Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park jiyeon nhếch miệng nói, " Công ty của các chị đẳng cấp và nghiêm ngặt như vậy a ?"
   Soyeon uốn nắn cô "là công ty của chúng ta  công ty này là như vậy đó , muốn nghỉ sao thì nghỉ,em muốn tiếp cận cô ấy thì phải  từ từ cố gắng lên."
   Park jiyeon có chút nhụt chí , cô sẽ không theo đuổi ai a huống chi là một mỹ nhân khó khăn như vậy, còn là gái thẳng nửa ,cô không dám và cũng sẽ không . cô uống nước chanh miễn phí, tức giận nói ." Vậy chị phải giới thiệu cho em một người a ."

  Soyeon " Giới thiệu cái gì , chị nhiều năm ở bên cạnh em như vậy , em đây là mắt mù sao ?"
   Park jiyeon " Chị đừng nháo , em đã nói nhiều lần là mẫu hình bạn gái của em cũng không giống như chị ."

Soyeon:" Chị là mẫu người như thế nào ."

Park jiyeon : " Không có khí thế "

   Soyeon :" Em gái à em mới là người không có khí thế đây."

  Park jiyeon : " Không phải vậy , chỉ là em không thích mẫu hình như vậy thôi ."

Park jiyeon trong miệng ăn sushi , liếm liếm ngón tay , cô cùng Soyeon là chị em họ , gia đình của cô có rất nhiều anh chị em nhưng mà cô củng chỉ có thân nhất cùng với người chị này mà thôi . cô biết người chị này là thích nữ nhân ,nhưng mà không dám nói cho cô biết , cũng chẳng dám đụng đến những loại nữ nhân thẳng nào cả . yêu mến nữ nhân là một kiếp nhân gian rơi vào địa ngục .nhớ có lần chị ấy tự nhiên lại hôn cô a .
 
   " Chị làm gì vậy , sao tự nhiên lại hôn em "

    " Chị thích em, thật sự thích a "
  
  " Nhưng mà e không phải . . Park jiyeon theo bản năng bác bỏ "

" Không phải cái gì a , có nhiều lần chị cũng thấy em nhìn lén học tỷ , ăn cơm cũng nhìn ngây ngốc ,bây giờ em còn không thừa nhận Soyeon thẳng thắn nói ra hết "

     " Em nào có "

" Được rồi. Park jiyeon e đừng ở đây không thừa nhận ,chị biết rõ em thích nữ nhân , chị mặc kệ e thích nữ nhân như thế nào nhưng trước tiên phải yêu chị a ."
" Em không có... không có a ,nhưng mà nếu có em cũng chỉ muốn cùng học tỷ ngây ngốc một chổ thôi , nhưng mà em không chịu nha,  vừa rồi đó là nụ hôn đầu của em . nói xong Park jiyeon hùng hồn khóc lên . . Đó là lúc Park jiyeon 18 tuổi vừa học đại học xong năm thứ nhất , lúc đó cô bị một người phát hiện giới tính của mình , còn có cô giấu ở trong lòng mà im lặng đi thích vị học tỷ kia ,như vậy mà cũng bị phát hiện sao ? Hơn nửa bị Soyeon cướp đi nụ hôn đầu tiên của mình tâm tình hoảng hốt vô cùng phức tạp ,thật u ám vì vậy việc chị Soyeon thổ lộ cũng liền thất bại ."

  

" Park jiyeon cầm muỗng đâm đâm vào dĩa salad " Chị làm trong bộ phận tài nguyên nhiều người như vậy mà cũng không có ai để giới thiệu cho em sao ? Chính chị cũng đổi bạn gái như thay quần áo , chị nhẫn tâm để cho em một mình cô đơn nhiều năm như vậy sao ? "

Soyeon :" Em gái, đại tiểu thư , tổ tông của tôi a , là chị không có giới thiệu cho em sao ? Chính em đòi hỏi cao , không biết chị đây đã giới thiệu cho em rất nhiều rồi biết không hả ?, một người là hoa khôi cảnh sát ,em nói người ta quá nam tính , người kế tiếp theo là ý tá a , em nói người ta quá dính người , còn nhớ không tháng trước chị giới thiệu cho em một người ngự tỷ , người ta có tiền lại xinh đẹp như vậy , người ta cũng có ý với em vậy mà em cũng không thèm để mắt tới là sao? Park jiyeon không phải chị nói em , tuy rằng em cũng xinh đẹp động lòng người nhưng em cũng không thể kén chọn như vậy a, tính cách em như vậy thì nên bỏ xuống đi , đừng nói em 24tuổi hay là em đến 36,46 vẫn còn độc thân . . . A . . ."
    Park jiyeon nhéo lên cánh tay của cô " Mỏ quạ đen " chị đừng quyền rủa em a , vậy chị giới thiệu cho em là người như thế nào a, cái gì mà hoa khôi cảnh sát a , quá nam tính em không thích loại chủng hình đấy, hơn nửa còn nghiện rượu , còn cái gì y tá những người đó không có thời gian bình thường để trao đổi tình cảm , còn có cái thành phần tri thức ngự tỷ , nàng đã có vị hôn thê rồi , đây coi là cái gì a ? Em còn chưa kịp nói mấy chuyện này cho chị đây."
  "A? Cô ấy kết hôn ? Chuyện này chị không có nge nói a."
" Không có nge nói , chị cũng không phải nói là bằng hữu của chị sao ?" Park jiyeon tức giận nói.

   " Ai nha, là bạn bè của bạn chị nha , cũng tính là bằng hữu đi . chị cũng nói cho bạn chị biết em muốn tìm một người bạn gái , mấy người đó liền trực tiếp dẫn cái ngự tỷ đến a, chị nhìn cảm thấy cũng không tệ lắm ,nghiêm chỉnh ,lại rất xinh đẹp a."

" Nghiêm chỉnh cái gì a, lần thứ nhất gặp mặt ăn cơm xong xuôi . . ." Park jiyeon vừa nghĩ tới tháng trước đi coi mắt gặp gỡ cái ngự tỷ  đã kết hôn , cô lại tức giận , đã kết hôn rồi thì không nói đi đằng này đòi muốn tình một đêm với cô, xem cô là người như thế nào a , ngày đầu tiên đã như vậy rồi ."

  " Như vậy thật sao ? Quả nhiên người không đứng đắn a." vừa nói vừa liếc Park jiyeon .

Park jiyeon biết rõ : " Chị nói cô ấy nhưng mà đang mắng em có phải không a ? Nói xong lại nhéo cô ấy một cái."

   " Được rồi , đã đi qua hết rồi , ai bảo chị thiếu nợ em làm gì chứ ? Vậy em đem yêu cầu của em nói ra cụ thể một chút , như vậy tỷ lệ thành công có thể lớn hơn một chúc nha ."

    " Em hiện tại cũng không muốn gì, nữ là được." Park jiyeon có chút uể oải nói .

Soyeon không nói chuyện, biết rõ cô ấy còn muốn nói , lại thuận tay lấy giấy bút bắt đầy nhìn qua cô ấy.

  " Nhưng tốt nhất là mỹ nữ , có thể lớn hơn em hoặc là bằng tuổi em cũng được ,ngưng một chút cô lại nói , không được giới thiệu nữ nhân kết hôn cho em a , phải nữ tính ,phải biết nấu cơm ,phải nghiêm chỉnh công tác ,dịu dàng săn sóc cho em a , nhưng mà cũng không thể quá nghèo ,bởi vì tiền lương hiện giờ của em cũng chẳng có bao nhiêu , nhưng mà cũng có thể cũng nhau phấn đấu a.

   " Không phải , chị tiếp tục nhớ a , nhìn chằm chằm em làm cái gì ? " Park jiyeon phát hiện Soyeon đang lăng lăng mà nhìn chằm chằm vào cô."

   " Em tiếp tục nói a , chị đây đang viết giấy không được sao ?"
Soyeon tay chân run rẫy ,chữ viết như gà bới .

   Bị Soyeon cắt ngang , Park jiyeon há to miệng , suy nghĩ một chút giống như tạm thời cũng không nhớ những yêu cầu khác gì nữa .
  

   Soyeon thở dài , lắc đầu dùng một loại ánh mắt thương xót ,cầu xin mà nhìn qua Park jiyeon , cô rốt cuộc cũng biết vì sao ? Park jiyeon quá nghiêm túc , quá nghiêm chỉnh , một vài chuyện rất nhỏ mà cũng đem ra rất quan trọng cho được . Nếu như độc thân nhiều năm như vậy , không phải , cô ấy là từ bắt đầu liền độc thân , cho tới bây giờ điều không nói qua yêu đương , vậy mà bây giờ lại nói nhiều như vậy nha. Soyeon thở dài một tiếng , tiếp theo một tiếng , cô bị Park jiyeon làm phiền tâm tình .

   " Chị cũng hết sức a, em tự mình cầu nhiều phúc đi ."

   " Cái kia . . .cái kia . . .Park tổng chị có quen hay không ?" Park jiyeon bổng nhiên hỏi.

   " Không quen a, bình thường không có nhiều thời gian gặp."

"A~" Park jiyeon còn muốn lấy Park tổng ra nói , một người ăn mặc đẹp như vậy , còn giọng nói dễ nge nhưng có hơi lạnh lùng , nghĩ lại chính mình như đứa ngốc mà si mê không có lối thoát ra được , Park jiyeon tự mình lắc đầu .Haizzzz.
    
    " Em cũng nhớ thương đây? Chờ chị giúp em nge ngóng một chút , chẳng qua là em đừng ôm hy vọng quá lớn a."

   Chỉ có như vậy Soyeon mới ăn cơm xong , Park jiyeon liền trở về phòng trọ của mình , đó là một phòng dành cho một người ở , về đến nhà liền tiến vào phòng tắm rửa , trong đầu không thể xóa bỏ hình ảnh Park tổng kia, còn có bộ dạng quản lý Lee tức giận . Liền rửa mặt cho tỉnh táo lại  , Park jiyeon bổng nhiên cảm giác mình có chút cô độc , cô độc cùng ưu thương , 2 loại tâm tình này hộ trợ lẫn nhau đấy , cho nên Park jiyeon có chút khổ sở , cảm giác mình đặc biệt khó khăn ,thời đại học có một thời gian cô thích vị học tỷ kia, thế nhưng bởi vì quá nhát gan , chính mình căn bản cũng không dám thổ lộ , chẳng qua là một mực cùng học tỷ mổ chổ. Thời điểm học tỷ cần cô , cô liền xuất hiện , thời điểm học tỷ không cần cô nhất định trước tiên cô sẽ biến mất . Cho đến khi học tỷ trưởng thành liền triệt để mà biến mất .

    Không biết mạng mình lúc nào mới có thể gặp được nửa kia của mình a, cô thật là muốn yêu thương một người a , " Park jiyeon đem khăn mặt toàn bộ đặt trên mặt mình mà : " Gào khóc thảm thiết a ."


P/s : xin cho ý kiến a ~ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro