Chương I : Ốc sên nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dì Lưu đi qua hành lang thật dài, lúc sắp đến phòng làm việc của giáo viên chủ nhiệm lớp mới nắm tay con gái, coi đang định gõ của thì nghe được bên trong truyền ra âm thanh
"Không cần mời người lớn, loại chuyện này ở nhà em tự làm chủ được "
" Bạn học Đặng Gia Minh ,em là một đứa trẻ thông minh hẳn là cũng hiểu được,em làm như vậy với giáo viên ở trên lớp sẽ ảnh hưởng đến uy tín của cô ấy "
Sau đó cô nghe thấy được giọng nói cực kỳ nghiêm túc của bé trai "Cô giáo kia là một giáo viên chuyên nghiệp,cô ấy chắc phải hiểu rõ lấy một đứa bé bị cà lăm làm trò cười trên lớp cũng cũng không phải chuyện hài hước gì trong đó sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng, làm một giáo viên chuyên nghiệp hơn em tin tưởng cô Lý sẽ không phải không hiểu, em chỉ là chỉ ra vấn đề của cô ấy mà thôi."
Dì Lưu cảm thấy cuộc đối thoại này rất có ý tứ nên đợi thêm một chút.
"Cô Tô không phải có ý đó tâm ý của cô ấy rất tốt chỉ là phương pháp có chút thiếu sót với cô Tô.Em trở về phòng học trước đi."
Mà lúc này mở cửa ra, một bé trai mặc âu phục nhỏ đeo thêm cà vạt đi ra , nhìn thấy bên ngoài có người theo bản năng nhìn một chút.
Dì Lưu lúc này mới thấy rõ tướng mạo của cậu bé dáng dấp rất dễ nhìn!
Mà Nguyễn Dương Ánh Linh sợ hãi núp sau lưng dì Lưu.
Đợi đến khi bé trai đó rời đi, dì Lưu mới nhìn bé gái cười nói "Bạn nhỏ kia thật lợi hại phải không ?"
Bé gái cúi đầu nắm bàn tay nhỏ giống như đang do dự cái gì nên không đáp lại lời cô.
Dì Hoa cũng không vì không được đáp lại mà nhụt chí,nắm tay bé gái bước vào văn phòng. Chủ nhiệm lớp vừa thấy dì Lưu, đứng lên vừa cười vừa nói " Chị Lưu, em còn đang nghĩ chừng nào thì chị tới đây".

Chủ nghiệm lớp là bạn cùng phòng thời đại học của dì Lưu ,sau khi tốt nghiệp vẫn giữ mối liên hệ nghe nói dì Lưu có con gái sắp đi học lớp 1, đây không phải đúng dịp sao, cô cũng là chủ nhiệm lớp 1 để dì Lưu đưa lại đây cô vừa vặn có thể chăm sóc một chút
"Đây chính là Ánh Linh nhỉ thật đáng yêu ." Chủ nghiệm lớp đi tới
Ánh Linh trốn sau lưng dì Lưu.
Cô chủ nhiệm cũng biết về hoàn cảnh của cô nên chỉ thở dài sau đó dẫn cô vào lớp học .
Khoé mắt cô cũng đỏ mặc dù Ánh Linh đã học lớp 1 nhưng đây là lần đầu tiên cô đưa đứa nhỏ đi học
Ánh Linh nắm chặt tay muốn đưa ra nhưng lại chần chờ một chút, cuối cùng vẫn là đi vào phòng học .
Vào trong lớp sau khi được cô giáo giới thiệu với các bạn trong lớp thì bé chậm rãi đi tới chỗ ngồi giáo viên đã sắp xếp.
Sau khi ngồi xuống bé nhìn về phía cửa phòng học thấy dì Lưu  vẫn đang nhìn con mắt còn đỏ hoe.
Gia Minh nhìn bạn bên cạnh không giống với những cô bé khác mà tay cô bé này còn có nhiều vết sẹo thế nên cậu quyết định cuối tiết sẽ tìm giáo viên chủ nhiệm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro