Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Huh, huh, huh..."

Tobirama nhìn xuống Madara, người đang thở gấp từng đợt khó khăn vì hơi rượu bốc lên.

"Hừm ... không sao đâu, Madara."

"... ngươi ... ở một nơi như thế này ... ngươi đang làm gì trên người ta ... ngươi đang làm cái quái gì vậy ..."

"Ta đến đây theo yêu cầu của anh trai ta. Nhưng khi gặp được ngươi, ta đã rất ngạc nhiên. Ngươi nghĩ bản thân ngươi vừa nói gì trong giấc ngủ? "

"Nói chuyện trong lúc ngủ?"

"Hashirama ... Hashirama ... ngươi đã gọi tên anh trai ta trong lúc ngủ."

"!"

Đôi mắt của Madara mở to trong giây lát, nhưng ngay sau đó lại nheo lại.

"... chỉ vì ta gọi tên Hashirama, thế thì có vấn đề gì?"

"Không, ngươi đã gọi tên anh trai ta bằng chất giọng rất đáng yêu."

"Đừng nói những điều ngu ngốc."

"Đó không phải là một lời nói dối. Ngươi nhầm ta với anh trai ta và dụi đầu vào ngực ta. Ngươi quan tâm đến anh trai ta gớm nhỉ? "

Đột nhiên, Madara quay đầu đi.

"Ha ha, trọng tâm đây rồi? Không hổ danh là Uchiha. Người ta nói rằng tộc Uchiha có rất nhiều kẻ quan hệ với cả hai phái, nhưng ngươi cũng như vậy sao? "

"Không···."

"Hay ngươi thích phái kia hơn?"

"Ta đã nói là không!"

"Vậy ngươi sẽ nói gì nếu ta nói chuyện này với anh trai của ta? Chắc anh ấy sẽ rất vui khi không ngờ rằng bạn thân của anh lại thích anh đến vậy ... "

"Dừng lại! Đừng nói với Hashirama!"

Tobirama đã tin chắc khi thấy Madara nhìn lên với vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc.

"Vậy à, ngươi thích anh trai ta đến như vậy sao?"

"...Không liên quan đến ngươi."

"Đúng vậy. Anh ấy là anh trai ta."

Sức mạnh chống chọi trên người Tobirama không còn nữa.

Từ sức lực cổ tay đã suy yếu của Madara, lực nắm tay của Tobirama nới lỏng.

"... Ta không biết phải làm gì. Hashirama sắp kết hôn. Ta không có ý định phản đối, và ta định chúc mừng cậu ấy. "

"...Như thế là không đủ."

"Vậy thì ta phải làm sao!"

Khuôn mặt Tobirama tiến lại gần mặt Madara hơn.

Hơi thở của gã thổi qua mái tóc đến tai Madara.

"Cút khỏi tầm mắt anh trai ta."

"..."

"Quả nhiên, mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy, phải không? Nhưng ta không định cho phép ngươi tiếp tục nhìn anh trai ta với đôi mắt bẩn thỉu đó nữa. "

"Vậy thì, ngươi sẽ làm gì?"

"..."

Thay vì trả lời, lưỡi Tobirama lại liếm lên cổ Madara.

Madara nổi da gà và cố gắng đẩy lùi lại, nhưng cánh tay của anh lại bị Tobirama nắm chặt lấy với một lực mạnh mẽ.

"Không ... dừng lại ... ngươi đang làm gì vậy?"

"Ngươi cũng biết mà? Ta cũng đã nghe nói về nó. Ở Uchiha, đàn ông được gửi tặng cho các lãnh chúa như những bông hoa thay vì phụ nữ. "

"..."

Đúng như Tobirama đã nói, Madara đã có kinh nghiệm về những điều đó.

Trong thời Chiến quốc, daimyo của mỗi quốc gia đều thuê ninja.

Nói cách khác, nguồn tiền đổ vào là của các daimyo, nhưng các lãnh chúa đóng quân trên mỗi chiến trường mới là người có quyền quyết định thuê tộc shinobi nào và sử dụng bao nhiêu ngân sách.

Tiền thưởng cho các ninja chắc chắn sẽ được chi trả khi lãnh chúa còn sống, hay đơn giản là, tiền được trả trước.

Bên thuê người muốn trả tiền ở mức thấp nhất có thể, và Shinobi - lính đánh thuê, sẽ mong muốn được trả nhiều tiền nhất có thể.

Và mặc dù các cuộc đàm phán sẽ được tiến hành bởi người đứng đầu mỗi gia tộc, việc mỗi gia tộc mang hoa đến tặng để tô điểm thêm một chút màu sắc cho lãnh chúa là điều bình thường.

Nói cách khác, một người phụ nữ của gia tộc sẽ được cử đến để giúp lãnh chúa giải trí trong đêm.

Các lãnh chúa rất vui mừng với điều này vì họ sống xa vợ con gần như cả năm, không được nếm mùi phụ nữ trên chiến trường.

Nhưng Madara lại không làm như vậy.

Phụ nữ của Uchiha là sự tồn tại quan trọng để truyền lại huyết kế giới hạn cho thế hệ sau.

Trong trường hợp không may sinh ra một đứa trẻ mang dòng máu không trong sạch, tương lai của gia tộc sẽ bị lung lay rất nhiều.

Đó là lý do tại sao Madara tự mình tiến hành công việc chăn gối đó.

Trên chiến trường không có phụ nữ, sở thích tình dục này là chuyện bình thường và thậm chí được tôn trọng.

Mỗi khi Madara được thuê, anh sẽ đến giao hoan với các lãnh chúa.

Những kỷ niệm ghê tởm trong quá khứ bỗng chốc sống lại trong tâm trí anh, khiến Madara bất giác rùng mình.

"Nếu ngươi cho ta biết trưởng tộc đáng kính của Uchiha có mùi vị như thế nào, ta sẽ giữ im lặng với anh trai ta về cảm xúc của ngươi."

"..."

"Ngươi sẽ làm gì?"

Đầu gối của Madara bị đẩy ra, và Tobirama len vào giữa hai chân của anh.

Chân của Madara được mở rộng khi bị kéo sang hai bên.

Nhưng cho đến thời điểm đó, Tobirama vẫn chưa thực sự nghiêm túc. Gã chỉ làm thế nhằm mục đích để quấy rối đối thủ mà gã không thích chút nào mà thôi.

Nhưng mà.

"Ta hiểu rồi... vậy thì ngươi cứ làm theo ý mình. Nhưng ta không chắc liệu ngươi có làm thỏa mãn ta như những lãnh chúa mà ta đã từng hầu hạ hay không. "

"Cái gì!"

Lớp lót trong yukata của Madara càng được mở rộng ra, và mặc dù anh có thể nhìn thấy lưỡi Tobirama đang trườn trên bộ ngực hoàn toàn lộ ra của mình, Madara vẫn mơ hồ nhìn phần tóc trắng bệch đung đưa trên đỉnh đầu Tobirama.

Madara biết rằng nếu anh chống cự, cơ thể say xỉn này cũng sẽ vẫn đẩy được Tobirama ra.

Nếu anh không ngại làm tổn thương đối thủ, vẫn có cách để trốn thoát.

Nhưng Hashirama sẽ nghi ngờ nếu Madara làm tổn thương Tobirama.

Hashirama sẽ hỏi anh tại sao Tobirama lại bị thương.

Anh không muốn Hashirama biết rằng em trai anh đã làm điều này.

Tất nhiên, quan trọng hơn, anh không muốn tình cảm của mình bị nhiều người biết đến hơn nữa.

Tobirama khẽ tặc lưỡi khi nhìn thấy cơ thể nằm im không hề phản kháng như một con búp bê gỗ của Madara. Gã vạch phần dưới bộ yukata của Madara ra, ấn lòng bàn tay lên lớp khố và vuốt ve phần đũng.

"Chà, phản ứng một chút nào."

"Hừm, ngươi là một tên khốn kiếp."

"Gì cơ?"

Trong một khoảnh khắc, các đầu ngón tay của Tobirama siết chặt lấy như thể sắp bóp nát dương vật của Madara.

Cảm nhận được nguy hiểm, cơ thể Madara cũng cứng lại.

Một người đàn ông dù mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ thấy sợ hãi khi bị tấn công vào những điểm trọng yếu trên cơ thể.

Tuy nhiên, dù có gây ra vết thương trên cơ thể, Madara cũng sẽ không chịu khuất phục trước Tobirama.

Gã biết rõ điều đó.

Shinobi được huấn luyện để chịu đựng sự tra tấn.

Nếu muốn nhìn thấy Madara phủ phục trước mặt gã, khóc lóc và cầu xin sự tha thứ, đây không phải là phương pháp nên thực hiện.

Tobirama buông lòng bàn tay ra và dùng đầu ngón tay xoa bóp quả bóng đôi mềm mại phía dưới như thể đang chơi đùa với túi đậu.

Nhưng Madara đang nhìn gã với ánh mắt sắc lạnh.

Tobirama cúi đầu, mút mạnh vào ngực Madara.

"Ư ... này ... đừng để lại dấu ..."

Những vết thâm nhỏ như cánh hoa đỏ nở trên làn da mịn màng của Madara.

Bàn tay Tobirama thâm nhập vào từ bên hông của khố.

"A!"

Bàn tay đó rút dương vật của Madara ra khỏi chiếc khố lỏng lẻo, giữ lấy phần đế và bắt đầu siết chặt nó lên xuống.

"Hừ ···."

Lông mày của Madara méo mó như muốn cố gắng chịu đựng.

Madara nghĩ rằng mục đích của Tobirama là để làm bẽ mặt anh, nên nếu anh không lộ ra phản ứng gì thú vị, Tobirama sẽ mất đi hứng thú.

Tuy nhiên, ký ức về ham muốn xác thịt được nuôi dưỡng và ngủ sâu trong cơ thể anh lại dần dần được Tobirama khơi dậy và lôi nó ra ánh sáng.

Một chiếc lưỡi ấm áp liếm láp núm vú của anh, và khi gã mút nhẹ nó, lưng Madara khẽ cong lên và một tiếng thở dài lộ ra.

Dương vật bị nắm chặt cứng rắn dần lên, và khi Tobirama thấy nó đang dần giương cao, gã cười phá lên một cách độc ác.

"Cái gì, ngươi quả thực rất thích đàn ông, phải không? Đến mức là bất kỳ gã nào cũng được à ? "

"Ngươi nói gì cũng được."

"Chúng ta sẽ xem xem sự ngạo mạn đó kéo dài bao lâu."

Tobirama vừa nói vừa sờ soạng đầu ngón tay vào núm vú nhọn và cứng ngắc của anh.

Ngay cả với khuôn mặt cố tỏ ra điềm tĩnh, rõ ràng là Madara đang dần mất bình tĩnh.

"Hừ ... Ha!"

"Ngươi nhạy cảm lắm đấy."

"Kuh ..."

"Có phải ngươi luôn nghĩ đến anh trai ta lúc đang ở một mình?"

"... không phải ... chuyện như vậy ..."

"Nó thế nào?"

"..."

Lần này ngón tay cái của Tobirama kích thích phần đỉnh dương vật.

"Uh!"

Khi Tobiram xoay một vòng tròn bằng ngón tay cái, cơ thể Madara run lên.

Anh có thể cảm thấy những ngón tay của Tobirama đang ướt át và nhầy nhụa bởi chất dịch tiết ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro