Episode 10. Tác giả (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

< Episode 10. Tác giả (2) >

Tôi nhìn quanh rạp.

Có mười bảy người đang đợi ở tầng trệt của ngục tối.

Thoạt nhìn, họ không phải là người bình thường.

[Có người đã sử dụng 'Nhìn lén' với bạn!]

[Có người đã sử dụng 'Phát hiện thuộc tính' với bạn!]

Tin nhắn kỹ năng xem cửa sổ thuộc tính bay đến như thể chúng đã đợi tôi.

[Nhìn lén][Phát hiện thuộc tính].

Chúng không phải là kỹ năng phát hiện cấp cao như [Đôi mắt hiền triết] của Yoo Joonghyuk, nhưng chúng không dễ có được ở giai đoạn đầu này. Dù họ là độc giả cũng vậy, không bình thường.

['Nhìn lén' không thành công vì lý do không xác định!]

['Phát hiện thuộc tính' không thành công vì lý do không xác định!]

Tất nhiên, chúng không có tác dụng với tôi.

Tôi không biết tại sao nó không có tác dụng với tôi. Nghĩ lại thì, tôi thậm chí còn không thể nhìn thấy 'Cửa sổ thuộc tính' của chính mình, nên sẽ thật kỳ lạ nếu họ có thể nhìn thấy nó.

Sau tất cả, có lẽ tôi thực sự có [Bức tường thứ tư].

'Bức tường thứ tư.'

Tôi thầm tự gọi, nhưng không có phản hồi.

Tôi là người mạnh mẽ, nên có lẽ tôi có thể chặn họ bằng tâm trí của mình ư?

"Ugh."

Dù sao thì, tôi cũng nhận ra những người bị ảnh hưởng bởi phản phệ kỹ năng. Có hai người có phản ứng kỳ lạ.

Một là một ông già dựa vào quầy hàng với một cái tẩu thuốc trong miệng, và người kia là một cô gái có một cái thanh sắt dài trên lưng.

Có lẽ họ là những người vừa sử dụng các kỹ năng phát hiện.

Tôi nhanh chóng kiểm tra thông tin của họ bằng cách sử dụng [Danh sách bình luận của người đọc].

[Đang kiểm tra thông tin hồ sơ của người đọc.]

+

ID: barampoong

Nền tảng: Textia

Tổng số bình luận: 31

Cấp độ độc giả: 35

Số lần đọc: 6 lần

+

ID: strawberry1137

Nền tảng: Series

Tổng số bình luận: 112

Cấp độ độc giả: 46

Số lần đọc: 8

+

Ông già là 0,06 của Killer King.

Cô gái là 0,08 của Killer King.

Bằng cách nào đó, tôi đã đánh giá tất cả độc giả dựa trên Killer King.

Tôi nhìn từng độc giả khác.

Người đàn ông đứng đằng kia là 0,005 của Killer King, người bên cạnh anh ta là 0,001 của Killer King, người bên cạnh họ là 0,0006 của Killer King...... Có khá nhiều người chưa đọc xong cuốn tiểu thuyết.

Ngoài ra, tôi không thấy ai có thông số đọc đặc biệt ấn tượng.

"Không phải đó là Lee Jihye sao?"

Ai đó lẩm bẩm bằng giọng thì thầm.

Tôi quay lại nhìn Lee Jihye với cảm giác hối hận.

Lee Jihye không thể không nổi bật, ngay cả khi họ không nhận ra bất cứ ai khác, họ vẫn sẽ nhận ra được được con bé. Nhóc ấy đã được mô tả kỹ lưỡng trong cuốn tiểu thuyết.

Một chiếc mũ trùm đầu kéo khóa và tóc đuôi ngựa. Cô gái ấy cầm một thanh kiếm dài. Thêm vào đó, nhóc ấy có khuôn mặt dễ thương, vì vậy họ không thể không chú ý.

"Hửm?"

Lee Jihye trừng mắt nhìn về phía phát ra âm thanh, và mọi người nhanh chóng tránh mắt đi.

Kyung Sein thì thầm với tôi.

"Anh có muốn tôi thử bắt chuyện với họ không?"

Tôi lắc đầu.

Kyung Sein là một người thân thiện, vì vậy cô ấy sẽ không gặp vấn đề gì khi làm quen với họ, nhưng.......

"Nhưng chúng ta nên thận trọng một chút ở đây."

Cho đến nay, tôi đã may mắn. Kyung Sein, Dansoo ahjussi và Ye Hyunwoo. Họ đều là những độc giả tốt.

Nhưng lời khuyên của Killer King là đúng. Như anh ấy đã nói, không có gì đảm bảo rằng mọi độc giả đều là người tốt.

[Ồ, giờ thì đông đủ rồi.]

Cánh cửa rạp hát ở phía sau đóng sầm lại, và giọng nói của một dokkaebi vang lên từ trên không trung.

[Bây giờ những người cuối cùng đã tiến vào...... Những hoá thân vẫn còn ở tầng triệt, vui lòng di chuyển lên tầng một.]

'Ngục tối rạp hát' là một kịch bản ẩn.

Ban đầu, dokkaebi sẽ không can thiệp.

"Có nhiều người ở lầu trên hơn. Chúng ta nên cẩn thận."

Theo lời của Dansoo ahjussi, chúng tôi liếc nhìn nhau và đi lên tầng một.

Khi bước vào sảnh, điều đầu tiên chúng tôi nhìn thấy là một dokkaebi mặc vest.

[Xin chào. Tên ta là Paul, ta là yêu tinh trung cấp.]

Dokkaebi trung cấp Paul.

Nó đã xuất hiện trong <Toàn trí độc giả>. Làm hỏng kịch bản 'Thảm họa lũ lụt', bị Kim Dokja đánh đập và bị giáng chức.

Thật lạ lẫm khi gặp nó ở lượt thứ 41.

[Hmph...... Rất nhiều người đến đây lần này. Chúng ta thậm chí không thể gọi đây là 'kịch bản ẩn' nữa rồi nhỉ.]

Lúc này, đã có ít nhất 40 người ở sảnh đợi ở tầng một.

[Và các ngươi đến muộn một chút. Vài giờ trước, những người phát hiện ra rạp hát này đã tiến khá xa ở tầng trên.]

Một màn hình lơ lửng trên trần sảnh đợi.

Màn hình cho thấy những hóa thân khác đang tấn công các tầng trên của ngục tối rạp hát.

-Cái quái gì thế, chẳng có gì to tát, phải không?

Một chàng trai trẻ cười khúc khích và chém vào thây ma trong phim, tóc nhuộm trắng và mặc đồng phục học sinh rách rưới. Một luồng khí đen bao quanh một con dao sắc.

Tôi nhận ra cậu ta là ai.

「Kim Namwoon.」

Tôi không phải là người duy nhất nhận ra cậu ta. Một số người che miệng để che giấu sự ngạc nhiên, những người khác thì mở to mắt.

-Này, anh lính ơi, nhanh lên và đi theo tôi. Tôi sẽ lên trước. Nếu anh làm tôi chậm trễ......

Lượt thứ 41 Kim Namwoon vẫn là Kim Namwoon.

Tôi có thể thấy một số độc giả mỉm cười yếu ớt. Những người khác thì cứng đờ biểu cảm.

Cả hai phản ứng đều dễ hiểu.

'Kim Namwoon' đó chắc chắn là Kim Namwoon mà chúng ta biết, và do đó là một Kim Namwoon cực kỳ nguy hiểm.

-Namwoon-ssi. Giai đoạn này không chỉ là giết zombie.......

Tôi có thể nhận ra mặc dù chỉ qua giọng nói.

Đó chắc chắn là Lee Hyunsung.

Biểu cảm của độc giả thay đổi từng người một. Cuối cùng họ cũng có thể gặp một thành viên khác của Kim Dokja's Company.

Đúng lúc đó, tiếng hét của Kim Namwoon vang lên.

-Uaaaak! Cái gì!

Màn hình rung chuyển một cách đáng ngại.

Một loạt tiếng hét chói tai.

Một chiếc áo khoác trắng rung nhẹ ở cuối màn hình.

Ngay lập tức, chương trình phát sóng dừng lại.

[Vậy là hết phần xem trước.]

Paul cười thích thú. Có một sự náo động nhẹ ở sảnh đợi.

"Đó có phải là anh ấy...... đúng không?"

"Đúng như dự đoán. Miễn là ta xoay sở để lên đó bằng cách nào đó......."

"Dù nó có hơi khác so với diễn biến ban đầu."

Tôi có thể hiểu họ đang nói đến điều gì.

'Áo khoác trắng' là một vật phẩm mang tính biểu tượng quá mức trong Toàn Trí Độc Giả.

"Inho-ssi. Là Kim Dokja phải không?"

Kyung Sein thì thầm. Đôi mắt cô ấy rung lên vì mong đợi.

「Có thể có một Kim Dokja ở đâu đó trên thế giới này.」

Tôi có thể hiểu điều đó. Tôi không nghĩ có độc giả nào ở đây không mong đợi điều đó.

Tôi lấy hết can đảm và nói.

"Đây là lượt thứ 41."

"Được thôi, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra mà chúng ta không biết, và có một Kim Dokja ở đây thì sao-"

"Có thể."

Tôi trả lời, nghịch viên kẹo chanh trong túi.

"Và ngay cả khi anh ấy đến đây như cách chúng ta chuyển sinh, thì vẫn chưa đến lúc anh ấy có chiếc áo khoác đó, cô biết đấy."

"À. Đúng rồi, Áo khoác không gian vô hạn là........"

Biểu cảm của Kyung Sein trở nên chua chát.

"Vậy thì người vừa nãy là ai?"

"Chúng ta sẽ biết được khi lên tới đó."

Lee Jihye, người đang nhìn lên màn hình từ bên cạnh, chen vào.

"Ahjussi. Chúng ta đi nhanh lên. Em không muốn thua anh chàng đó đâu."

Tôi tự hỏi 'anh chàng đó' là ai và hỏi.

"Kim Namwoon à?"

"Cái gì. Làm sao chú biết tên cậu ta?"

"Vì ngoại hình của cậu ta quá nổi bật."

"Không, cái gì-"

Tôi nhìn Paul, dokkaebi trung gian.

Nó phải đã cho ta xem video của các tầng trên vào lúc này.

Và nó đang tạo thêm áp lực tâm lý bằng cách nhấn mạnh rằng chúng ta đã 'muộn'. Thông thường, đây sẽ là một màn trình diễn không cần thiết.

Tuy nhiên.

[Như bạn thấy đấy, bất kể bạn làm gì bây giờ, bạn cũng không thể theo kịp các tổ đội của các tầng trên.]

Có lẽ có một kịch bản mới mà tôi không biết.

[Đó là lý do tại sao tôi tổ chức một sự kiện dành riêng cho những người đến muộn.]

[Chòm sao 'Tù nhân của Vòng Kim cô' tự hỏi đó là gì.]

[Một chòm sao chưa tiết lộ bổ ngữ đang tò mò.]

[Chòm sao 'Con Hổ ăn bánh gạo' lo lắng cho các hóa thân.]

Nhìn vào nó, tôi có thể đoán được nó đang cố gắng làm gì.

Con dokkaebi trung cấp chết tiệt đó đã bắt đầu chơi trò chơi với chủ nhân của 'Ngục tối nhà hát' này.

[Xin hãy tự đọc mô tả kịch bản để biết thêm chi tiết.]

[Một kịch bản phụ mới đã ra mắt!]

+

<Kịch bản phụ - Khởi hành Chuyến du ngoạn điện ảnh>

Thể loại: Phụ

Độ khó: B

Điều kiện hoàn thành: Cầu thang của 'Chuyến du ngoạn điện ảnh' sẽ mở ra trong Ngục tối nhà hát.

Bạn có thể sử dụng 'Chuyến du ngoạn điện ảnh' để nhanh chóng bắt kịp những người mới bắt đầu.

Lăn xúc xắc, vượt qua các màn chơi và hoàn thành 'Ngục tối nhà hát' nhanh hơn những người mới bắt đầu.

Giới hạn thời gian: -

Phần thưởng: ???

Thất bại: -

+

* Bạn có thể lập nhóm với tối đa 3 người chơi để bắt đầu 'Chuyến du ngoạn điện ảnh' của mình.

*Từ tầng 1 đến tầng 8, mỗi 'cầu thang' bạn có thể bước lên đều ẩn chứa một [Giai đoạn bình thường], [Giai đoạn thưởng] và [Giai đoạn bẫy] tương ứng.

* Mỗi giai đoạn có một xác suất nhất định về nhiệm vụ liên quan đến một 'bộ phim' cụ thể và hoàn thành nhiệm vụ đó sẽ được thưởng một 'viên xúc xắc'.

* Bạn có thể leo cầu thang theo con số xuất hiện trên 'viên xúc xắc'.

+

Tôi hiểu sơ qua về kịch bản.

Vậy thì, đây là một dạng phiên bản phim của một dạng 'board game'.

Chúng ta là những quân cờ của trò chơi trên bàn cờ theo nhóm ba người, và chúng ta lăn xúc xắc, và nếu chúng ta có số cao, chúng ta sẽ đi lên cầu thang. Nếu ta bị kẹt ở một giai đoạn nào, ta sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ ở giai đoạn ấy.

Nếu đây là một kịch bản để cố gắng bắt kịp các hiện thân cấp cao hơn, các màn chơi sẽ ngắn hơn nhiều so với phim bình thường.

"Giống như Bl⬛Mar[2], phải không? Ugh, bộ lọc."

Cả Kyung Sein và Dansoo ahjussi dường như đã hiểu trò chơi là gì.

Những độc giả khác cũng vậy.

Rốt cuộc, không ai ở Hàn Quốc không biết trò chơi này.

[Ta sẽ cho các ngươi 10 phút để lập đội.]

Các hiện thân nhìn nhau đồng thanh.

Những người đã có đội dường như có ý định tham gia với tổ đội sẵn có, trong khi những người khác nhìn xung quanh một cách điên cuồng.

-Hai người bên cạnh cậu. Họ là Jung Heewon và Lee Jihye, phải không?

Một giọng nói bên tai khiến tôi nhìn xung quang.

[Truyền tải giọng nói]

Tôi không nhận ra rằng đã có người mua kỹ năng đó.

-Đừng nhìn xung quanh.

Một giọng điệu áp lực cao.

Tôi quét mắt nhìn khu vực đó bằng cách liếc mắt.

[Truyền tải giọng nói] là một kỹ năng dùng phép thuật để phong ấn âm thanh và truyền nó đi.

Người sử dụng kỹ năng này không thể không mấp máy môi.

-Tôi không biết làm sao mà anh có được các nhân vật cấp S, nhưng hãy tham gia nhóm của chúng tôi. Có ba người trong nhóm chúng tôi. Một người trong chúng tôi có hợp đồng với các chòm sao cấp tường thuật, và một người có các vật phẩm cấp S.

Các vật phẩm cấp S và chòm sao cấp tường thuật.

Một lời đề nghị không tệ.

Giá như không có những lời sau đó.

-Anh, Lee Jihye và Jung Heewon. Tôi sẽ lấy ba người. Chúng ta có thể chia thành hai đội và cùng nhau tiến lên.

Tôi không mất nhiều thời gian để tìm ra người sử dụng [Truyền tải giọng nói], đó là người phụ nữ có thanh sát trên lưng đã dùng [Phát hiện thuộc tính] với tôi.

-Hãy cân nhắc về lời đề nghị của tôi và đưa ra đáp án nhanh chóng. Hãy nhớ rằng, đây là cuộc sống thực, không phải hư cấu.

Biệt danh strawberry1137.

8 lượt đọc.

Tôi không biết làm sao cô ấy có thể tự tin như vậy sau khi mới đọc Toàn trí độc giả 8 lần.

Nhưng rồi tôi nghe thấy một [Truyền tải giọng nói] khác.

-Cậu có muốn lập nhóm không?

Lần này, đó là ông già. Tôi có thể biết chỉ bằng cách nhìn vào ông ấy. Ông ấy là người duy nhất lẩm bẩm như thể ông ấy đang nói bụng.

Biệt danh barampoong.

6 lượt đọc.

-Chúng tôi có hai người. Chúng tôi có ít người hơn số người quy định, nhưng như bạn thấy đấy, tôi có [Truyền tải Giọng nói] và một kỹ năng cấp S. Tôi nghĩ cậu sẽ thấy ổn với chúng...... Tại sao cậu không thử hợp tác với chúng tôi?

Một lần nữa, không phải là một lời đề nghị tồi.

Nhân tiện, đã có một cuộc chiến tâm lý đằng sau hậu trường, họ đều là những người tỉ mỉ muốn nắm chắc phần thắng trong tay.

Tuy nhiên, họ không phải là những độc giả duy nhất.

"Xin lỗi........"

Cậu ta thận trọng giơ tay lên, cậu ta mặc một chiếc áo nỉ phai màu và nắm chặt một thanh kiếm. Cậu ấy nhìn xung quanh, tôi tự hỏi làm thế nào cậu ta có thể đến được đây.

Cậu ấy liếc nhìn xung quanh và hỏi một câu hỏi ngây ngô mà tôi ước là cậu ấy đã không thốt ra.

"C-có ai đọc Toàn Trí Độc Giả không?"

Mọi người thở dài chán nản. Đánh giá qua thái độ của mọi người, cậu ta sẽ gặp khó khăn trong việc tìm đồng đội. Đúng lúc đó, một nhóm người khác bước ra từ các quầy hàng ở phía sau sảnh.

"Các cậu đang lo lắng vì điều gì vậy? Tôi không nghĩ có ai ở đây chưa đọc cuốn tiểu thuyết đó đâu."

Một nhóm năm người đàn ông và phụ nữ.

Họ là những người mà tôi chưa sử dụng [Danh sách bình luận của độc giả].

Người đàn ông có vẻ là thủ lĩnh của nhóm lên tiếng.

"Không phải lúc thích hợp để nhìn nhau như thế này."

Một số người trong chúng tôi há hốc mồm khi nhìn thấy trang phục của người đàn ông.

Một chiếc áo khoác trắng và một thanh kiếm dài.

Rõ ràng, hắn ta không phải là Kim Dokja.

"Chúng ta không đến đây để chiến đấu với nhau, phải không? Mục đích không phải là cùng nhau dọn sạch tất cả ngục tối sao? Tôi chắc rằng tất cả các cậu đều đã nhận được kịch bản tại Bữa tiệc đó."

Hắn ta dùng giọng trầm của mình để chế ngự căn phòng. Hắn ta là một người kiểm soát tình thế tốt.

"Tôi không nghĩ tất cả các cậu đều định để mình bị thổi bay thành từng mảnh. Các cậu đã quên thế giới này là nơi tồi tệ thế nào rồi sao?"

Không khí trở nên tồi tệ, và người phụ nữ đeo thành sắt, người vẫn im lặng lắng nghe, hỏi.

"Ngươi đang cố nói gì vậy?"

"Ý ngươi là sao?"

Hắn đàn ông cười khẩy, như thể anh ta là Kim Dokja.

"Tôi là người gần với việc trở thành 'Kim Dokja' hơn bất kỳ ai khác trên thế giới này ngay lúc này."

Người phụ nữ cầm thanh sắc cười khẩy.

"Ngươi?"

"Vâng."

"Ngươi tự tin đến vậy sao?"

Thật vậy, người phụ nữ đeo thanh sắt, người đã đọc Toàn Trí Độc Giả 8 lần, đã ngạo mạn rút cheolgon của mình ra.

Sau đó, người đàn ông cười.

"Tôi không chỉ nói về kỹ năng."

Hắn ta rút thanh kiếm ở thắt lưng.

Tôi có thể cảm thấy Kyung Sein bên cạnh tôi đang hít vào. Có lẽ bất kỳ ai cũng sẽ nhận ra.

Một thanh kiếm bị gãy làm đôi.

Một độc giả thông minh sẽ nhận ra vật phẩm đó.

"Đức tin tan vỡ......!"

Có tiếng náo động trong hội trường.

Người phụ nữ đeo thanh sắt nheo mắt.

"Ngươi nghĩ một thanh kiếm gãy là đủ để biến anh thành Kim Dokja-"

Wuuuuh.

Một luồng sáng xanh trắng phát ra từ thanh kiếm của người đàn ông.

Một lưỡi kiếm ether.

Ai đó hét lên ngạc nhiên.

"K-kiếm thuật thuần khiết nhất?"

"Đó là Kiếm Thuật thuần khiết nhất!"

Lần này, biểu cảm của người phụ nữ đeo thanh sắt cứng đờ.

Người đàn ông mỉm cười nhẹ với cô, rồi từ từ quay lại.

"Có thể hiểu được tại sao cô lại sợ hãi như vậy. Nhưng cô không cần phải lo lắng."

"N-ngươi là ai. Ngươi thậm chí còn không phải là Kim Dokja thực sự."

"Tất nhiên tôi không phải là Kim Dokja."

Người đàn ông cười, trông có vẻ hơi buồn.

"Có lẽ ngay cả 'Kim Dokja' cũng không biết nhiều về thế giới này hơn tôi đâu?"

Người đàn ông, người đã áp đảo mọi người trong phòng bằng màn trình diễn của mình, đã tiết lộ danh tính của mình một cách bình thản.

"Bởi tôi là người đã viết 『Góc nhìn của người đọc toàn tri』."

Ghi chú:

[1] Chương này gọi Sein bằng đại từ của nữ (she/her).

[2] Blue Marble Game là một trò chơi cờ bàn của Hàn Quốc tương tự như cờ cá ngựa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro