Tớ ước gì mình không học lớp này!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ trong 3 năm cấp 3 của chúng ta, rất nhiều bạn đã từng thốt ra câu này nhỉ?
Ganh đua,
Tị nạnh,
Ghen ghét,
Đố kị,
Và còn vô vàn những thứ cảm xúc tiêu cực khác! 
Vốn dĩ một tập thể lớp được hình thành nên từ rất nhiều thành viên. Mỗi người một tính cách khác nhau. Điều đó tạo nên sự đa dạng trong tập thể. Tuy nhiên, đôi khi chính sự khác biệt về tính cách, hoàn cảnh sống của mỗi người lại khiến tập thể lớp mất đi sự đoàn kết, mất đi nét hồn nhiên của tuổi học trò.
" Này, xem kìa. Được điểm cao cái mặt lại vênh lên. Đáng ghét không cơ chứ? "
" Khiếp thật. Đi học mà cũng diện đồ mắc tiền. Muốn chứng tỏ nhà giàu hay gì?"
Thầy cô đã từng bảo gì nhỉ, lớp càng có nhiều cá tính khác nhau, tập thể sẽ sáng tạo, giỏi giang hơn và phát triển về nhiều mặt hơn.

Nhưng,
Tại sao,
Lớp chúng ta lại bất hoà với nhau như vậy?

Chúng ta, những cô cậu học trò đang mơn mởn ở cái tuổi thanh xuân tràn đầy nhựa sống, của những khát khao, ước vọng về tương lai tươi đẹp. Chúng ta còn trẻ, còn vui, và cũng còn nhiều thiếu sót trong suốt mười mấy năm nay. Thế tại sao chúng ta không nhìn lại những khiếm khuyết của bản thân mà lại xem thường những yếu điểm của người khác?
Bạn có dám lên tiếng rằng, " tôi hoàn hảo " chứ ?
Bạn có dám nói rằng " tôi là tuyệt nhất trong lớp này" không?

Lớp chúng ta là một tập thể, một gia đình. Đã gọi là gia đình thì không ai có quyền được quyết định thành viên trong gia đình là ai, họ phải ra sao, như thế nào. Gặp nhau đã là một cái duyên. Gắn bó với nhau lâu dài thì cần có sự đồng tâm, cũng như tấm lòng bao dung tha thứ và chở che của tất cả thành viên trong lớp.
Nội bộ lớp đoàn kết, bền vững là khi chúng ta có sự đa dạng về ý kiến, nhưng có sự thống nhất về quyết định cuối cùng.
Chia bè phái, nói xấu sau lưng, bắt nạt? Sẽ thật tệ nếu bạn phải trải qua tuổi thanh xuân tươi đẹp nhưng phải bước qua những hành động ích kỷ nhỏ nhen đánh mất đi màu xanh của tuổi xuân ấy.

Ba năm cấp ba nhanh lắm, thoáng qua như một cơn gió xuân mang theo những kỉ niệm hồn nhiên tuổi học trò, về những khuôn mặt thân quen ngày ngày gặp nhau cười nói trong lớp. Tuổi xuân, là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm. Khi bạn ôm nó vào lòng, nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết sức lực vào nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa.

Vì thế, hãy tận dụng khoảng thời gian đẹp nhất này của mình, để sống và học cách sống một cách trọn vẹn, vui vẻ nhất bên những người bạn của mình, các bạn nhé?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro