Thất Nghiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đâu ai muốn mình bị thất nghiệp
Lòng đớn đau như cơn sóng xô trùng điệp
Nằm hoài trên giường với suy nghĩ ngây ngô
Thấy có lỗi với mẹ và bố.

Đi lang thang trên những con đường vô định
Đầu nghĩ suy nhiều thứ linh tinh
Đời - Sao cứ mãi chần chừ?
Để đánh mất những hạnh phúc to bự.

Ta đều biết lao động là vinh quang
Nhưng liệu có gặp được người Sếp đàng hoàng?
Những tranh cãi dần đi đến sự khép nép
Sếp luôn là tôm, ta là tép.

Rồi ta nhìn những cô chú hàng rong
Miệng luôn cười vui vẻ dù lắm lông bông
Chú bảo vệ tặc lưỡi:" Ừ kệ mẹ đời..."
Hãy cứ chọn bên điều tuyệt vời nhất.

Cái sai của ta là suy nghĩ quá nhiều
Để rồi hành động có được bao nhiêu?
Cứ luôn đặt câu hỏi: Tại sao?
Và làm nhanh hơn cơn bão...lòng.

Hạnh phúc đơn giản là được làm việc
Sống là cho đi - cần gì hối tiếc?
Không cần phân biệt rõ đúng-sai
Cứ là chính ta - ung dung và tự tại.

Nguồn ảnh: Ảnh tự chụp bởi tôi tại nhà sách Phương Nam (đường Nguyễn Trãi, quận 01, TP.HCM)

Tháng 06/2023 viết tại Thư viện Tổng hợp TPHCM.
Bài thơ tự tặng cho bản thân cho những tháng thất nghiệp đầu năm 2023.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro