03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn như lần trc , vì sự ngọt ngào và nhẹ nhàng nên tính cách nhân vật trog fic này sẽ khác so với truyện gốc ♡♡♡♡
______________________________________

Ngày thứ hai sau khi chiến tranh kết thúc

*Sáng 6 giờ *

Trong phòng Tobirama , có một thân hình to lớn đang ôm chặt 'báu vật' của mình trong lòng , Izuna dù đã dậy từ lâu nhưng không thể ngồi hay đứng lên được vì tên kia cứ ôm mãi còn em cứ nhúc nhích cố thoát ra , được một lúc thì Tobirama tĩnh giấc , thấy em cựa quậy thì lại ôm chặt hơn , vùi đầu vào lưng em mà lên tiếng :

-" Còn sớm mà , sao em không ngủ chút nữa đi "

Izuna :

- " Em gì mà em chứ , thả ta ra , anh Madara đâu rồi ngươi có biết anh ấy ở đâu không "

Tobirama cất tiếng với giọng không mấy vui vẻ :

-" Sao ngươi suốt ngày chỉ có Madara thế còn ta thì sao! "

Izuna như không thể tin thứ mà mình vừa nghe thấy liền sững người , em không đáp lại lời hờn dỗi ấy mà chỉ im lặng , Tobirama lại cất tiếng trả lời câu hỏi vừa rồi của em :

- " Có lẽ hắn và anh trai ta đang xử lí những công việc liên quan đến ngôi làng sắp thành lập , ngôi làng này sẽ là minh chứng cho hai gia tộc khi đã bắt tay và cùng thực hiện hòa bình với nhau "

Izuna nghe xong thì có chút bất ngờ , có lẽ vì em vẫn chưa tin rằng hòa bình và tình yêu giữa người với người thật sự tồn tại , em khẽ đáp :

- " Vậy sao " em yên dần đi

Tobirama không còn nghe tiếng động hay sự vùng vẫy của em nữa mà dần thả lỏng tay ra , em như cảm nhận được điều đó thì liền vùng dậy mà đứng lên với ý nghĩ sẽ chạy đi nhưng em lại không làm được điều đó , chân em cứ chần chừ mãi mà không chịu bước , có lẽ đó là nỗi sợ của những người như em , họ chẳng thể nhìn thấy gì nên cũng chẳng dám chạy hay bước đi đâu cả . Tobirama thấy vậy thì vội đứng dậy , hắn nhanh nhẹn bế em lên khi em còn chưa kịp phản ứng sau đó đi đến phòng tắm . Izuna đang chìm trong nỗi sợ thì bỗng được bế lên khiến em vô cùng hoang mang , em cảm nhận được rằng người đó đang di chuyển nên cũng chẳng giãy dụa hay la hét gì , chỉ là có chút bất ngờ . Izuna bỗng nghĩ lại những ngày trước ở trong căn nhà nhỏ ấy , nó......thật yên lặng , lúc đó em chỉ ngồi một chỗ rất ít khi di chuyển , chỉ khi Madara ở cạnh thì mọi thứ mới được giải quyết .

Tobirama hắn thấy em không phản kháng lại thì có chút bất ngờ còn về phần của Izuna thì em lên tiếng :

-" Ta đang ở đâu vậy , nơi đây không phải là căn nhà nhỏ đó phải không ?"

Em đã đặt câu hỏi này từ lúc đứng dậy vì lúc nãy cãm giác ở chân em rất khác , mặt sàn mướt mượt không giống như những tấm gỗ khô khốc mà em vẫn thường chạm vào , Tobirama nghe được thì liền đáp :

- " Đây là dinh thự nhà Senju còn nơi khi nãy em và ta nằm là phòng ta " hắn chậm rãi vừa đi vừa nói

Izuna lại tiếp tục cất tiếng hỏi :

- " Vậy ngươi bế ta đi đâu đấy ? "

Tobirama nghe thì liền đáp với giọng có pha chút vui vẻ :

- "Đi tắm cho em"

Nói xong cũng vừa đến nơi , hắn đặt em xuống , tay chạm vào người em để cởi y phục trên người xuống , thấy thế em liền phản ứng lại mà hét lên với giọng lắp bắp :

- " Ngươi...ngươi dừng ở đây được rồi , để...để ta tự lo phần còn lại !! "

Nói rồi tai và mặt em ửng đỏ lên vì ngại , Tobirama nghe vậy liền nói với giọng châm chọc :

- " Em làm được không đó ~để ta giúp cũng được mà~~"

Izuna nói to , giọng nói có chút ngượng ngùng :

-" Được , vậy nên ngươi hãy ra ngoài đi !! "

Hắn nghe xong thì im lặng lúc rồi vờ như đã ra ngoài , Izuna nghe được tiếng cửa đống lại thì cũng bắt đầu cởi y phục nhưng đâu biết rằng hắn vẫn còn đứng sau chứ . Chiếc áo sẫm màu mang gia huy nhà Uchiha được cởi ra để lộ phần lưng trần với làn da trắng nõn nhưng trên đó lại có một thứ không hề đẹp đẻ gì , em xả tóc mình xuống , mái tóc dài đen láy che đi phần lưng trắng với vết sẹo khá to do kiếm chém tạo thành một đường chéo , vết sẹo đó là do khi xưa Tobirama đã làm , tiếp đến em đụng vào miếng vải trắng quấn quanh mắt mình , em khẻ run , thấy thế hắn không im lặng nữa mà tiến đến gần em sau đó cất tiếng :

- " Em thật sự cần ta giúp đấy "

Izuna nghe tiếng Tobirama mà giật mình :

-" Sao ngươi còn ở đây chẳng phải khi nãy ta bảo là ngươi ra ngoài rồi sao !! "

Hai tay bất giác bắt chéo qua hai vai che đi phần ngực mình , trước đây Madara cũng từng đề nghị sẽ tắm giúp nhưng lần nào em cũng nhất quyết từ chối và tên Senju này cũng vậy chỉ có điều hắn đã ở lại và không làm theo lời em nói . Tobirama nghe thế thì đáp với giọng nhỏ nhẹ đủ để em và hắn nghe thấy :

- " Ta ở đây là để giúp em Izuna , ta sẽ là đôi mắt , là người bạn , là người ở bên em mãi mãi , vậy nên xin em hãy cho ta một cơ hội hãy để ta bù đắp cho em nhé !"

Nghe thế thì em có chút bất ngờ , lòng cũng vui vẻ hơn trước , em để hai tay mình xuống gật đầu nhẹ thay cho hai từ đồng ý , tai em lại đỏ lên nữa rồi , Tobirama thấy vậy liền dùng tay nhẹ nhàng tháo miếng vải trắng ấy xuống , dưới lớp vãi trắng là một đôi mắt nhắm chặt , Tobirama từ từ đưa tay mình lên vuốt ve khuôn mặt em lòng hắn thầm xót thương cho đôi mắt ấy đã vĩnh viễn khép lại lòng hắn không thôi thương tiếc cho mảnh đời của Izuna .

Hắn và em tắm xong thì Tobirama đã mặc lên em bộ trang phục có gia huy của tộc Senju , hắn nắm tay dẫn em đi ăn , đi dạo , dẫn em đến nơi mà ngôi làng sẽ được thành lập tuy không thể nhìn thấy nhưng em cũng cảm nhận được rằng không khí nơi đây thật sự rất vui vẻ và náo nhiệt , đi đến đâu ai nấy cũng đều chào Tobirama nhưng hắn không đáp lại em cảm thấy kì lạ nhưng rồi cũng cho qua . Trên đường đi em thật sự rất mong được gặp Madara nhưng rồi lại chẳng thấy anh đâu , trong suốt quãng đường Tobirama luôn nắm chặt tay em mà đi chậm rãi , điều đó khiến em rất vui , xong tất cả thì cũng đã trưa hắn đưa em về dùng bửa rồi nghỉ ngơi , trên đường về phòng của Tobirama Izuna đã mở lời nói trước :

- " Này , sáng hôm nay ta thật sự cảm ơn ngươi mặc dù vẫn chưa gặp được anh Madara nhưng khi nãy có lẽ ta đã biết được niềm vui hòa bình là gì , cảm ơn ngươi rất nhiều "

Năm từ cuối em nói nhỏ lại nhưng cũng đủ để hắn nghe thấy , Tobirama dừng chân , quay người lại hun lên môi em thật nhẹ nhàng sau đó nói :

- " Ta cũng đã rất vui khi ở cạnh em , cảm ơn em rất nhiều "

Nói xong hắn liền bế em về phòng , em thì giờ đang bị đơ , tai và mặt vẫn còn đỏ ửng lên sau hành động vừa rồi của Tobirama

______________________________________

Cảm ơn những bạn đã chọn đọc cái fic này của mình rất nhiều 🫶.

Mình cảm thấy fic này tương tác giữa các nhân vật khá ít vs nhau mà đa phần là là mik nói 🥲 nên mọi ng muốn các nhân vật có sự tương tác nhiều hơn thì hãy cmt nha , mik sẽ sửa lại cho chap sau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro