1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đêm đen, Tại Trung không rõ bọn họ đã đi bao lâu rồi chỉ biết mình đã thay rất nhiều ngọn đuốc nằng nặng bước đi.

Cánh tay nhẹ bỗng bẫng, Duẫn Hạo đã đem vật nặng trong tay cậu lấy ra, sắc trời dần tối, càng lúc càng mông lung mờ mịt.
Giờ mẹo đã trôi được một nửa (tức khoảng rạng sáng), nhưng con đường phía trước cần ánh sáng để tiếp tục hành trình.

Tại Trung hồi tưởng lại lúc cậu cưỡi kỵ mã đến cũng không có qua chặng đường dài như vậy, có lẽ bởi vì khi đó đang chạy trối chết nên cậu không chú ý thôi.

--Chính Là chỗ này! Tại Trung thấy ở phía trước có một lối ra nhỏ, nơi đó không bị rừng cây che lấp, những phiến đá không theo thứ tự xen kẽ trên mặt đất.

Tại Trung hưng phấn chạy đến, Duẫn Hạo thấy cậu kích động như thế cũng nhanh chóng đuổi theo .


Thì ra là cửa rừng (qt là Lâm khẩu, em mạo muội dịch là Cửa rừng). Tại Trung ngẩn người, phía trước là một vách núi (Qt là đoạn nhai, em tra trên thivien Nhai có 2 nghĩa hợp lí là Bến và Vách núi. Em dịch là Ven núi), phía dưới cũng là một cảnh tượng sương mù bao quanh rừng cây.

Nhưng thật kì lạ, phía xa mấy trăm thước những hàng cây cao bắt đầu mọc lên, đây là chuyện gì nửa vậy?

Thân cây thẳng tắp, cao gấp ba so với đại thụ thông thường!
Từ khoảng cách rất xa còn có thể thấy trên nhánh cây có rất nhiều quả ngọt, Tại Trung giật mình, hơi hé miệng.


Cậu chưa kịp hỏi Duẫn Hạo về cảnh tượng trước mắt, liền nghe thấy bốn phía truyền đến tiếng cây cối bị nhổ tận gốc, tiếng mặt đất bị xé tan.


Duẫn hạo cảnh giác nhìn về phía rừng rậm, sẵn sàng tư thế chiến đấu , một tiếng, hai tiếng. . .

Càng ngày càng gần, Tại Trung đã không thể nhìn rõ cảnh rừng âm u, chỉ có thể dựa vào thính giác để nhận ra sinh vật đang bước tới hình như là một dã thú hung mãnh.

Mặt đất có chút chấn động, độy nhiên không còn âm thanh nào, thật im lặng tựa như vẻ tĩnh mịch thường ngày. Tại Trung khẩn trương nhìn chằm chằm vào khu rừng tối.

Phút chốc, ngay cả thân cây ở cửa rừng đột nhiên bị rút lên, đồng thời vang lên một tiếng hô khủng bố, vang đến tận chân trời.

Tại Trung chưa từng thấy dã thú khổng lồ mà lại có hình hài đáng sợ như vậy, ánh mắt tím đen (tử hắc) trong đêm tối tham lam nhìn cậu chằm chằm.

Ánh sáng mỏng manh từ chân trời chiếu đến, chiếu ra gương mặt xấu xí của dã thú.

Giống như răng nanh của lợn rừng chặn ngang ở trên mặt, khóe miệng lưu lại nước dãi tanh tưởi , thân hình giống như đại tinh tinh.

Tay trước giơ ra chống đỡ trên mặt đất, bụng nhìn thập phần mập mạp bên ngoài còn có những nếp uốn ghê tởm nhăn nheo.

Tại Trung vốn định kêu Duẫn Hạo chạy mau, Duẫn Hạo lại tiến lên phía trước vài bước, nhưng sự biến hóa tiếp theo lại làm cho Tại Trung lần nửa cảm thấy chấn động kinh ngạc.

Chỉ thấy một màng bạch quang lóe sáng quay quanh Duẫn Hạo, bạch quang không ngừng mở rộng bao bọc lấy Duẫn Hạo, toàn thân Duẫn Hạo dần biến thành một sinh vật to lớn

Đợi cho ánh sáng mãnh liệt dần biến mất, Tại Trung thấy được phía trước Dã thú toàn thân bao trùm ánh sáng màu bạc kiên lân, toàn thân bao phủ một màu lam đậm bùng lên ngọn lửa quỷ dị.

(((( Đãi mãnh liệt - ánh sáng dần dần biến mất, ở trông được thấy phía trước - dã thú toàn thân bao trùm kiếm anh sáng lên - màu bạc kiên lân, toàn thân sâu kín - dấy lên thâm màu lam - quỷ minh ngọn lửa. ???? - chém)))

đột nhiên bên tai truyền đến tiếng không khí bị xé rách, đó là lợi sí (??) so với nhật nguyệt còn chói mắt hơn.

Từ da màng dưới - cứng rắn cốt cách chống đỡ , chỉ là cánh triển liền ước chừng vượt qua hai mươi công xích!

quái vật to lớn nhận còn sắc bén nhiều lắm - sí triển bên cạnh như là có thể dễ dàng - cắt kiên cường - hắc thiết!

Phủ hướng phía chân trời - đuôi rắn thượng che kín bụi gai - xước mang rô, một tiếng to rõ - rồng ngâm lay động núi đá, gió lốc hết cách tới mộ nhiên đột nhiên khởi!

quái vật khổng lồ nhận thấy thú nhân cường đại trước mắt quả là không dễ đối phó, vội vàng đứng thẳng lên hai tay thủ thế trước ngực.

Đòn nghiêm trọng phát ở to mọng - trên thân thể như là ở phát ra cái gì tín hiệu bình thường.

Tại Trung mở to hai mắt nhìn chung quanh, từ phía xa dần truyền đến âm thanh kêu rên dồn dập cùng tiếng nuốt lạnh băng.

Đột nhiên trong bụi cỏ lại nhảy ra ba con vật giống hệt dã thú ở phía trước, đều là khủng bố quái thú!

Mà ở phía sau bọn họ lúc này là Huyền nhai cao trăm mét, thật sự đã hết đường lui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhh