Chương9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao vậy?" Todoroki shoto khó hiểu nhìn hai người họ đang kinh ngạc.

Midoriya nhịn không được hỏi Todoroki shoto "anh nói như vậy, anh không sợ chết sao...?"

"E sợ."

"Vậy sao anh còn nói?!"

Todoroki shoto nhớ lại khi Bakugou được đưa về nhà, ngôi nhà gần như bị phá tan nát, rồi hắn nhớ lại những ngày trên mặt hắn gần như có cả sẹo. Hắn dừng lại một chút rồi nói: "tập cho quen chắc được."

Midoriya thở dài, vỗ vỗ vai hắn, biểu tình nói "điều đó không dễ dàng như anh nghĩ đâu."

Ba người họ và cô Morita ăn cùng lũ trẻ trong trại trẻ mồ côi. Bakugou bảo Todoroki đi chết nhưng cậu vẫn chuẩn bị một đĩa mì soba lạnh cho hắn. Vì bàn ăn được thiết kế đặc biệt dành cho trẻ em, nên nó khá ngắn và Todoroki shoto tương đối cao nên có hơi buồn cười khi ngồi cùng một bàn với trẻ bảy, tám tuổi. Màu tóc nửa đỏ nửa trắng nổi bật giữa trong số đó. nhóm trẻ thấy vậy đứng sang một bên cười lớn.

Todoroki shoto cắn một miếng mì soba. Hắn không ngờ rằng Bakugou lại nấu ăn giỏi đến vậy.

"Ngon quá." Hắn khen ngợi.

"Bakugou từ khi còn nhỏ đã bộc lộ tài năng nấu nướng rất giỏi, Khi đó thằng bé rất nhạy cảm và hay giúp đỡ mọi người trong bếp." Cô Morita mỉm cười nói.

"Món nào do kacchan làm cũng ngon nhất thế giới" Midoriya, người đang ăn mì soba mà cũng phải khen ngợi

"Bà già im đi, chúng mày nữa, ăn nhanh lên!" Bakugo giận dữ nói.

Vì tài nấu nướng của Bakugou quả thực rất ngon nên một cô bé mập mạp bên cạnh hắn đã ăn hết một phần mì soba trên đĩa, hắn hơi ngơ ngác nhìn chiếc đĩa sạch bong của cô bé

Todoroki véo má cô bé, hỏi: "Còn muốn ăn nữa không?" Cô bé lắc bím tóc trên đầu, ngượng ngùng gật đầu đáp: "dạ, em thích nhất món mì soba do anh trai Bakugou làm."

"Anh cũng thích." Todoroki shoto mỉm cười nói với cô bé, rồi đưa cho cô một phần mì soba trên đĩa của mình.

"Cảm ơn anh trai."

Lúc này, Bakugou cau mày nói với cô bé: "Airi, dù có thích ăn đến mấy cũng không được ăn quá nhiều. Dạ dày của em sẽ khó chịu đấy. Và nếu ăn quá nhiều, em sẽ bị biến dạng thành một cô bé béo đấy biết không?"

Đây là giọng điệu mà todoroki shoto chưa từng nghe qua, ấm áp và dịu dàng. Thật khó để tưởng tượng rằng điều này phát ra từ miệng Bakugou. Hắn không thể không tự hỏi liệu sau này hắn và cậu có con sẽ như thế nào nữa.

Airi-chan làm mặt lạnh với Bakugou "em không sợ trở thành cô gái béo."

"Không tính nghe lời sao?!"

Bakugou bình thường rất hung dữ, nhưng thực tế hầu hết trẻ em trong trại trẻ mồ côi đều không sợ cậu, bởi vì cậu sẽ không bao giờ đánh chúng, và trên hết. Cậu nấu ăn rất ngon.

Sau khi dùng bữa ở trại trẻ mồ côi, Todoroki shoto đang định đón Bakugou về thì Midoriya đột nhiên chặn Bakugou lại và nói có chuyện muốn nói riêng với cậu. Hắn lúc đó có chút không vui.

Hắn không biết Midoriya và Bakugou đã nói gì, khi tạm biệt Midoriya, Midoriya đã nói với hắn

"Kể từ nay nhờ anh chăm sóc kacchan nha."

Tất nhiên anh sẽ chăm sóc Bakugou rồi, Bakugou đã là Omega của hắn rồi cơ mà.

Khi Todoroki shoto đáp lại Midoriya, giọng điệu chua chát của hắn gần như truyền xa hàng ngàn dặm

"Tất nhiên tôi sẽ làm như vậy rồi, cậu không cần phải lo cho Bakugou đâu"

"Kacchan từ nay trông cậy vào anh vậy."

Sau khi tạm biệt Midoriya xong, hai người liền lên xe, Bakugou ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ, chống tay lên cửa sổ xe, nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn đang lái xe cũng phải liếc nhìn Bakugou đang có vẻ lo lắng, và hỏi  cậu "Midoriya vừa nói gì với cậu vậy?"

Todoroki shoto ban đầu không có ý định hỏi, nhưng sau khi nhìn thấy tình trạng của Bakugou cùng tình trạng của cậu sau khi lên xe. Bakugou vẫn đang nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, như đang lẩm bẩm một mình: "Không phải chuyện của mày, đồ khốn."

"Hôm nay tôi thấy ghen tị với midoriya lắm đấy" Hắn nói với vẻ ấm ức.

"Đó là việc của mày, nói với tao làm gì?!" Bakugou chửi rủa với đôi tai đỏ bừng.

"Tôi cần sự an ủi từ cậu." hắn vừa nói vừa đỗ chiếc xe đắt tiền bên đường, tay cầm vô lăng nhìn người ngồi ở ghế phụ.

Trong xe chứa đầy chất pheromone Alpha mạnh mẽ của hắn . Đối mặt với ánh mắt thẳng thắn và nóng bỏng của đối phương, Bakugou gần như không thể cưỡng lại được.

"Mày muốn tao an ủi cái quái gì thế?! Mày thích ra yêu cầu cho tao lắm à?!!" Bakugou sốt ruột hét lên với Todoroki shoto

Hai người ở bên nhau cũng đã lâu. Bakugou rất quen thuộc với pheromone của hắn. Thật ra cậu rất khao khát nó về mặt thể xác nhưng lại luôn kiềm chế về mặt trí tuệ, hắn quả thực không phải là quá vô liêm sỉ sao? thậm chí còn hỏi cậu và midoriya đã nói gì với nhau, hắn là đang muốn biết chuyện tư của cậu?

Todoroki shoto suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi muốn từ giờ trở đi cậu sẽ làm mì soba cho riêng tôi."

"Sao tao phải làm cho mày" Bakugou từ chối thẳng thừng.

"Ngày mai tôi muốn ăn mì soba do cậu nấu."

"từ chối."

"Tôi muốn cậu đi cùng tôi đến một bữa tiệc."

"từ chối."

"Tôi muốn cậu cùng tôi về nhà."

"từ chối."

Tất cả đều bị cậu từ chối. Không thể có chỗ để thương lượng sao?

Bakugou cười giận dữ trước biểu cảm trên mặt Todoroki shoto, sau đó hơi nghiêng người hôn nhẹ lên khóe môi hắn, một cái chạm nhẹ nhàng như lông vũ, mang theo niềm vui thầm kín.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro