15-6... Hắn liên tiếp rót rượu mạnh vào miệng người nọ không ngừng nghỉ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn liên tiếp rót rượu mạnh vào miệng người nọ không ngừng nghỉ, sau đó lột sạch quần áo của đối phương, cầm lấy bộ phận yếu ớt của hắn mà vuốt ve. Chu Doãn Thịnh rên khẽ, chẳng mấy chốc hạ bộ đã cứng như sắt.

"Dừng tay, buông trẫm ra mau!" – Hắn vừa nức nở vừa quát, nhưng trong bụng chỉ cầu mong hắn mau lên, mau hơn chút nữa. Mức độ nhẹ nhàng thong thả như vậy sẽ chỉ càng khiến hắn ngứa ngáy khó chịu. Tấm vải che mắt đã sũng nước, dòng nước mắt trong suốt trượt xuống sườn má đế vương. Cho dù che khuất hơn nửa khuôn mặt, dáng vẻ đẫm lệ ướt át kia vẫn đẹp đến khó tin. Lại thêm thân dưới liên tục nhả sương, càng khiến hắn trông đáng yêu tột độ. Triệu Huyền bất giác bị hớp mất thần trí, càng không chịu buông tay.

Hắn nằm nghiêng bên người đế vương, nhanh chóng cởi quần áo mình ra, nâng cơ thể trắng ngần của đế vương dậy ôm vào lòng, để vật cứng của cả hai kề sát nhau. Tay hắn bọc lấy dương vật của mình và người nọ mà ve vuốt, sau đó chậm rãi di chuyển cọ xát, tinh hoàn nặng trĩu đè lên nhau, khoái cảm tăng gấp bội.

Toàn thân Chu Doãn Thịnh mềm nhũn, vừa không thể chống cự, cũng vừa không thể phối hợp, chỉ có thể hé môi rên rỉ khi trầm khi bổng. Triệu Huyền căn cứ theo những âm thanh ngọt ngào đó để phán đoán cảm thụ của hắn. Nếu hắn kêu to, Triệu Huyền sẽ chậm lại một chút; nếu hắn hạ giọng, tay Triệu Huyền sẽ di chuyển nhanh hơn, ngón cái còn không quên xát qua phần đỉnh không ngừng nhả nước của hắn, muốn cho hắn đắm chìm trong khoái cảm bất tận.

"Thích không?" – Hắn đè lên người đế vương, vừa gặm liếm cần cổ thon dài và xương quai xanh gợi cảm của đế vương, để lại dấu đỏ, vừa lấy bộ phận khổng lồ nóng như bàn ủi đâm chọc của quý của người nọ.

Chu Doãn Thịnh bị hắn khiêu khích đến quên hết tất thảy, chỉ có thể vừa há miệng thở dốc vừa lắc lắc đầu, không thốt lên được một câu chửi mắng nào. Có trời mới biết hắn muốn đẩy người này dậy, sau đó quấn cả tay lẫn chân lên người anh ta đến nhường nào. Nhưng bởi vì nhuyễn cân tán, hắn chỉ có thể chịu đựng sự đùa bỡn của tên kia một cách thụ động.

Thấy hắn lắc đầu, ánh mắt Triệu Huyền tối sầm. Hắn cười nói với giọng khàn khàn – "Dối trá. Không thích cớ sao lại chảy nhiều nước như vậy? Cả trên lẫn dưới đều ướt nhẹp rồi đây này." – Hắn vừa hôn lên đôi mắt bị che vải đen của người nọ, vừa nhéo mạnh dương vật trong tay mình, khiến đế vương bỗng nhiên giật thót, miệng phát ra tiếng thở đầy khó chịu.

Một dòng dịch trắng đục phun ra từ hạ thể, văng lên eo đế vương, cũng vương đầy tay Triệu Huyền. Hắn cười khẽ, cẩn thận bôi từng chút dịch đục trơn dính này lên kẽ mông đế vương, đặc biệt là miệng huyệt hồng hào mềm mại. Triệu Huyền không đợi hắn kịp phản ứng, lập tức đưa hai ngón tay vào, bắt đầu cắm rút thật nhanh.

Chu Doãn Thịnh lại hơi run lên, nhưng ngay cả muốn kẹp chặt hai chân cũng không đủ sức. Hắn lắc lắc đầu, không chống đỡ nổi tốc độ đâm rút của người nọ. Quá nhanh, quá sâu, khoái cảm tựa như điện giật khiến hạ bộ mới vừa mềm xuống của hắn lại bắt đầu sưng lên.

Triệu Huyền vừa chơi đùa lỗ nhị hắn, vừa lấy vật thể cương cứng của mình chọc chọc bụng hắn, thậm chí hết sức khốn nạn mà vẽ vòng quanh rốn hắn, bôi hết dịch nhầy tràn ra từ đỉnh chóp lên làn da hồng hào của hắn.

"Nhanh thật đấy, lại cương rồi này, đúng là dâm đãng mà." – Hắn đâm đâm hạ bộ nửa mềm nửa cứng của đế vương, sau đó rút ngón tay ra, gác đôi chân thon dài thẳng tắp của hắn lên vai mình rồi cắm mạnh vào.

"Nhép" một tiếng, vật thể đỏ tím đi vào lút cán. Chu Doãn Thịnh rên ư ử, hạ bộ hơi mềm tức thì đứng nghiêm, còn rỉ ra một giọt dịch nhầy.

Triệu Huyền rất vừa lòng với phản ứng nhiệt tình của đối phương, càng yêu hơn thân thể mẫn cảm của hắn. Triệu Huyền lập tức siết chặt lấy eo hắn, tận tình rong ruổi, mỗi lần di chuyển đều vận hết sức lực, như thể muốn nhét cả tinh hoàn mình vào lối nhỏ ấm áp chật hẹp của hắn.

Âm thanh cơ thể va chạm không dứt bên tai, hoà vào tiếng giường đong đưa "kẽo kẹt". Chu Doãn Thịnh bị mần cho run rẩy liên hồi, chỉ muốn ngất xỉu ngay tắp lự. Nhưng hắn vẫn cố mà thít chặt cơ vòng, uy hiếp với âm điệu đứt quãng – "Sớm muộn gì... trẫm cũng sẽ... giết chết ngươi! Ngươi cứ! Đợi! Đấy!"

Triệu Huyền không những không ngừng, mà thậm chí càng phấn khởi, đè trên người đế vương ra vào không ngừng nghỉ, sau đó quay người hắn lại, vừa đâm rút từ phía sau vừa lấy tay phát gò mông tròn trịa trắng nõn của hắn. Cứ thế thêm trăm phát nữa, hắn lại bế cả người người nọ lên, sau đó ngồi xuống mép giường, lấy tư thế xi tiểu trẻ nhỏ mà đâm từ dưới lên. Vật thể đỏ tím ra ra vào vào ngõ hẹp mềm mịn, phát ra tiếng nước nhem nhép. Những sợi chỉ bạc óng ánh từ dịch ruột non và tinh dịch trượt qua kẽ mông đế vương rồi nhỏ xuống đất, làm ướt cả một khoảng.

Chu Doãn Thịnh mới đầu còn có thể "ư ư a a" vài tiếng. Dần dà, bởi vì khoái cảm quá lớn, hắn muốn kêu cũng không kêu được. Dương vật phun trào rất nhiều lần, mềm rồi lại cứng, cứng rồi lại mềm. Tinh dịch trắng ngà vương khắp ngực khắp bụng, chăn đệm trên giường cũng ướt bẩn nhàu nhĩ.

Mặt mũi Triệu Huyền đỏ bừng, hắn cắn chặt răng, hiển nhiên đã đến thời khắc mấu chốt. Hắt đột nhiên nhấc bổng đế vương lên, sau đó lại đè mạnh xuống, đi vào nơi sâu nhất, cuối cùng rên xiết một tiếng rồi bắn ra. Từng luồng tinh dịch nóng hổi phun lên thành ruột, tiếp đó chầm chậm chảy ra từ giữa khe thịt, tạo thành một vũng lầy lội tại nơi giao hợp của hai người.

Chu Doãn Thịnh cũng run rẩy đạt tới cao trào, lại không bắn nổi chút tinh dịch nào, chỉ có chút nước tiểu chảy ra ngoài. Hắn vừa thẹn vừa tức, nhưng thân thể thì đặc biệt thoả mãn, vừa nói vài câu uy hiếp đại loại như "trẫm sẽ tru di cửu tộc nhà ngươi" nhão nhoẹt vừa dần ngủ thiếp đi vì mệt mỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dam