1. To quá cũng là điểm yếu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Đây, toàn bộ thù lao của cậu tính theo hợp đồng đã kí."

Người phụ nữ trung niên đặt một cộp tiền được bọc kín trong túi nilon đen lên bàn làm việc của thám tử, bọng mắt còn chưa hết sưng sau buổi đánh ghen tưng bừng rực lửa đêm qua.

Thám tử tư Kim Taehyung định bụng nhờ bà ta chuyển toàn bộ thù lao qua thẻ, nhưng có lẽ người kia hoàn toàn không có tâm trạng, khoé mắt đầy nếp nhăn đã ẩm ướt như chuẩn bị khóc tiếp đến nơi. Gã âm thầm chấp nhận, với tay nhận lấy tiền cọc, vừa đếm vừa liếc nhìn người phụ nữ trung niên kia, theo thói quen liếm quanh môi mấy lần.

Bà ta ủ rũ hồi lâu, sau đó không biết đã nghĩ được ra những loại chuyện gì, bèn ngẩng lên hỏi một cách đầy mong chờ: "Này cậu Kim, xem chừng cậu vẫn chưa có một bóng hồng, vừa hay chị mới quay lại cảnh ngộ cô đơn gối chiếc, hay là cậu với chị..."

"Xin lỗi quý khách, văn phòng chúng tôi đã hết giờ làm việc rồi. Nếu không còn gì quan trọng nữa thì chúng tôi sẽ giải quyết các vấn đề khác vào ngày mai." Kim Taehyung cắt ngang lời người phụ nữ, nhanh chóng đứng bật dậy, liếc sang trợ lý của mình với ánh mặt cầu cứu.

Park Jimin ngồi một bên thoả mãn nhìn, còn không ngừng trêu ngươi, thực sự cảnh tượng trước mắt vừa hỗn loạn mà cũng... hài hước vô cùng.

"Trợ lý Park, chuẩn bị chìa khoá đi, vài phút nữa chúng ta sẽ đóng cửa văn phòng."

"Được thôi ~" Jimin đứng bật dậy, lắc chùm chìa khoá trong tay mấy vòng, đợi người phụ nữ trung niên kia buồn bực bỏ về mới chạy đến huých vào vai Taehyung: "Mỡ dâng đến tận miệng, cớ sao mèo còn chê?"

"Nói ít thôi. Có trợ lý nào như cậu không? Sếp gặp rắc rối mà vẫn nhởn nhơ ngồi nhìn?" Kim Taehyung phủi nhẹ vai áo, không quên ném cho Jimin một cái lườm.

Jimin đẩy gã ra, tự tay khoá cửa văn phòng thám tử, cười hề hề. Mấy sự việc tương tự thế này không còn quá xa lạ với cả hai. Chuyện Kim Taehyung bị khách hàng gạ gẫm đã trở thành thông lệ sau mỗi job được hoàn thành. Cho dù trước đây Taehyung từng vỗ ngực xưng vương, rằng "Răng của tôi có thể ăn được mọi thứ", giường của gã có thể chứa chấp nhiều loại người, nhưng chắc chắn không phải là mấy bà cô già khắm bị chồng cắm cho cặp sừng đang nuôi ý định tìm phi công trẻ.

"Này, thế nhu cầu vẫn chưa được giải quyết à?" Jimin hỏi, giọng nói pha đầy sự chế giễu và thậm chí hắn còn đang cố nín cười.

Taehyung tức đỏ mắt, cứ cắm đầu bước tiếp mà không thèm trả lời.

Jimin chạy theo sau bằng đôi chân ngắn cũn cỡn. Giờ thì hắn đã cười thành tiếng: "Này, chi bằng cậu chiếu cố tôi. Tuy cơ thể tôi không còn được dẻo dai như lớp trẻ, nhưng cũng đủ đàn hồi để thoả mãn đại điểu trong truyền thuyết của cậu đấy. Haha.."

Kim Taehyung dừng bước, mỉa mai nhìn thẳng phía trước: "Tốt nhất là đừng để cho cậu ta nghe được mấy lời cậu vừa phun ra."

Jimin nhìn theo hướng mắt gã, khoé môi tư động nâng lên một nụ cười.

"Người ta mới mười bảy đấy. Liệu hồn chơi bời, cẩn thận có ngày phải vào tù mua lịch." Gã tiếp tục chế giễu.

Từ phía trước, một chàng trai trẻ từ xa lao đến với tốc độ bàn thờ, cúi xuống trước mắt hai người họ mà thở dốc. "Chào... chú Kim.. Em đến đón Jiminie ạ, ha.."

Kim Taehyung nhíu mày: "Lời nhắc thứ bảy mươi ba, đừng gọi tôi là chú." Gã quả thực có chút bực mình, khi không bỗng dưng bị thằng nhãi mười bảy vô tư gọi chú.

"Vâng, chú Taehyung. Hai người tan làm lâu chưa? Jiminie có phải chờ lâu không ạ.. Em mới tan làm liền chạy thẳng tới đây.." Cậu nhóc rũ mắt buồn buồn.

Park Jimin ôm lấy cổ cậu, đặt lên má cậu một nụ hôn, ngọt ngào nói: "Không sao baby, anh mới tan làm thôi, baby đến đúng lúc lắm."

Cậu nhóc tin người nhanh chóng cười tíu tít.

Kim Taehyung bỗng thấy tiếc cho cậu nhóc, khi thời son trẻ dồi dào nhất của thanh xuân lại phải rơi vào tay một thằng khốn mang họ Park.

Chẳng nói đâu xa bởi Park Jimin chính xác là mộy fuckboy chính hiệu. Tình một đêm đếm nhiều không xuể, cũng từng ngủ với rất nhiều loại người, là một tên mê ciu chính hiệu, lại gạ gẫm không sót một ai, sẵn sàng dâng hiến tấm mông của mình cho tất cả những ai hắn vừa ý. Với toàn bộ những "ưu điểm trên", gã thực sự không hiểu tại sao có một tên nhóc cấp ba lại sống chết theo đuổi trợ lý khó hiểu của mình.

"Yêu thật à?"

"Yêu chơi."

Park Jimin đã nói vậy khi cả hai từng có một cuộc trò chuyện về người yêu hiện tại của hắn.

"Hoseokie, chúng ta về thôi. Cùng ăn tối nhé." Jimin hôn lên má Jung Hoseok, thành công khiến cậu nhóc sướng điên.

"Vậy chú Taehyung, tụi cháu về trước ạ." Cậu nhóc cúi đầu rồi ngượng ngùng nắm chặt tay Jimin rời đi.

"Tao mới ba mươi ba thôi đó." Kim Taehyung thực sự muốn chửi thề.

Gã sờ soạng chiếc điện thoại trong túi quần, tin nhắn đến từ bốn phút trước từ người quen báo lại, chiếc Mescedes họ mượn từ gã giờ đang ở bãi đỗ xe ở khu trung tâm thương mại và hắn có thể tới lấy, không quên kèm theo lời cảm ơn.

Từ văn phòng thám tử Kim Tan tới khu Trung tâm thương mãi cũng không xa, và thế là gã quyết định đi bộ tới đó.

Gã vừa đi vừa nghĩ, lại thấy tủi cho phận mình. Park Jimin vừa xấu zai, lại vừa xấu tính, thế mà ngồi yên cũng vơ được một bàn tay để nắm, còn gã tuy đẹp trai, tốt bụng, lại có đại điểu dài như cổ con hươu, thế mà chẳng ai dám lên giường với gã, chẳng ai dám qua lại với gã.

Gã nhớ mãi lần đầu của mình, cũng là lần nhục nhã ê chề nhất, khi gã cắm còn chưa hết phần quy đầu, bạn tình đã lăn đùng ra ngất, hại gã mười một giờ đêm mang theo đại điểu vẫn còn đang tung cánh cùng bạn tình lao như bay vào bệnh viện.

Từ đó về sau, mỗi lần lên giường với người khác, chỉ cần gã tụt quần, đối phương sẽ tự động vơ quần áo chạy mất.

Thậm chí khi gã chuyển sang ăn đồng loại, kết quả cũng chẳng khả quan hơn, có một lần còn chưa kịp sờ mó gì, chỉ mới tụt quần show con đại điểu còn chưa cương hết đã ngay lập tức bị đối phương tát thẳng vào mặt kèm lời cảnh cáo: "Anh mà dám đút thứ đó vào mông tôi, tôi sẽ cho anh biết thế nào là phải quẩy koreahouse trên nền nhạc trot."

Thế là, Kim Taehyung số nhọ, cùng với đại điểu kích thước hơn 20 chưa cương của mình, suốt ba mươi ba năm cuộc đời, chưa lần nào được nếm thử trọn vẹn hương vị tình dục.

Mẹ nó, ciu to cũng là một loại điểm yếu à?

Gã vừa chửi thề vừa dáo dác tìm xe mình.

Bấm chìa khoá một chút, một chiếc xe cách gã chục bước chân tự động kêu lên một hồi còi.

Gã bước nhanh đến đó, còn chưa kịp mở cửa xe, cảnh tượng bên trong nhìn qua lớp kính đã khiến gã chết lặng.

Wtf?

Một tên nhãi với khuôn mặt xinh đẹp đang dốc sức thủ dâm trong xe gã?





.




Phát súng thứ nhất 🔫.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro