Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1
GTNV: 
- Trương Cẩm Tú(nhỏ) 17 tuổi, là con gái của chủ tịch tập đoàn tài phiệt lớn. Xinh đẹp,học giỏi,dễ thương, chỉ số IQ 295/300.
-Dương Tuấn Khiêm(cậu) 17 tuổi,là con trai của tập đoàn tài phiệt lớn ngang tầm với nhà của nhỏ. Đẹp trai,lãng tử,chỉ số IQ 300/300.
-Trương Thiên Kỳ tuổi 18,là anh trai của nhỏ mới có 18 tuổi mà cậu đã giúp ba mình rất nhiều trong việc công ty. Đẹp trai nhưng sau cậu, học giỏi, chỉ số IQ 295/300.
- Dương Hồng Ánh tuổi 17,là bạn thân của nhỏ,con gái của tập đoàn lớn. Học giỏi xinh đẹp chỉ số IQ 295/300.
- Tô Kỳ Duyên tuổi 17, là chị họ của nhỏ xinh đẹp học giỏi nhưng khó ưa.chỉ số IQ 293/300.
- Mạc Bảo Trân tuổi 17 là con gái của tổng giám đốc chi nhánh của tập đoàn nhà nhỏ.xinh gái nhưng không bằng nhỏ. Chỉ số IQ 200/300.
- Tống Phương Nga tuổi 18 là con gái tập đoàn lớn nhưng không bằng nhà nhỏ và cậu xinh gái học giỏi chỉ số IQ 295/300.
- Trương Cẩm Minh tuổi 40 ba nhỏ chủ tịch tập đoàn lớn, rất yêu gia đình.
- Tạ Thu Hường tuổi 38 mẹ nhỏ hiền lành rất thương nhỏ, là người phụ nữ đảm đang việc nhà lo toan gia đình.
      MỜI MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN

*Tại sân bay*
   Xin mời hành khác bay chuyến 18h đến TÔKYÔ(Nhật Bản) nhanh chóng đến cổng số 3 để làm thủ tục. Xin mời hành khách...
  - Con gái đi sang đó rồi thì lúc về nhớ dẫn 1 cậu về cho mẹ coi mặt nha!_ mẹ nhỏ dặn.
  - Rồi mẹ này! Con chỉ đi có 2 năm sang đó trông ngoại thôi mà_ nhỏ cười nhẹ.
  - Úi trời 2 năm đó con!_ mẹ nhỏ.
  - Rồi con biết rồi! Mẹ ở nhà chăm sóc ba giùm con_ nhỏ.
  - Mẹ biết rồi, ông ấy là chồng mẹ mà_ mẹ nhỏ.
  - Thôi con đi đây! Tạm biệt mẹ_ nhỏ buồn chào mẹ.
  - Ừ đi nghe con!_ mẹ nhỏ chào nhỏ.
                                * * *
* Tại Nhật Bản *
  - Oa! Oa! Oa! Đẹp quá_ nhỏ. Một người mặc vest đen đến đứng trước mặt nhỏ nhìn thì có vẻ nghiêm túc hơn nhỏ tưởng.
  - Cậu là ai?_ nhỏ. Người mặc áo đen vẫn đứng đó một lúc sau một chiếc xe ôtô sang trọng  bóng loáng xuất hiện trước mặt nhỏ lúc này mới thấy người mặc áo đen lên tiếng.
  - Dạ, thưa tiểu thư xe đã đến mời tiểu thư lên xe_ tên mặc áo đen.
  - Ủa tôi tưởng các người bị câm luôn rồi! Hứ..._ nhỏ nói một cách đậm chất tiểu thư.
Sau đó nhỏ ra hiệu cho người làm xách đồ lên xe,và nói họ về trước nhỏ sẽ về sau. Bọn họ dù không muốn nhưng cũng phải nghe lời răm rắp.
  - Nhật Bản ta tới đây!!!
Đang hào hứng thì nhỏ có cảm giác bị bám đuôi, nhỏ quay lại thì không thấy ai cả chỉ thấy có một cậu con trai đi đằng sau. Nhỏ bức xúc đi đến và tỏ thái độ khó chịu của mình.
  - Nè, sao cậu theo dõi tôi_ nhỏ nói với giọng đầy sự khó chịu.
  -..............im lặng.
  Cậu ta không nói gì chỉ chú tâm vào cái laptop của cậu. Nhỏ nói hoài, hỏi hoài mà cậu ta vẫn coi như nhỏ không tồn tại. Giới hạn chịu đựng của nhỏ đã cạn nhỏ không thể chịu đựng được cái tính kiêu ngạo đó.
  - Này...._ nhỏ hét to.
  -..................im lặng.
  Nhỏ khó chịu vẫn cứ hét to. Cho đến lúc nhỏ không dùng lời nói mà lần này sẽ là hành động. Nhỏ lấy chân mình dáng cho cậu ta một cú vào chân lúc này cậu ta mới rời mắt ra khỏi laptop của mình cậu ta nhìn thẳng vào mắt nhỏ, nhỏ vẫn tỏ thái độ rồi giọng nói của cậu ta cất lên.
  - Sao cô phiền quá vậy?_ cậu nói một cách lạnh lùng đến thấu xương thấu thịt.
  - Tại tôi gọi anh anh không nói gì_ nhỏ.
  - Tôi không nói không có nghĩa là cô có thể dùng bạo lực với tôi_ cậu.
  - Thì sao_ nhỏ ương ngạnh.
  - Con gái con đứa gì mà vô duyên hết sức_ cậu tỏ thái độ với nhỏ.
  - Cậu................_ nhỏ bực tức ngoảnh đi chỗ khác chỉ trong phút chốc nhỏ ngoảnh lại đã không thấy cậu đâu. " hừ người đâu kì cục" nhỏ nghĩ thầm tức tối.
* Tại căn nhà mà ngoại ở *
  - Cháu gái tôi nó sắp về rồi,2 bà đợi chút đi_ bà nhỏ.
  - Ừ, tôi cũng muốn nhìn mặt con bé Cẩm Tú nhà bà đấy_ bà bạn của bà cô.
  Kính...coong...kính...coong...
Người giúp việc ra mở cổng cho nhỏ, giúp nhỏ xách đồ mà nhỏ mua vào nhà.
  - Cháu về rồi đây ngoại ơi_ nhỏ nhanh nhảu.
  - Hờ...cháu về rồi à.
  - Hơ. Cháu chào các bà_ nhỏ.
  - Ừ.ừ.
  - Con bé xinh đáo để_ 2 bà bạn bà nhỏ.
  Hai bà khen nhỏ hết lời làm bà nhỏ vui lây cho nhỏ. Buổi tối hôm đó nhỏ lên phòng mở cái màn hình laptop đang đen thui mà cả ngày nay nhỏ không thèm xỉa ý tới. Thấy có đúng email của ba nhỏ ngoài gì không có gì đặc biệt. Tắt màn hình nhỏ lăn ra giường tỏ vẻ mệt mỏi. Thoát cái đã 2 năm trôi qua giờ cô đã 17 tuổi đã đến lúc về với Việt Nam đất nước ruột của nhỏ...
             Còn tiếp>>
  Mong mọi người có thể đón nhận chương này và chương tiếp theo. Chương 2 sẽ được mình viết tiếp vào mai ha.( hơi ngắn vì là cháp đầu)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro