Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hashirama nhanh chóng thay đổi chủ đề và không còn đả động đến vấn đề hôn nhân nữa.

Nhưng cảm xúc của Madara thì mãi náo động kể từ lúc đó.

Để che giấu sự mất tập trung của mình, Madara đã uống rượu liên tục.

Cuối cùng khi anh bình tĩnh lại, có người đến thăm nhà Madara.

Đó là Tobirama, vị khách không mời mà đến.

"Anh hai! Đi với em ngay!"

"Sao vậy? Tobirama."

"Con út của Kashiwa bị ngã vào cái vại nước treo trên lò sưởi!"

"Gì cơ?"

"Em đã đưa đứa bé đến phòng khám, nhưng người nó có những vết sẹo khủng khiếp ..."

"Không ổn rồi! Không phải con út của Kashiwa là con gái sao!"

"Đi với em đi anh!"

Hashirama nhìn lại Madara với vẻ mặt có chút hối lỗi.

"Đi nhanh."

"Tôi xin lỗi, Madara."

Hashirama vội vã rời đi, và Madara chỉ còn lại một mình trong phòng, uống rượu shochu liên tục với chén rượu trên tay.

Những lời Hashirama nói trước đó đang quay cuồng trong đầu anh cùng với hơi men bốc lên.

"Nếu có thể, tôi muốn cùng chúc mừng với cậu."

Madara ghét bản thân mình vì đã quá phấn khích trước những lời nói đó.

Anh đã mong đợi điều gì?

Hashirama đương nhiên sẽ chọn một người phụ nữ làm vợ.

Không phải anh đã biết thừa điều đó rồi sao?

Hashirama gọi anh là "bạn".

Trong một thế giới mà chiến tranh không bao giờ ngừng, dù hai người là kẻ thù của nhau, Hashirama vẫn luôn nghĩ như vậy.

Madara rất vui và tự hào về điều đó, nhưng có một phần trong anh lại không thể buông bỏ.

Tình cảm của Madara dành cho Hashirama còn sâu sắc hơn cả tình bạn.

Anh muốn là người được đến gần nhất với nụ cười của Hashirama.

Anh muốn ở bên Hashirama và chia sẻ với Hashirama những lúc khó khăn.

Khi anh ốm, anh muốn được Hashirama nắm lấy tay và chăm sóc.

Người ta gọi mối quan hệ như vậy là vợ chồng.

Dù muốn thành đôi nhưng anh cũng không muốn trở thành phụ nữ của Hashirama.

Anh chỉ muốn được gần Hashirama hơn bất kì ai khác và cùng nhau bước qua cuộc đời.

Anh muốn Hashirama nói với Madara rằng anh không là gì nếu không có Madara.

Anh muốn trở thành số một của Hashirama.

Sau đó, Madara nhận thấy.

Đúng vậy, anh mãi mãi không thể trở thành số một của Hashirama.

Không phải Madara đã để Hashirama lựa chọn trước khi đồng ý liên minh sao?

Hoặc giết em trai hoặc giết chính mình.

Hashirama đã không chọn đi tiếp với Madara dù anh có bị gia tộc chỉ trích.

Mọi người sẽ nghĩ rằng việc Hashirama không giết Tobirama là điều đương nhiên vì gã là em trai anh.

Điều đó không đúng.

Hashirama lựa chọn hy sinh bản thân mình, ngay cả khi người phải lựa chọn là một người không có quan hệ thân thiết với Hashirama.

Anh là một người đàn ông sẵn sàng làm như vậy nếu điều đó có thể giải quyết vấn đề.

Ngay cả khi bàn tay vấy bẩn, Hashirama sẽ không bao giờ chọn Madara.

Hashirama là một người đàn ông coi trọng tất cả mọi thứ trên đời này như nhau, ngoại trừ cuộc sống của chính anh.

Không chỉ Madara, mà những người khác cũng vậy.

Đó là lý do tại sao mọi người đều thích Hashirama.

Tình yêu của anh rộng lớn nên đáy đều nông cạn.

"Em trai yêu quý nhất" "Bạn cũ yêu quý nhất" "Bạn thân yêu quý nhất" "Người vợ yêu quý nhất" "Đứa con quý nhất".

Những người quan trọng nhất của Hashirama chắc chắn sẽ tăng dần trong tương lai.

Hashirama không có ý gì xấu, và anh chắc rằng Hashirama thực sự quan tâm đến Madara.

Tuy nhiên, "quan trọng" mà Hashirama nói rõ ràng khác với "quan trọng" mà Madara nói.

Trong thời kỳ Chiến Quốc, Madara nghĩ rằng gia tộc là điều quan trọng nhất với anh, vì anh là người đứng đầu của một gia tộc trong thời chiến.

Nhưng anh chỉ phát hiện ra khi Izuna chết.

Điều gì là quan trọng nhất đối với anh?

Madara không còn do dự nữa.

Nếu vì một sự tồn tại quan trọng, anh nghĩ biến tất cả mọi người trên thế giới thành kẻ thù cũng không sao.

Chỉ vì một người, một người thôi.

Nếu Izuna còn sống bây giờ, Madara sẽ cố gắng sống sót cùng với thằng bé bất kể cách làm tàn ác như thế nào.

Anh không quan tâm đến gia tộc, làng mạc, hay bất cứ thứ gì tương tự.

Chỉ cần một người anh yêu còn sống.

Đó là tình cảm sâu sắc của Madara, điều mà có lẽ Hashirama không thể hiểu được.

"Chúng ta không thể ở bên nhau ... tôi vốn đã biết ..."

Ban đầu, gia tộc Senju giống như một kẻ thù tự nhiên đối với Uchiha.

Nhưng nụ cười của Hashirama đã lấp đầy trái tim trống rỗng của Madara sau cái chết của Izuna.

Anh luôn thích nụ cười đó.

Anh muốn tiếp tục ngắm nhìn nét mặt nghiêng nghiêng của Hashirama khi nói về lý tưởng của mình.

Cả hai đều là đàn ông, và đều là trưởng tộc.

Anh luôn biết điều đó mà chẳng cần ai phải nhắc nhở, và ngay từ đầu anh đã từ bỏ vì biết rằng thứ anh khao khát không thể trở thành sự thật.

Nhưng tại sao ngực anh lại đau đớn nhiều như vậy?

Madara đặt cốc rượu sake xuống sàn.

Âm thanh ấy cất lên vang vọng giữa không gian vắng lặng chỉ có một mình anh.

Một mình, không có ai khác. Kể cả Izuna và Hashirama.

Một số người nói rằng sống một mình sẽ rất cô đơn, nhưng có những điều người ta có thể làm vì chỉ có một mình.

Một giọt nước mắt rơi ra từ đôi mắt đang nhìn xuống của Madara, thấm vào thành vệt nhỏ trên bộ yukata của anh.

Bây giờ không có ai ở bên, anh có thể tự do khóc.

Anh cũng có thể gọi tên người mà mình yêu tha thiết.

"Tôi yêu cậu ... Hashirama..."

Một giọng nói cố nén phát ra từ Madara.

Nước mắt lại rơi.

Lúc đó, Madara muốn nói với Hashirama rằng đừng đi.

Lúc đó, Madara muốn hỏi Hashirama liệu anh có quay trở lại nữa không.

Tất nhiên, cho dù miệng bị xé rách, anh cũng không thể nói những điều như vậy.

"Đừng bỏ rơi tôi, Hashirama ... Nhìn vào tôi nhiều hơn, hãy bênh vực tôi, Hashirama ... Cậu tin ai, đứa em trai của cậu hay là tôi, Hashirama!"

Khi cảm xúc của Madara tăng dần lên, giọng nói của anh lớn hơn, nhưng cuối cùng anh lại lẩm bẩm.

"... Tôi ... kể từ khi ngôi làng được tạo ra, cậu luôn là người duy nhất ..."

Nói xong, Madara tự giễu gầm lên.

"Ta là đồ ngốc ... Ta là..."

Anh thật ngu ngốc vì đã uống rượu và đau đớn như thế này.

Nhưng anh không thể tiếp tục thắt chặt những sợi dây trói buộc trái tim đã chai sạn vì men rượu, và anh không thể kìm được những giọt nước mắt cứ trào ra.



"Này Tobirama, anh có một việc muốn nhờ em."

Hashirama, người bắt đầu điều trị cho con gái út của Senju Kashiwa, nói.

"Em có thể đến kiểm tra Madara hộ anh không?"

"Hắn bị làm sao à..."

"Không, vì cậu ấy đã uống rất nhiều. Anh vừa uống rượu vừa nhấp nước nóng, nhưng ... Madara đã uống rượu không pha gì liên tục. "

"Tửu lượng của hắn kém lắm à?"

"Cậu ấy hay bị lử người lúc sau. Trời đã lạnh về đêm. Để ý một chút xem có bị gục không ... "

"Từ chối!"

"Tobirama!"

"Em không có nghĩa vụ phải chăm sóc hắn ta."

"Nhưng Madara sống một mình ..."

"Chuyện đó thì có liên quan gì đến em?"

Tobirama bày tỏ sự khó chịu ra mặt, gã cảm thấy chuyện này như thể đáng ám chỉ việc Madara phải sống một mình vì gã đã giết em trai của Madara.

"Không, không sao... Thôi, nếu em không thích, anh sẽ không ép. Từ giờ anh sẽ ở đây, vì vậy chuyện ở đây sẽ không sao cả. Em về nhà đi "

"Ồ. Em sẽ về nhà và ngủ."

Dù vậy, Tobirama vẫn rẽ qua nhà Madara trên đường về.

Điều này một phần là do thói quen, gã đã luôn làm theo lời anh trai nói như một con chó trung thành từ khi còn nhỏ.

Tobirama yếu đuối trước sức ép của anh trai mình.

Thật khó để từ chối khi được nhờ vả với khuôn mặt thân thiện đó.

Tuy nhiên, nói thẳng ra như vậy làm gã thấy khó chịu. Gã cũng không định tỏ ra chiều chuộng theo ý muốn của anh trai, anh trai sẽ bị nuông chiều thành hư hỏng mất.

Đó là lý do tại sao Tobirama từ chối, nói rằng gã không thích, nhưng cuối cùng, gã vẫn làm theo những điều Hashirama mong muốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro