title of your story

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Act 1: Kẻ yếu đuối

Trong một tương lai không xa, con người đạt được sự phát triển tột bậc về khoa học và kĩ thuật. Sự thành công trong sự phát triển công nghệ nano, sự ra đời của nguyên tố hạt nhân thứ 119, căn bệnh thế kỉ chỉ còn là "cảm cúm". Và bản thân con người đã phá vỡ kết cấu tự nhiên của họ. Thúc đẩy quy luật phát triển của thượng đế ....

Date: 14/2/2023

Location: *** City, VietNam

Tên: Nguyễn Phi Long

Date Of Birth: 13/12/2005

Gender: Male

Weight: 84 KG

Height: 186 cm

Nghề nghiệp: Học sinh trung học

Biệt Danh: "Kẻ Yếu Đuối"

Tia nắng lọt qua khe cửa sổ rọi vào mắt Long. Cậu khó chịu nhíu mày lại, ngáp 1 hơi dài hơn Quốc Lộ số 1 rồi uể oải bò ra khỏi giường. Cái đồng hồ báo thức mắc dịch đã mát điện từ hôm qua nhưng Long làm biếng đi mua.

Không sao, hôm nay là Chủ Nhật. Long đã nướng 1 hơi tới 9h sáng. Dù đã ngủ rất nhiều nhưng cậu vẫn vừa lê chân vừa ngáp đi xuống cầu thang.

Long lại nghe thấy tiếng "tranh luận" đầy kịch tính của cha mẹ mình. Cậu nghĩ : "Ở trên hội nghị cãi lộn chưa đủ sao còn đem về nhà thế nhỉ?"

TV thì đang phát một đoạn quảng cáo:

_ Zyphon, sản phẩm kết hợp giữa thực phẩm chức năng và công nghệ nano mới nhất. Zyphon thế hệ thứ 3, không những đem lại cho các bạn một thể trạng cường tráng mà còn một bộ não minh mẫn. Có thể sử dụng cho mọi độ tuổi, chỉ trong một tuần có thể thấy được hiệu quả bất ngờ.

(Zyphon*: Một loại thực phẩm chức năng, nhưng được phát triển dựa trên công nghệ nano và thực phẩm chức năng kiểu cũ. Có khả năng lập tức khôi phục hoặc làm mới bất cứ bộ phận nào trên cơ thể nó được lập trình sẵn. Người sử dụng zyphon lập tức có được sức mạnh và cơ bắp mà không cần tập luyện. Con người lúc bấy giờ trở nên mạnh, mạnh hơn nhiều so với quá khứ)

Lúc bấy giờ Long mới nhận ra thì ra họ đang "tranh luận" về cái loại thuốc đó.

Mama: Ông không thấy con trai mình bị gọi là "Kẻ yếu đuối" sao? Những đứa đồng trang lứa với nó đều cao hơn 2m và có thể nhấc cả 1 cái tủ lạnh. Còn nó thì sao? Đã 18 tuổi rồi mà mới hơn 1m8. Thể lực lúc cao lúc thấp. Thử hỏi không dùng thuốc thì làm sao bắt kịp người ta?

Papa: Con người sinh ra sao thì để như vậy? Tôi không tin tưởng vào mấy cái thứ nhân tạo đó. Con người sống phải dùng cái đầu, cơ bắp cho lắm vào chỉ thêm hung hăng.

Mama Long xì một tiếng dài rồi bỏ ra ngoài.

Long nghĩ thầm :" Hà ! Hai ông bà này như nước với lửa vậy mà sao năm nào cũng lấy giải gia đình hạnh phúc thế nhỉ?"

Ăn uống xong đâu đó Long thay quần áo phóng thẳng ra sân bóng chày.

Một thành viên trong đội thấy Long đến, hỏi : "Ủa ? Hum nay mày hok đi chơi với bồ hả? Ra đây lùm giề?"

Một thằng khác tiếp :" Trẻ con làm sao có bồ được? Mày cứ chọc em nó ! Há Há Há "

Long liếc 1 cái sắt lẽm :"Còn bọn mày thì sao? Ra đây làm gì? Nói nhiều tao ko chơi nữa thua ráng chịu"

Cả đám cười rần rần! Long tuy không sử dụng thứ zyphon đó và tầm vóc không to bự như người khác nhưng do luyện tập nên trình của cậu không thua gì những người dùng thuốc. Vì ko dùng thuốc nên cậu chỉ là một người bình thường, thể lực không thể so lại với người ta, chỉ chơi cố sức 5 hiệp là té cái "rầm".

Chơi bời cả một ngày mệt lã, Long mới lọ mọ về nhà. Về đến thì chỉ thấy mama lục đục trên lầu, còn papa chắc lại đi nhậu đâu đó. Nhưng trời thương, mẹ cậu đã nấu sẵn một "tộ" mỳ ý - Món tủ của mama. Vì quá đói nên Long nhảy ầm vào ăn ngấu nghiến.

Ăn xong Long đem tô vào bồn rửa, thì thấy có một tờ giấy nhắn dán trên tủ lạnh:

_ Tôi cấm bà không được cho nó uống thứ thuốc đó. Ông Micheal vừa gọi cho tôi. Ổng nói có gì đó không đúng về zyphon. Tôi phải đi ngay, không được lén tôi cho nó uống !!!!

Có vẻ lần này 2 người căng thật đấy nhỉ ! - Long nghĩ

Sau đó cậu tắm rửa rồi đi lên lầu, một ngày chơi bời mệt mỏi giờ cậu cần một giấc ngủ thoải mái.

Nhưng vừa bước lên được một nửa cầu thang, Long chợt thấy nóng bừng cả đầu, toàn thân đau đớn tột độ, không còn kiểm soát được tứ chi, Long buông mình té xuống cầu thang - "Rầm"

End Act

4:35 AM 21/2/2023 VietNam AirLine. Chuyến bay New York, USA - *** City - Việt Nam

Pilot: Fly No. VN9564 Lộ Trình NY - SG xin phép hạ cánh.

Base: Rõ Fly No.VN9564. Đường băng số 4 trống.

Pilot: Rõ. Đang hạ cánh .

_ Có tiếng động lớn và người la hét

Base: Fly No.VN9564, tôi nghe có tiếng động lạ. Mọi thứ ổn chứ?

Pilot: Ah'! Hình như có ai đó đánh nhau ở khoang hạng Nhất. Chúng tôi ko thể kiểm tra bây giờ. Yêu cầu chuẩn bị bảo vệ và cứu thương.

Base: Rõ Fly No.9564.

Pilot: Khoan đã tổng đài. Tôi thấy có một máy bay hạ cánh tại đường băng số 2. Quỹ đạo nó dường như không ổn định !

Base: Đó là Fly No.6452 Tuyến Moscow - VN. Chúng tôi sẽ kiểm tra lại. Base out !

Base: Fly No.6452. Quỹ đạo của bạn không ổn định. Yêu cầu lấy lại độ cao và hạ cánh lại vào đường băng số 1.

Pilot No.6452 : Chúng nó ... chúng nó... cứu với ...... !!!!!!!!!

Base: Fly No.6452. Yêu cầu lặp lại.

Pilot No.6452: Quỷ... chúng nó là quỷ ...... CHÚA THA THỨ CHO TÔI !!!!!!!!!!!!!!!!

_ Dứt lời Fly No.6452 lao thẳng xuống đường băng nổ tung. Thổi vỡ cả cửa kính đài quan sát...

The Unnamed

Act 2: Trở về .... Địa Ngục (Return.... to Hell)

Long mở mắt ! Thấy mình nằm trong bệnh viện, đầu vẫn còn ê ẩm, chắc lúc nhào xuống cầu thang đã đập vào đâu đó. Cậu cố rướn người ngồi dậy, đúng lúc đó một cô bé mở cửa bước vào, tay cầm 1 bó hoa. Thấy Long đã tỉnh, cô bé có vẻ vui lắm.

_ Đây là hoa của CLB bóng chày cho anh. Hôm qua đội bị thua đó. Cuối cùng vẫn không vô địch được. Haiz, cái lời nguyền đội bóng trường mình T.T .

_ Vô địch, không phải ngày 20 mới đấu chung kết sao? - Long ngạc nhiên

_ Chứ gì nữa, anh nằm đây cả tuần rồi, hôm nay là 21/2/2023 thưa ông tướng !

_ Long hoàn hồn lại, cảm thấy chút nuối tiếc, cộng thêm vẻ mặt phụng phịu có vẻ trách móc của cô bé khiến cho cậu càng thấy có lỗi hơn.

_ Thôi, không cần phải làm bộ mặt cún con đó đâu, Mai này không phải người nhỏ mọn tới mức ấy. - Cô bé cười lớn.

Profile:

Name: Võ Hoàng Mai / Female

Date of Birth: 23/9/2007

Weight: 49kg

Height: 184cm

Nghề nghiệp: Học sinh trung học

Biệt danh: No.1 Cheerleader

Trước việc đó Long cũng chỉ biết cười trừ một cách vụng về. Rồi cậu mới hỏi:

_ Mà anh bị gì vậy, tự nhiên té rầm rồi nằm đây cả tuần?

_ Em không biết ! Lúc anh vừa nhập viện em có đến xem, lúc đó mẹ anh hình như đang nói chuyện điện thoại với cha anh, lúc đầu họ cãi nhau ghê lắm, sau đó cô nghe thấy chú nói gì đó thì mặt tái nhợt lại rồi dặn em giúp cô chăm sóc anh rồi chạy đi mất tiêu. Nghe cô nói hình như là đến Mỹ gặp cha anh có việc. Mà anh muốn biết anh bị gì thì cứ gọi bác sĩ.

Nói xong Mai với tay tới cái chuông khẩn cấp cạnh giường bệnh định bấm. Long không kịp ngăn lại.

15s sau một bác sĩ và 1 y tá hối hả chạy đến. - Có chuyện gì vậy?

Mai bình thản quay lại nói với bác sĩ:

_ Anh ấy tỉnh lại rồi, bệnh nhân nguy kịch đầu tiên trong đời bác sĩ ấy ! Ảnh muốn biết ảnh bị cái gì.

Long tròn mắt ngạc nhiên - Nguy kịch?

Người bác sĩ trẻ tuổi tiếp lời:

_ Phải đấy, chúng tôi đã mất cậu trong 30s.

Chàng bệnh nhân của chúng ta bắt đầu toát mồ hôi.

_ Phải, cậu đã trở về từ địa ngục. Và cậu đã cứu cái bằng thạc sĩ của tôi. Ai cũng nghĩ cậu chỉ bị ngộ độc thức ăn bình thường. Nhưng tôi không nghĩ là vậy, lúc đó toàn thân cậu phản khán mạnh mẽ, điện não đẩy đến cực đại, phổi hoạt động rất mạnh, và nồng độ chất kháng sinh trong máu cậu tăng lên đột biến. Sau đó toàn bộ biến mất, cứ như nó đang cố gắng đào thải một cái gì đó rất kinh khủng khỏi cơ thể cậu. Tôi đã phải dùng tới thuốc kích tim mạnh nhất để đem cậu trở lại.

_ Vậy cuối cùng là tôi bị cái gì - Long càng thắc mắc

_ Mẹ cậu nói cái cuối cùng cậu ăn trước lúc bất tỉnh là Zyphon, bà ấy lén trộn vào mỳ để cha cậu ko để ý. Trường hợp đào thải zyphon từng được phát hiện ở nhiều người, nhưng chưa có tài liệu nào nói bệnh nhân bị chết lâm sàn. Có thể là do một lý do khác, hoặc do hệ DNA của cậu hơi khác thường. Chúng tôi đã gửi mẫu đến viện Y Học để nghiên cứu.

Đầu Long có vẻ quay cuồng, thứ duy nhất cậu nghe được đó là " Cậu đã trở về từ địa ngục"

Người bác sĩ nói xong cũng hơi đuối hơi. Thở một cái thiệt dài, rồi nói tiếp:

_ Thôi ! Cậu cũng vừa tỉnh dậy. Nghỉ ngơi đi. Cần gì cứ bấm chuông. Cậu là bệnh nhân đặc biệt của tôi mà.

Người bác sĩ quay đi, Long chợt nhận ra Mai cũng đã về từ khi nào. - Haiz, con bé này không biết là tiên nữ hay tiểu yêu nữa, hành tung thật là bất định.

Long thấy mệt nên tiếp tục nằm xuống rồi ngủ thiếp đi.

....

Một tiếng nổ kinh người khiến Long giật bắn người dậy. Đầu cậu chợt đau điến, cậu co người lại cho đến khi hết đau. Sau đó cố sức đứng dậy đi đến cửa sổ để xem chuyện gì xảy ra, lạ thay khi ra khỏi giường cậu chẳng cảm thấy mệt mỏi hay đau đớn gì.

Không gãy gì sao? - Long tự hỏi.

Rồi cậu kéo rèm cửa, một cảnh tượng thật hãi hùng hiện ra trước mắt. Tòa nhà đối diện của Bệnh Viện đang cháy nghi ngút. Xe cộ đâm sầm vào nhau, con người chạy tán loạn. Ở phía xa cũng có những cột khói lớn bốc lên. Cứ như một cuộc xâm lược không báo trước. Hay đây là hành động khủng bố?

Long không tin vào mắt mình, bèn với tay lấy cái remote bật Tivi lên. Quả nhiên tất cả các đài đều chuyển thành tin tức khẩn cấp:

TV Reporter: Hiện tại ở HCM city và Hà Nội đang ở trong tình trạng hỗn loạn, chính quyền chức trách cũng chưa xác định được nguyên nhân sự hỗn loạn này. Sáng sớm nay tại phi trường Quốc Tế HCM City cũng đã xảy ra một tai nạn khủng khiếp. Chuyến bay số 6452 từ Moscow đến VN đã nổ tung trên đường băng.... Khoan đã.... ( Người phóng viên đưa tay lên tai nhấn chiếc Microphone vào để nghe rõ điều gì đó)

Vâng, chúng tôi vừa nhận được thông báo, hiện tại ở các thành phố lớn trên toàn thế giới : Bắc Kinh, Thượng Hải, Moscow, Newyork, London, Paris, Washinton DC.... đều báo cáo tình trạng hỗn loạn và tổn thất lớn. Liệu đây có phải là hành động khủng bố quy mô lớn? Chúng tôi sẽ tiếp tục đưa tin ....

Long lại ngoái nhìn ra cửa sổ, giờ đây cậu có thể nhìn rõ nhiều xác người nằm la liệt trên đường, máu chảy lênh láng, nhiều thi thể không còn nguyên vẹn.

Mắt Long mờ đi .... miệng lẩm bẩm ..... "Trở về .... địa ngục. !?"

End Act 2

Trở về .... Địa Ngục

(Return... to Hell)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sdsad