Chương 12: Tớ thích cậu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả MLITS đã quay lại đây, độc giả còn theo giõi tớ không?

_______________________

Sau nụ hôn mãnh liệt đó, Todoroki và Bakugo quyết định trở về phòng của mình. Nhưng trên đường đi, Todoroki, vẫn còn ngà ngà say, bắt đầu lẩm bẩm một vài câu không rõ ràng. Bakugo nhìn cậu với ánh mắt khó chịu nhưng trong lòng lại cảm thấy tò mò về những điều mà Todoroki đang nói. Cậu có thể cảm nhận được sự chân thành và những cảm xúc bị dồn nén trong từng lời nói, dù có phần lộn xộn.

Todoroki lẩm bẩm: "Bakugo... cậu biết không, tớ thích cậu... Từ lâu rồi... nhưng tớ không biết phải nói sao..."

Bakugo khựng lại, bất ngờ với những gì vừa nghe thấy. Cậu nhìn Todoroki, cố gắng xác định xem cậu ta có đang nói thật hay chỉ là do rượu nói. Todoroki lảo đảo nhưng vẫn tiếp tục: 

"Tớ... luôn thấy cậu mạnh mẽ, kiên cường, và... tớ muốn ở bên cậu, bảo vệ cậu... nhưng tớ lại không biết làm thế nào để nói ra..."

Bakugo nhìn Todoroki với ánh mắt pha trộn giữa sự ngạc nhiên và lúng túng. Trái tim cậu đập nhanh hơn khi nghe những lời bộc bạch của Todoroki. 

"Mày... mày thích tao thật à?" Bakugo hỏi, giọng khàn khàn.

Todoroki, trong cơn say, chỉ cười khẽ và gật đầu, ánh mắt mơ màng nhưng vẫn toát lên sự chân thành. "Ừ... tớ thích Bakugo... rất nhiều."

Bakugo im lặng, không biết phải phản ứng thế nào. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, từ nụ hôn bất ngờ đến lời tỏ tình không ngờ tới. Cậu cảm thấy lòng mình như một mớ cảm xúc hỗn loạn, nhưng điều cậu không thể phủ nhận là những cảm xúc mà cậu dành cho Todoroki cũng dần trở nên rõ ràng hơn.

Khi Todoroki loạng choạng bước về phía phòng mình, Bakugo vẫn đứng đó, nhìn theo với ánh mắt đầy suy tư. Cậu không thể ngừng nghĩ về lời tỏ tình vừa rồi, về cảm giác của mình đối với Todoroki. Cậu đã luôn xem Todoroki là đối thủ, nhưng trong khoảnh khắc này, cậu nhận ra rằng có lẽ cảm giác của mình đối với Todoroki đã thay đổi từ lúc nào không hay.

Tối hôm đó, khi Todoroki đã về phòng và say ngủ, Bakugo vẫn chưa thể ngủ được. Cậu nằm trên giường, nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra. Từ nụ hôn, đến lời tỏ tình. Những cảm xúc mới mẻ đang dần lấp đầy trái tim cậu, khiến cậu không thể nào chợp mắt.

Ngày hôm sau, khi thức dậy, Todoroki cảm thấy đầu mình đau nhức vì dư âm của rượu. Cậu nhớ mơ hồ về những gì đã xảy ra vào tối qua, và khi nhớ lại, gương mặt cậu trở nên đỏ bừng vì xấu hổ. Cậu tự hỏi không biết mình đã nói những gì với Bakugo và liệu Bakugo có hiểu sai về ý của cậu không.

Todoroki quyết định sẽ gặp Bakugo để nói rõ mọi chuyện. Nhưng khi cậu đến gần Bakugo trong lớp, Bakugo đã tránh mặt cậu, giống như cách mà cậu đã từng làm sau nụ hôn trong chiếc hộp đen.

Cả ngày hôm đó, Bakugo tránh xa Todoroki, không nói chuyện, không nhìn thẳng vào mắt cậu. Todoroki cảm thấy lo lắng, không biết Bakugo đang nghĩ gì. Những người bạn trong lớp cũng nhận ra không khí căng thẳng giữa hai người và bắt đầu hỏi han, nhưng cả Todoroki lẫn Bakugo đều không chịu nói gì.

Sau giờ học, Todoroki quyết định đến gặp Bakugo. Khi cả lớp đã rời đi, cậu bước đến chỗ Bakugo, quyết tâm làm rõ mọi chuyện.

"Bakugo," Todoroki gọi, giọng nghiêm túc. "Chúng ta cần nói chuyện."

Bakugo nhìn Todoroki, ánh mắt đầy phức tạp. "Gì? Mày định nói gì nữa? Tối qua tao nghe đủ rồi."

Todoroki cắn môi, biết rằng cậu phải đối diện với cảm xúc của mình. 

"Tớ... tối qua, tớ không có ý định nói ra như vậy, nhưng tớ không hối hận. Tớ thật sự thích cậu, Bakugo. Từ lâu rồi."

Bakugo im lặng một lúc lâu, rồi cuối cùng thở dài. "Mày... mày thật sự thích tao?"

"Ừ," Todoroki đáp, ánh mắt chân thành. "Tớ không mong cậu phải đáp lại cảm xúc của tớ, nhưng tớ muốn cậu biết điều đó."

Bakugo nhìn thẳng vào mắt Todoroki, thấy sự chân thật trong từng lời nói. Trái tim cậu vẫn đập nhanh, nhưng lần này, cậu không cảm thấy bối rối hay ngượng ngùng nữa. Thay vào đó, cậu cảm thấy một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng.

"Đồ ngốc," Bakugo nói, giọng nhẹ nhàng hơn mọi khi. "Mày làm tao khó xử quá."

Todoroki nhún vai, cười nhẹ. "Tớ chỉ muốn cậu biết sự thật thôi và tớ sẽ rất hạnh phúc nếu cậu cũng..."

Bakugo nhìn Todoroki, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. "Mày hạnh phúc được rồi đấy thằng hai màu."

Todoroki bất giác nở nụ cười, nụ cười ấy thật đẹp,anh cảm thấy vui mừng vì cuối cùng cũng có thể nói ra được tình cảm của mình. Bakugo, dù không nói ra, nhưng cậu biết rằng giữa họ đã có một sự gắn kết mới, mạnh mẽ hơn bất cứ điều gì trước đây.

____________________

Gần end rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#todobaku