Ta đi tới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đi giữa ban ngày

Trên đường cái, ung dung ta bước.

Đường ta rộng thênh thang tám thước

Đường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái Nguyên

Đường qua Tây Bắc, đường lên Điện Biên

Đường cách mạng, dài theo kháng chiến...

Đến hôm nay đường xuôi về biển

Mới tinh khôi màu đất đỏ tươi

Đẹp vô cùng, Tổ quốc ta ơi!

Ai về với quê hương ta tha thiết

Sông Hương, Bến Hải, Cửa Tùng...

Ai vô đó, với đồng bào, đồng chí

Nói với Nửa - Việt Nam yêu quý

Rằng: nước ta là của chúng ta

Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa!

Chúng ta, con một cha, nhà một nóc

Thịt với xương, tim óc dính liền.

Dù ai nói ngả nói nghiêng

Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân.

Dù ai rào giậu ngăn sân

Lòng ta vẫn giữ là dân Cụ Hồ!

Ta đã lớn lên rồi trong khói lửa

Chúng nó chẳng còn mong được nữa

Chặn bàn chân một dân tộc anh hùng.

Những bàn chân từ than bụi, đầy bùn

Đã bước dưới mặt trời cách mạng.

Những bàn chân của Hóc Môn, Ba Tơ, Cao Lạng

Lừng lẫy Điện Biên, chấn động địa cầu

Những bàn chân đã vùng dậy đạp đầu

Lũ chúa đất xuống bùn đen vạn kiếp!

Ta đi tới, trên đường ta bước tiếp,

Rắn như thép, vững như đồng.

Đội ngũ ta trùng trùng điệp điệp

Cao như núi, dài như sông

Chí ta lớn như biển Đông trước mặt!

Ta đi tới, không thể gì chia cắt

Mục Nam Quan đến bãi Cà Mau

Trời ta chỉ một trên đầu

Bắc Nam liền một biển.

Lòng ta không giới tuyến

Lòng ta chung một Cụ Hồ

Lòng ta chung một Thủ đô

Lòng ta chung một cơ đồ Việt Nam!

8-1955

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro