Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hu... ha..."
Tiếng thở nhẹ nhàng truyền ra từ trong phòng tập.
Một thiếu niên không nhìn thấy rõ mặt dùng hai tai đỡ đầu gối, mái tóc mềm mại vì vận động mà dính vào trên băng đô tóc, áo phông trắng trên người ướt đẫm, dính vào người làm cơ bụng như ẩn như hiện.
Tiếng hít thở tựa hồ lắng xuống, cậu chậm rãi đứng thẳng người, vén mái tóc rủ xuống trước trán, đi qua điều chỉnh lại nhạc đệm, sau đó giống như không biết mệt mỏi tiếp tục bắt đầu luyện tập vũ đạo.
Bỗng nhiên cửa phòng tập bị mở ra, người tới giống như không cần phải gõ cửa xin phép, mang giọng điệu giễu cợt truyền tới: "Tần Mặc vẫn còn tập sao? Cậu thật đúng là chưa từ bỏ ý định."
"Với năng lực của cậu, dù luyện thế nào cũng sẽ kéo chân sau của đoàn đội, dáng vẻ nỗ lực biểu diễn này bày ra cho ai nhìn."
Động tác của Tần Mặc dừng lại, nhìn về hướng cửa phòng tập, có ba nam sinh đang đứng trước cửa, dù chiều cao tương đương nhưng cậu dùng tư thế cúi đầu nhìn về phía cậu ta bằng ánh mắt khinh thường.
Cậu nhếch khóe miệng, thu hồi ánh mắt: " Ông nội của Tiểu Minh sống đến 80 tuổi vì ông ta không xen vào chuyện của người khác."
Người dẫn đầu nhóm ba người lập tức bị chọc giận, muốn tiến vào trong phòng thì đột nhiên bị người đứng thứ năm chạy tới chặn lại, người tới cười ha hả: " Ngụy Vũ Ngụy lão đại, cậu đừng tranh chấp với người kém hiểu biết như cậu ta, đừng tức giận. Ninh tổng vừa bảo tôi gọi cậu tới văn phòng của ngài ấy, đừng để cậu ta làm ảnh hưởng đến tâm trạng."
Cậu ta ngoài miệng vừa an ủi vừa nói đừng tức giận. tay kéo Ngụy Vũ đi ra ngoài, một bên lén nháy mắt với Tần Mặc tỏ ý cậu không nên nói nhiều.
Hai tên tùy tùng bên ngoài thấy Ngụy Vũ bị kéo đi, cũng chỉ có thể rời đi theo sau, trong miệng không biết đang lẩm bẩm cái gì, xem ra cũng không phải cái gì dễ nghe, Tần Mặc lười suy nghĩ nhiều, nhưng sau khi bị cắt ngang cũng không còn tâm trạng tiếp tục luyện tập. Tắt nhạc đêm rồi ngồi xếp bằng bên tường, đầu cúi thấp, mồ hôi từ trong tóc lặng lẽ trượt xuống.
Ngụy Vũ là đội trưởng, hai tên tùy tùng nhỏ của cậu ta tên là Tiêu Toàn Hi và Lục Vãn, cuối cùng người kéo cậu ta đi tên là Phùng Minh Húc, cũng là người duy nhất trong đội đối tốt với Tần Mặc nguyên bản.
"Sức hút" nhóm này là một nhóm biểu diễn giới hạn hai năm thông qua tuyển chọn ra mắt, tổ hợp chỉ có năm người, đều do fans bình chọn ra.
Lúc tham gia chương trình Tần Mặc gầy và cao, trông trắng nõn, có một nốt ruồi lệ chí, cười lên còn có lúm đồng tiền mờ, cả người toát lên vẻ vừa ngọt ngào vừa khiêu khích.
Mặc dù thực lực hơi kém trong mấy người được ra mắt, nhưng ngoại hình xuất chúng của cậu lại là vũ khí sắc bén đối với vòng người hâm mộ, các Mực* nước tỷ cứ thế góp vốn đập phiếu đưa cậu tới vị trí ra mắt.
* Tác giả chơi chữ 墨 và 默 (trong tên Tần Mặc) đều đọc là mò, nên đây là fandom của Tần Mặc.
Nhưng từ sau khi ra mắt, số lượng tin đồn nhiều vô số kể. Nào là nói cậu là "Hoàng tộc" đến nói cậu lấy nhan sắc phục vụ người khác để đổi lấy vị trí ra mắt, bát nước bẩn này không giải thích được.
Trên mạng không ngừng công kích khiến Tần Mặc càng yên lặng, càng làm cho những người không có ý tốt chụp cái mũ do cậu khiến cho cả nhóm phát triển không tốt.
Có thể do công ty phân phối tài nguyên, kết hợp hoạt động không hợp lý thêm nữa là trong người đội ngũ xa lánh, dẫn đến nguyên chủ uất ức mệt mỏi.
Theo áp lực càng ngày càng lớn, cậu ta lựa chọn rời khỏi cái thế giới này.
Đây cũng là nguyên nhân "Tần Mặc" hiện tại xuyên qua...
Kiếp trước của "Tần Mặc" thời điểm lên xuống sân khấu trong tuần diễn xuất hiện sự cố, ngoài ý muốn ngã chết. Không ngờ lại xuyên tới cơ thể người cùng tên cùng họ, vẫn còn có cơ hội đứng trên sân khấu.
Nửa tháng này, Tần Mặc luyện lại tất cả vũ đạo tập thể một lần, đồng thời rèn luyện sự linh hoạt của thân thể này, dần dần quen thuộc và tìm lại cách khống chế lực đối với vũ đạo.
May mắn thay, mặc dù nguyên chủ thực lực hơi kém, nhưng cậu ta có ưu điểm còn trẻ, nền tảng tốt, học mọi thứ rất nhanh.
Dù sao trước nay tính tình của cậu vốn dĩ không tốt, sau khi xuyên tới hết lần này dến lần khác bị Ngụy Vũ khiêu khích, thù mới hận cũ, cho dù sau này có rời nhóm hay thế nào, cậu sẽ thay nguyên chủ bộc lộ giọng điệu này.
Còn một tuần nữa là đến hoạt động của nhóm, đi show truyền hình trực tiếp biểu diễn hai bài 《 Trở lại 》 và 《 Sinh ra 》.
Tần Mặc nhặt lên chai nước bên cạnh uống một ngụm, Ngụy Vũ là người có rất nhiều hoạt động, nhưng cậu ta tự nhận năng lực vũ đạo tốt nhất cả nhóm, vì vậy hoàn toàn không có dự định tự mình luyện thêm.
Như vậy lên sân khấu xem rốt cuộc ai mới nên từ bỏ ý định.
——
"Ngụy Vũ Ngụy Vũ, một lòng vì anh! Anh thật là giỏi!"
"Phùng Minh Húc cố gắng lên! Rừng rậm nhỏ* sẽ ủng hộ anh!"
*Fandom của Phùng Minh Húc.
"Vạn vật có sức hút, sức hút! Cô gái nam châm* không bao giờ nhận thua!"
*Fandom của nhóm "Sức hút".
Mấy người vừa đứng trên sân khấu, phía dưới fans bắt đầu điên cuồng battle, giống như có thể dùng thanh âm cao nhất cổ vũ cho các anh.
Trong tiếng hoan hô của fans, Tần Mặc cũng chú ý tới nhóm fans nhỏ cổ vũ thuộc về cậu, bọn họ không nhiều người, nhưng lại ngay ngắn hô khẩu hiệu: "Tần Mặc xông lên phía trước, mực nước luôn theo sau!"
Tần Mặc giơ lên ngón tay làm động tác suỵt, các mực nước tỷ thấy thằng con tự kỉ nhà mình đã lâu chủ động, phát điên ngay tại chỗ.
Nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời một bên che mình miệng không tiếng động thét chói tai, một bên trong các nhóm fans nhỏ shua lou.
"Trời ạ, thằng con hôm nay trạng thái thật tốt, tương tác với chúng ta trước."
" Các mực nước tỷ, mặc dù chúng ta ít người, nhưng cho cậu ấy sự ủng hộ tốt nhất! Nghe theo cậu ấy, yên lặng một chút."
Có người dẫn đầu, mọi người từ từ khắc chế thanh âm của mình, yên lặng không ít.
Lúc này người dẫn chương trình bị fans tiếp ứng cắt đứt chương trình mới giãn chân mày, trong lòng cảm thấy Tần Mặc rất biết làm việc, fans cũng nghe lời.
Thời gian trực tiếp và sân hoạt động cũng đều là sắp xếp xong, nếu kéo dài không thể tiến hành, người chủ trì cũng áp lực rất lớn.
Lần này cũng làm cho anh ta cảm thấy có chút không hài lòng với Ngụy Vũ, dù sao lúc Tần Mặc trấn an fans, Ngụy Vũ vẫn ung dung tiếp nhận ca ngợi.
Suy nghĩ xoay chuyển trong giây lát, sự chuyên nghiệp dày công tu dưỡng cho phép anh ta lập tức tiếp nối không khí vừa nãy: " Mọi người nhiệt tình quá nha! Xem ra nhóm "Sức hút" thực sự vô cùng có sức hút! Như vậy hôm nay, bọn họ cũng sẽ ở chỗ này mang đến một bài bài hát cũ cùng một bài mới biểu diễn, tiếp theo đây, giao sân khấu lại cho bọn họ!"
Fans lại tryền đến một đợt hoan hô, mãi cho đến khi ánh đèn sân khấu tắt hẳn, màn trình diễn sắp bắt đầu, âm thanh mới dần lắng xuống.
《 Sinh ra 》là bài hát chủ đề đầu tiên của nhóm, ngoại trừ đại biểu nhóm mới ra đời, cũng cảm ơn fans đã bình chọn cho họ đã cho họ một cuộc sống mới.
Năm người tạo dáng trong trang phục màu trắng với các thiết kế cắt khác nhau, âm nhạc dần dần vang lên, các động tác khắc sâu vào xương thông qua tập luyện, Tần Mạch tự nhiên thực hiện mà không cần nhớ lại.
Lúc tập thể bước nhảy cậu phần lớn ở bên rìa, chỉ vài người nhìn thấy tiến bộ, nhưng trong vũ đạo và lời bài hát có phần solo của mọi người.
Giờ phút này bốn người còn lại quỳ xuống, duy chỉ có Tần Mặc chậm rãi đứng lên.
Một luồng sáng chiếu lên người cậu, trên sân khấu rơi xuống lông vũ, khiến cho khuôn mặt của cậu dường như mang lại cảm giác thần thánh.
"Giống như một giấc mơ, em là ánh sáng dẫn anh ra khỏi vòng vây; sức hút vô hạn, anh sẽ cùng em tay nắm tay sánh bước."
Nốt cao kiên định ôn nhu chậm rãi truyền ra, không còn sự run rẩy thiếu tự tin ngày xưa.
Cậu dùng một câu tiếng hát khơi dậy tiếng hoan hô dưới sân khấu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy