người như hắn mà ham đọc sách thì giống như heo có cánh , heo bay lên trời vậy..

nhưng nói gì thì nói , phản đối gì thì phản đối..tôi vẫn phải đi cùng hắn dù có muốn hay không? tất nhiên tôi chẳng có ý định đi chung với hắn..thế là tôi đi xe đạp còn hắn tà tà xe máy trên đường..rõ khỗ , không biết hồi hắn còn nhỏ có bị va đập , chạm dây thần kinh nào không mà giờ lại làm 3 cái trò vớ vẩn này nhỉ?

-------------------------------------------------------------------------------------

trời ạ , tôi tưởng hắn dẫn tôi vào đâu..té ra hắn dẫn tôi vào khu tô tượng..lại còn chọn ra đến 5 bức đại loại 2 đứa bé đang mi nhau , tựa lưng vào nhau nữa chứ..kinh thiệt , hắn bày ra ba cái trò vớ vẩn này làm gì nhỉ..nhưng kinh dị nhất là hắn quay sang tôi nói bằng cái giọng tỉnh bơ:

-cô trả tiền đi...

-tôi chưa bị điên..cậu tô 1 mình thì trả 1 mình đi..

tôi đâm cáu.

-ai bảo tôi tô 1 mình..tôi tô cùng cô mà...tôi đi vội quá không mang theo kịp tiền..cô trả đi , tôi sẽ trả lại cho cô sau..Trả đi.

hắn gườm mắt nhìn tôi thế là tôi buộc phải thanh toán....30000 ngi'n , đau hơn hoạn , đã thế khi tôi bảo hắn bỏ bớt 4 bức lại..hắn lại không chịu mới tức chứ..

trái ngược với khung cảnh lãng mạn ngày hôm qua...tô màu với Huy đúng là 1 cơn ác mộng..hắn tô xấu kinh khủng thế mà lại luôn miệng đổ lỗi cho tôi nữa chứ.. thế là tôi trả thù bằng cách đòi tiền..

-cậu phải trả 3 chục cho tôi nghe chưa?

-tôi không trả thì sao?

hắn cười cười.

-thì con cậu sinh ra sẽ bị mù mắt.

-tôi không có ý định lấy vợ..tôi sẽ tìm đến cô..lúc ấy tôi sẽ chọn 1 trong lũ con nheo nhóc của cô làm con..lúc ấy để coi con ai bị mù mắt..

nhưng tôi không còn nghe hắn nói gì nữa , vì bận để ý đến 1 anh chàng rất cute , có nét gì đó giống Phong..

-này ,

hắn giật tóc tôi , đau tê tái.

-trong lúc con gái ở đây để ý tôi thì cô lại đi ngắm thằng khác à? cô bị gì vậy..đồ con gái lẳng lơ..

lẳng lơ..hay thiệt , tôi có lẳng lơ thì cũng không đến lượt hắn bình phẩm..

-còn cậu là cái đồ loang lổ.

-cô lẳng lơ.

-cậu loang lộ

-lẳng lợ

-loang lổ.

bỗng chú bảo vệ đập tay lên vai Huy , giọng răn đe:

-đề nghị cô cậu coi lại lờ nói..cô cậu đang làm ô nhiễm tâm hồn trẻ thơ ở đây đấy.

tôi và Huy ngơ ngác quay lại thì :

-mẹ ơi , lẳng lơ là gì mẹ?

-bố ơi , loang lổ là sao hả bố?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#love