không,,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

: tdrk 15 tuổi

: bkg 10 tuổi

-

. oanh tiêu không muốn trở về nhà

đêm hôm thanh vắng cậu ấm nhà oanh bị lão già nhà mình gọi xuống nhà bàn về 'chuyện quan trọng cấp bách' mà ổng nói và thứ nhận được khiến cậu từ trạng thái mơ ngủ sang tình ngủ, tuyệt vời ha khi hay tin mình phải cưới người con gái (?*) xa lạ??

làm gì có chuyện tiêu đống đồng ý, nào khủng long sống lại thì đây đồng ý nhé

thậm chí họ còn chả biết nhau, vậy mà đã muốn đính ước rồi rước dâu rước rể về nhà luôn rồi. Ổng nói rằng sẽ cho cậu thời gian suy nghĩ vì chưa cần vội, đằng nào thì họ cũng mới đề nghị thôi

nghe xong tức chết oanh tiêu rồi, thế là mặc các hầu trong nhà hết lời khuyên can. giữa đêm cậu út quyết đăng xuất khỏi nhà và đăng nhập ngoài đường để lang thang làm lạnh cái đầu

. thắng kỉ muốn trở về nhà

sáng hôm nay đang đi chơi trên đường thì em bị một đám lạ mặt bắt đi mất, đánh úp bất ngờ khiến nó chẳng kịp phản ứng để hét lên thì đã ngất lịm đi. choàng tỉnh thì đã nhận ra mình bị nhốt ở nơi người không biết quỷ không hay, bên cạnh cũng có mấy người nữa nhưng chỉ khiến bạo hào sợ hơn

họ nói nó sẽ không thể chạy trốn, và sớm muộn thôi sẽ bị bán đi làm hầu cho các gia đình quý tộc thôi nên tốt nhất không cần tốn công nghĩ cách làm gì

chắc do ông trời vẫn thương thắng kỉ lắm nên bằng cách nào đấy nó đã thoát được khỏi đó và chạy trốn thật xa đến một ngọn đồi

nó sợ lắm, mệt nữa, nó không muốn bị bắt đâu. thắng kỉ chỉ biết nép mình vào cây cổ thụ khóc thút thít, em còn quá nhỏ để thích ứng với việc này mà

- em ơi, giờ cũng là giờ hợi rồi, sao em còn ở đây thế?

tiêu đống đang đi gần đó thì nghe thấy tiếng thút thít của trẻ con, vội chạy đến thì phát hiện ra em nhỏ đang ngồi bên gốc cây

ngồi xuống đối diện bạn nhỏ không biết chui từ đâu ra này, tay đưa lên xoa đầu ăn ủi nó. vốn là đi loanh quanh, sao giờ lại phát hiện một con mèo nhỏ lạc mẹ rồi???

- hức..oaa

bạo hào vừa sợ vừa mệt, em chẳng biết có nên tin tưởng vào người đối diện hay không nữa, nhưng khi được người khác quan tâm đến trong tình cảnh này thì thắng kỉ chẳng kiềm được nữa mà vỡ òa tại chỗ luôn..dù sao nó cũng chỉ mới có 10 tuổi, đứa nào giữ vững tâm lí được đến bây giờ đã là tốt lắm rồi

- a, thôi nín đi anh thương nè..?

tiêu đống có hơi cuống lên khi em nhỏ trước mặt lại bật khóc nức nở, cũng chỉ biết ôm đứa nhỏ vào lòng, vừa vỗ vỗ lưng vừa luôn miệng an ủi nó

sau một hồi dỗ dành hết mức thì em cũng chịu kể cho cậu út nghe về hoàn cảnh hiện giờ của mình, chỉ biết lắc đầu ngao ngán. oanh tiêu cũng nghĩ ra một kế, nếu để nó về phủ nhà mình làm việc thì sao nhỉ?

- thắng kỉ này, em có muốn về phủ nhà anh làm không

- hức, oanh định bắt em đi như họ sao

nó giật mình, dù mệt nhưng vẫn cố cựa mình khỏi tay cậu út. nước mắt nó ứ đọng, lại sắp òa lên lần nữa

- oanh không có, kỉ về đấy thì an toàn hơn cho em. rồi khi nào bọn mình cùng đi tìm về với ba má em nhé

- t,thật không ạ?

- thật

coi như dụ được trẻ con

oanh đi một về hai, làm đám hầu trong nhà phải trố mắt khi nghĩ cậu út nhà mình lại đi bắt cóc trẻ con sau một chuyến dạo đêm thế này

- oanh ơi, em sợ..

- không phải sợ, lát cho kỉ ngủ với oanh nhé

- nhưng mà oanh nói đưa em về làm mà, hầu thì không được nằm chung với chủ đâu..

- anh cho mà, có việc gì thì anh nói hộ kỉ hết

dụ trẻ con thành công lần 2

oanh tiêu cứ thế ôm con mèo nhỏ khò khò đến tận giờ thìn hôm sau trước sự ngỡ ngàng và giật mình của toàn thể gia đình

cậu út vốn là đứa luôn tỉnh dậy đầu tiên vào giờ mão, vậy mà bây giờ lại ngủ tới tận giờ thìn, chưa kể thứ cậu ôm trong lòng là cái gì thế kia?

-

(?*) : nhận định của tdrk là con gái, chứ ba ổng chưa nhắc gì về giới tính của vị hôn phu kia hết nka

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro