Chương 4: Đi chơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Todoroki đứng trước cửa phòng Bakugo, tay cầm hai vé tham quan công viên giải trí. Cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh trước khi gõ cửa. Lòng cậu không ngừng hồi hộp khi nghĩ về ý định thực sự của mình - không phải con gấu bông, mà là muốn có thời gian riêng tư để tìm hiểu và gần gũi hơn với Bakugo.

Bakugo mở cửa, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Todoroki. 

"Có chuyện gì?" cậu hỏi, giọng hơi khó chịu vì bị làm phiền.

Todoroki mỉm cười, giơ hai vé lên.

 "Tớ có hai vé tham quan công viên giải trí. Nếu mua hai vé, sẽ được tặng một con gấu bông. Cậu có muốn đi cùng tớ không?"

Bakugo nhìn Todoroki một lúc, vẻ mặt khó chịu. 

"Mày rủ tao đi chỉ vì con gấu bông thôi sao?" cậu hỏi, giọng mang chút châm biếm.

Todoroki lắc đầu, ánh mắt chân thành. 

"Không phải vì gấu bông. Tớ muốn đi chơi với cậu. Chúng ta đã làm việc chăm chỉ và căng thẳng với việc ôn thi, tớ nghĩ đây là cơ hội tốt để thư giãn và nghỉ ngơi."

Bakugo ngạc nhiên trong giây lát, nhưng rồi gật đầu. 

"Được thôi. Nhưng nếu tao thấy chán, tao sẽ về ngay."

Todoroki mỉm cười nhẹ, lòng cảm thấy ấm áp khi Bakugo đồng ý.

 "Cảm ơn cậu, Bakugo. Tớ hứa sẽ làm cho chuyến đi này thật vui vẻ."

Khi Todoroki và Bakugo chuẩn bị đi, Kirishima núp sau cửa vô tình nghe được cuộc trò chuyện. Cậu quay lại, mắt lóe lên sự hứng thú, rồi nhanh chóng tìm đến Mina, Kaminari và Sero.

"Này các cậu, Todoroki và Bakugo sắp đi công viên giải trí. Tớ nghĩ chúng ta nên đi theo dõi họ," Kirishima nói, giọng đầy phấn khích.

Mina cười tươi. "Ôi, chuyện này thú vị đấy. Chúng ta sẽ xem xem chuyện gì xảy ra."

Kaminari và Sero cũng đồng ý ngay lập tức, cảm thấy tò mò về mối quan hệ đặc biệt giữa Todoroki và Bakugo.

Cả nhóm bí mật theo dõi Todoroki và Bakugo, cố gắng không để bị phát hiện. Khi đến công viên giải trí, Todoroki và Bakugo bắt đầu trải nghiệm các trò chơi.

Todoroki và Bakugo bước vào căn nhà ma cổ kính, nơi ánh đèn lờ mờ chiếu rọi vào những góc tối u ám. Cả hai cảm thấy sự hồi hộp lan tỏa trong từng hơi thở khi bước từng bước đi vào bóng tối, cùng những âm thanh kỳ quái từ những cánh cửa và cửa sổ cũ rách nát xung quanh.

Todoroki không thể không để ý đến Bakugo, người đứng bên cạnh với vẻ mặt cứng nhắc, ánh mắt cực kỳ tập trung vào mọi chuyển động xung quanh. Cậu nhớ rõ hôm nay là ngày đầu tiên mình và Bakugo đi chơi một mình, nhưng bây giờ không chỉ có hai người nữa. Kirishima, Mina, Kaminari và Sero, những người bạn thân của cả hai, đã bí mật theo dõi họ suốt cả buổi sáng.

Nhóm bạn cố gắng giữ khoảng cách an toàn và lắng nghe mọi sự cử động của Todoroki và Bakugo. Họ cảm thấy thú vị nhưng cũng lo lắng về cái kết của cuộc phiêu lưu này, đặc biệt là khi họ đặt chân vào căn nhà ma rợn người này.

"Ừm, đây là lần đầu tiên tớ vào một căn nhà ma thực sự," Todoroki thì thầm, giọng nói vang lên nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt vẫn đầy sự lo lắng.

Bakugo nhìn Todoroki một cái rồi gật đầu nhẹ. 

"Mày sợ đấy à?Chỉ là mấy trò ma quỷ vớ vẩn thôi," cậu nói, giọng lạnh lùng nhưng vẫn có sự chăm sóc nhẹ nhàng.

Tuy nhiên, khi một âm thanh kỳ lạ vọng lên từ phía phòng bên trái, Bakugo không kìm được một cái nhăn nhó trên trán. Todoroki nhận ra sự căng thẳng trên khuôn mặt của Bakugo và quyết định bước lại gần cậu.

"Cậu... cậu có sợ không?" Todoroki hỏi, giọng run rẩy nhẹ nhàng.

Bakugo quay đầu nhìn Todoroki, ánh mắt tràn đầy sự bất an. 

"Chẳng có gì. Tao cóc sợ mấy thứ vớ vẩn," cậu nói, cố gắng che giấu sự sợ hãi bên trong.

Todoroki cảm thấy lo lắng cho Bakugo, vì thế cậu quyết định hành động để làm dịu đi một chút không khí căng thẳng. Cậu bước gần hơn, đặt một tay lên vai Bakugo và nói, 

"Tớ... tớ sợ ma lắm. Cậu có thể... có thể ở bên tớ không?"

Bakugo nhìn Todoroki một lúc, rồi thở dài. 

"Ừ, được thôi," cậu đáp, giọng nói không còn lạnh lùng như trước.

Todoroki cảm thấy an lòng khi thấy Bakugo đồng ý. Cậu ôm chặt lấy cánh tay Bakugo, cảm nhận được sự ấm áp và sự an toàn từ sự gần gũi này. Trái tim cậu đập nhanh hơn, không chỉ vì sự sợ hãi trước những hiểm nguy xung quanh, mà còn vì niềm hạnh phúc khi được chia sẻ một khoảnh khắc đặc biệt này với Bakugo.

Trong khi đó, Kirishima, Mina, Kaminari và Sero, những người đang lén lút theo dõi từ xa, nhìn thấy cảnh này và không khỏi bật cười. Họ thấy Todoroki, người lạnh lùng và luôn tỏ ra bình thường với mọi thứ, bị hạ bệ bởi sự sợ hãi của căn nhà ma. Mặc dù vui vẻ trêu đùa, nhưng họ cũng cảm thấy ấm lòng khi thấy Todoroki và Bakugo dần dần hiểu rõ hơn về nhau trong môi trường khác biệt và đầy thử thách này.

Và với sự hỗ trợ từ Bakugo, Todoroki dường như yên tâm hơn và cảm thấy cũng không còn quá sợ hãi. Nhóm bạn tiếp tục theo dõi, hy vọng sẽ chứng kiến thêm nhiều điều thú vị từ cuộc phiêu lưu đầy kịch tính này của Todoroki và Bakugo trong căn nhà ma

Bakugo thường tỏ ra khó chịu và cằn nhằn về mọi thứ, nhưng Todoroki vẫn kiên nhẫn và vui vẻ. Mỗi lần Bakugo nhăn nhó, Todoroki lại cười, làm dịu đi không khí căng thẳng. Cả hai đều cảm thấy thoải mái hơn khi ở bên nhau, và dần dần Bakugo cũng tỏ ra thích thú với chuyến đi.

Trong khi đó, nhóm của Kirishima cố gắng theo dõi từ xa, vừa quan sát vừa cười đùa.

 "Nhìn kìa, Todoroki và Bakugo trông giống như một cặp đôi vậy," Mina nói, mắt lấp lánh sự tinh nghịch.

Kaminari gật đầu. "Ừ, Todoroki thật sự rất quan tâm đến Bakugo. Điều đó thật tuyệt."

Khi màn đêm buông xuống, Todoroki và Bakugo dừng lại ở một quầy bán gấu bông. Nhân viên đưa cho họ một con gấu bông lớn và mềm mại. Bakugo cầm lấy, nhìn con gấu bông rồi quay sang Todoroki. 

"Mày muốn cái này đúng không?" cậu hỏi.

Todoroki cười nhẹ, ánh mắt ấm áp. 

"Ừ, nhưng không quan trọng bằng việc tớ có cậu đi cùng. Cảm ơn cậu đã dành thời gian cho tớ hôm nay."

Bakugo nhìn Todoroki, đôi mắt dịu lại. "Được rồi, nhưng đừng nghĩ tao sẽ làm điều này thường xuyên," cậu nói, nhưng giọng nói không còn khó chịu như trước.

Cả hai cùng cười, cảm thấy ngày hôm nay thật đặc biệt. Và từ xa, nhóm bạn bí mật quan sát, cười đùa và cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy Todoroki và Bakugo gần gũi hơn.

Khi màn đêm buông xuống, ánh đèn lấp lánh của công viên chiếu sáng khắp nơi, tạo nên một không khí lãng mạn và yên bình. Todoroki và Bakugo ngồi nghỉ trên một chiếc ghế dài, nhìn ngắm khung cảnh xung quanh.

"Tớ thật sự rất vui khi cậu đồng ý đi cùng tớ, Bakugo," Todoroki nói, ánh mắt nhìn xa xăm nhưng đầy ý nghĩa.

Bakugo hừ nhẹ, nhưng không giấu được nụ cười. 

"Ừ, tao cũng vậy. Mặc dù không thừa nhận, nhưng chuyến đi này không tệ lắm."

Todoroki cười, lòng cảm thấy hạnh phúc khi nhận ra rằng Bakugo cũng đã tận hưởng chuyến đi này. 

"Lần sau, chúng ta có thể thử đi đâu đó khác, hoặc làm gì đó khác biệt. Miễn là cậu đồng ý."

Bakugo nhìn Todoroki, đôi mắt đỏ rực của cậu ánh lên sự kiên định. 

"Được thôi, nhưng nhớ là lần sau mày sẽ phải chuẩn bị trước và thông báo sớm hơn," cậu nói, giọng nói mang chút châm biếm nhưng cũng đầy sự ấm áp.

Todoroki gật đầu, mỉm cười. "Tớ hứa sẽ làm vậy."

Trong khi đó, Kirishima, Mina, Kaminari và Sero tiếp tục theo dõi từ xa, cảm thấy vui mừng khi nhìn thấy mối quan hệ giữa Todoroki và Bakugo ngày càng tiến triển.

"Thật tuyệt khi nhìn thấy họ như thế này," Kirishima nói, ánh mắt tràn đầy niềm vui.

"Đúng vậy, ai mà ngờ rằng Bakugo lại có thể dịu dàng như thế," Mina đáp, cười tươi.

Kaminari và Sero cũng gật đầu, cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy hai người bạn của mình dần dần tìm thấy sự hòa hợp và hạnh phúc.

Ngày hôm đó kết thúc, nhưng đối với Todoroki và Bakugo, một cánh cửa mới đã mở ra, đưa họ đến gần nhau hơn.

_______________________________

Tác giả: AAAA, mỏi tay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#todobaku