[Edit] Ma thuật tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【TodoBaku】热恋魔咒 (Ma thuật tình yêu)

id lofter: mumumianmianmaomao. https://mumumianmianmaomao.lofter.com/post/309157a5_1c5d1f850

Attention::

Giả thiết HP AU.

Và series《The Mind Flayer》

00.

"Mineta, cậu đã làm gì vậy?”

"Suỵt! Đừng nói nữa!”

"Nếu bị phát hiện, cậu chắc chắn sẽ bị đánh chết đấy biết không hả?”

01.

"Nhắc mới nhớ, sắp đến buổi dạ hội Yule Ball rồi, các cậu đã quyết định mời ai làm bạn nhảy chưa?" Tsuyu đang ngồi trong phòng sinh hoạt chung dưới hầm Slytherin đột nhiên hỏi một câu như vậy, “Nếu có thể thì, tớ thực sự hy vọng năm nay họ không đến tiệm Công tước Mật mua quá nhiều chocolate ếch chẳng còn gì đặc sắc đấy nữa. Tớ đã có tận 16 tấm thẻ hình hiệu trưởng AllMight rồi, tốt xấu gì thì họ cũng nên bắt kịp khẩu vị mới trong thời đại mới đi.”

Shiozaki ở một bên cầm sách: "Sao không đề nghị với các giáo sư là để cho bốn nhà tự chịu trách nhiệm đi mua sắm cho vũ hội ấy.”

"Ồ, ý kiến này được đấy.”

"Nhưng mà lại nói, Huynh trưởng của Hufflepuff là Mineta đấy, các cậu thật sự muốn làm như vậy sao?” Nghĩ đến những hành động mà vị huynh trưởng kia thường làm, hầu hết các cô nàng ở Slytherin đều rơi vào trầm tư ngay lập tức, "Chắc là không có vấn đề gì đâu, dù sao còn có Todoroki-kun và Iida-kun ở đây mà. Không chỉ vậy mà còn có cả Uraraka nữa, cô ấy sẽ không dễ dàng để yên cho Mineta được như ý đâu.”

"Đúng vậy.”

“Nếu không được nữa thì cứ gọi Bakugou đi cùng không phải là được rồi sao. Mineta hẳn là chẳng có gan lớn đến mức dám tốc váy nữ sinh trước mặt cậu ấy.” 

Asui vỗ nhẹ lên vai Todoroki: "Tóm lại thì, toàn thể nữ sinh của bốn nhà đều đã quyết định giao việc mua sắm cho vũ hội Giáng sinh cho các Huynh trưởng phụ trách. Tớ hy vọng cậu sẽ nắm bắt được cơ hội, Todoroki, ngàn vạn lần phải nắm được cơ hội tiến triển tình cảm với Bakugou!”

Là Huynh trưởng của Slytherin, bản thân Todoroki sau khi nghe vậy cũng không có thái độ phải đối gì quá lớn, chỉ tò mò hỏi một câu: "Vậy bây giờ các cậu đã nghĩ ra muốn loại kẹo gì chưa, ví dụ như sản phẩm mới của mùa này hay là những loại cổ điển?” Anh lấy từ trong túi ra cuốn sổ tay chuyên dùng để ghi chép, "Mà nói đi cũng phải nói lại, Bakugou thật sự đồng ý đi theo tám huynh trưởng của bốn nhà để mua đồ ngọt à?”

"Dù sao thì cậu cũng là bạn trai của Bakugou mà. Nếu đã hẹn hò thì ai cũng sẽ muốn ở bên nhau dù chỉ trong chốc lát. Ai lại không muốn ở bên người yêu của mình cơ chứ?” Tsuyu nhún vai, tiện tay đưa một tờ ghi chú màu xanh bạc hà đưa cho đối phương - nó đã được ghi chú rất chi tiết về các loại và tên của các loại kẹo, đồ ăn nhẹ và đồ uống mà nhà Slytherin muốn mua.

Người đối diện cầm lấy tờ giấy, nhanh chóng lướt qua một lượt: "Bánh Fudge chocolate bạc hà, bánh mì bơ giòn việt quất đen, đây đều là sản phẩm mới của Honeydukes à?”

"Cũng coi như là vậy. Trước đây Uraraka từng tới đó mua một ít, nghe nói nó rất nổi tiếng ở bên nhà Gryffindor. Nhưng mà lại nói, đám sư tử kia đứa nào cũng thích ăn ngọt, cũng không sợ phát phì như quả bóng do tích quá nhiều đường.” Cô hơi nhướn mày rồi vỗ nhẹ vào vai huynh trưởng, “Như vậy đi, chúc các cậu đi sớm về sớm, nếu thời gian còn nhiều thì cậu có thể ghé qua Tiệm Giỡn, tớ nghe nói họ bán rất nhiều sản phẩm được các cặp đôi trẻ ưa chuộng.”

Ánh mắt đang nhìn vào tờ giấy của Todoroki bỗng run lên.

"Ví dụ như tình dược và mấy thứ tương tự.”

Lúc anh chậm rãi bước ra khỏi cửa hầm, những lời nói vui đùa của Tsuyu vẫn còn quanh quẩn bên tai anh. Tuy nhiên, cũng không thể trách anh suy nghĩ chuyện này nghiêm túc đến như vậy -- anh nhìn thấy một thiếu niên đang đứng trên hành lang cách đó không xa, với mái tóc ngắn màu vàng và chiếc áo chùng phù thủy được phối giữa đỏ và đen. Kết quả là tầm nhìn của anh đột nhiên sáng lên như thể bị ánh đèn huỳnh quang chiếu vào. Chàng trai trẻ có lẽ cảm nhận được ánh mắt quá trực tiếp của đối phương, vừa nhìn thấy anh, cậu đã tức giận mở miệng, lộ răng nanh ra với vẻ mặt uy hiếp: “Mặt hai màu, lần sau nếu còn dám chậm như vậy thì hãy chuẩn bị tinh thần bị tao đánh bại tơi bời trong trận Quidditch đi!"

"Được, lần sau tớ sẽ chú ý tới thời gian.”

Sau đó, đối phương vẫn là chấp nhận số phận, lấy đi tờ giấy Todoroki cầm trên tay, nhàn nhã liếc nhìn mấy lần.

"Xem ra có khá nhiều thứ, sao Slytherin bọn mày lại thích đồ ngọt như vậy? Hai phần ba các món trong danh sách này đều có đường, mày có chắc rằng sau khi dạ hội Yule Ball kết thúc đám người đó có thể tự tin nói rằng mình không béo hay không, hay là lại khóa mình cả ngày ở trong phòng tự hỏi nên giảm cân thế nào?” Bakugou Katsuki có thể là học sinh Gryffindor duy nhất không thích ăn đồ ngọt. Thực tế, cậu thích đồ ăn cay hơn. Nghĩ đến món cơm cà ri đặc chế của Bakugou khi xưa, đầu lưỡi Todoroki mơ hồ xuất hiện một cảm giác tê dại.

Todoroki cũng nghiêm túc trả lời: "Danh sách có của cả bốn nhà lận mà, chắc là sẽ không béo lên được đâu.”

“Hừ, ý mày là giờ tao béo sẵn rồi chứ gì?” Cậu giả bộ hừ một tiếng, khoanh tay một cách mất tự nhiên khi nhìn thấy học sinh Gryffindor và Hufflepuff bước ra khỏi phòng học. Kirishima và Kaminari sớm đã nhìn thấy cậu, cười nói vẫy tay, nhưng giây tiếp theo ngay sau khi bọn họ nhận ra người đứng cạnh Bakugou là ai, biểu cảm trên gương mặt của họ pha lẫn chút trêu chọc.

Bakugou chỉ muốn táng gậy vào mồm chúng nó để cho hai đứa chúng nó một bài học, nhưng bàn tay phải sử dụng đũa phép thành thạo của cậu đã bị Todoroki nắm chặt trong lòng bàn tay không biết từ bao giờ. Rơi vào đường cùng, cậu chỉ có thể tức giận mà lôi kéo anh đi tới hồ nước ở trước khuôn viên trường đợi các Huynh trưởng tập hợp.

Todoroki nhìn lên sườn mặt cậu: "Cậu tức giận à?”

"Không.”

"Nhưng Katsuki cứ cau mày.”

“Mặt hai màu, mày đây là chơi ăn gian.” Cậu sợ bản thân đỏ mặt đến mức hai bên tai mềm xuống, đành phải cúi đầu tiếp tục đi về phía trước, một bên mắng các huynh trưởng khác vì sao còn chưa tới, một bên bị bạn trai khắc chế đến không có sức giãy giụa.

Đối phương nghiêng đầu: "Hả?”

"Quên đi, mày đừng nói nữa.”

Tao còn muốn thở lâu thêm một chút.

Bị mày nhìn như vậy sẽ khó thở lắm, thằng khốn mặt hai màu.

02.

Hiệu quả của việc tập hợp các Huynh trưởng khá cao, nhưng Bakugou vẫn tỏ ra không vui khi nhìn thấy họ. Có lẽ là cậu vẫn đang oán giận bọn họ tới không kịp lúc, Midoriya nghĩ như vậy, sau đó hắn trao đổi ánh mắt với Uraraka đang đứng bên cạnh. Cuối cùng họ quyết định là không trêu chọc đối phương nữa, cùng với các phù thủy còn lại ngoan ngoãn đi ở phía trước, để lại Todoroki và Bakugou đi riêng với nhau trong bầu không khí im lặng đến kì cục nhưng lại thân mật mà sánh vai đi cùng một chỗ.

Thời gian đi bộ đến Hogsmeade không dài cũng không ngắn, dọc theo đường đi hình thành nên ba thái cực - Todoroki và Bakugou đi phía cuối cùng, một mình Mineta đi ở giữa. Ngoại trừ nam Huynh trưởng của Hufflepuff, tất cả học sinh còn lại đều tụ tập cùng nhau, vừa cười nói rôm rả vừa nhìn những hàng quán ven đường.

"Midoriya-kun, nhìn này!”

"Ồ-”

Giật mình trước hộp đồ chơi khăm mà Uraraka cầm trên tay, Midoriya vô thức lùi về sau né tránh, kết quả là bị chủ tiệm Giỡn bắt gặp và nhắc nhở: “Cẩn thận đấy nhóc con, cậu sẽ không muốn bị ngã vào cái tủ đựng một loạt tình dược phía sau này đâu. Mấy thứ này có thể khiến cậu mất sạch tất cả Galleons có trong cuộc đời đấy.”

"Xin lỗi ạ.”

Người đàn ông trung niên có ria mép mỉm cười xua tay: “Quên đi, không có chuyện gì đâu. Nhìn quần áo thì thấy có vẻ các cô cậu đều là học sinh Hogwarts nhỉ? Lần này ra tới đây là có gì cần mua sao, lâu lắm rồi tôi mới thấy nhiều phù thủy nhỏ trong một ngày nghỉ như thế này.”

Uraraka một bên đặt chiếc hộp có chú hề ngộ nghĩnh kia trở lại kệ, đồng thời lấy từ túi áo khoác bên phải ra một tờ giấy ghi chú nhỏ: "Thật ngại quá, lần này chúng cháu ra ngoài là muốn mua một ít đồ ăn vặt cho dịp lễ Giáng sinh. Cháu và Deku phụ trách đi tới tiệm Giỡn, còn những người còn lại sẽ chịu trách nhiệm đi tới các cửa tiệm khác.

"A, lễ Giáng sinh, tôi suýt nữa đã quên mất!”

"Vậy chú có đề cử sản phẩm nào không?”

Chủ cửa hàng mỉm cười vuốt ve bộ râu: "Nếu hai người là một cặp đôi đáng yêu thì tình dược sẽ là một lựa chọn không tồi đấy, không thử suy nghĩ chút sao? Một lọ 20 Galleons, loại tình dược pha loãng này cũng rất thú vị, nếu hai người không muốn quá lạm dụng nó.”

“Ma thuật tình yêu cuồng nhiệt kia là gì vậy?” Midoriya liếc nhìn những lọ thủy tinh sáng bóng trên kệ, phần lớn là những lọ dung dịch màu vàng chứa đầy chất lỏng màu hồng đào, bình thuốc nhỏ ở giữa lại đặc biệt được khoét rỗng một hình trái tim.

Đối phương thần bí mà nói: "Thật ra đây là một phiên bản đơn giản của tình dược. Pha loãng một ít nước cốt chanh và mật ong kết hợp với một chút phép thuật, uống vào sẽ có ảo giác nhẹ và nảy sinh tình cảm quá mức với người đầu tiên mà họ nhìn thấy. Nhưng bởi vì được hòa cùng mật ong và nước chanh, tác dụng của dược liệu này kéo dài cùng lắm là một đêm." Lão triệu hồi một lọ thuốc màu bạc có khắc mũi tên của Cupid từ trên kệ, màu sắc rõ ràng nhạt hơn rất nhiều, "Rất nhiều học sinh Hogwarts thích thứ này vì nó không đắt như Tình dược tiêu chuẩn, mà bên cạnh đó lại còn có thể mang lại hương vị tương tự.”

Midoriya đột nhiên cảm thấy mũi có chút ngứa, hơn nữa lại còn bị ông chủ cửa hàng trêu chọc, một bên nóng lòng muốn giải thích, một bên muốn dẫn theo Uraraka đi tham quan các gian hàng khác. Đi theo sau bọn họ là Mineta Minoru, cậu ta vuốt cằm và lấy ví từ trong túi ra, chờ cho tới khi Midoriya và Uraraka rời khỏi tiệm Giỡn mới lén lút mua một lọ Ma thuật tình yêu cuồng nhiệt lén giấu ở trong lồng ngực.

"Trong tay cậu giấu cái gì vậy?" Tenya Iida, người vừa bước ra từ cửa hàng hoa đang nhìn chằm chằm vào Mineta đang lén sờ vào túi, cậu có chút tò mò nên tới ngó lại gần, "Vừa rồi cậu mua gì ở tiệm Giỡn thế?”

"Không có gì, chỉ là mấy món chơi khăm thôi.”

Nhóm người duy nhất được phân công đến Honeydukes chỉ có Bakugou và Todoroki. Dù không ngạc nhiên trước kết quả như vậy nhưng bản thân Todoroki vẫn thầm thở dài trong lòng.

Đây rõ ràng là gian lận, đáng lẽ Katsuki phải nhận ra chứ?

Nhưng khi ngẩng đầu lên, anh nhìn thấy một chàng trai tóc vàng đang đứng trước một dãy kẹo, cẩn thận mà đánh giá từng loại một - đôi môi của cậu được phủ lên bởi màu vàng ấm cùng màu hồng đào khiến nó bóng lên, để lại một khoảng không gian mơ màng. Chiếc kẹo mút hình trái tim màu đỏ ở sát bên sườn mặt cậu, do góc độ gây ra ảo ảnh thị giác khiến Todoroki cảm tưởng như cậu đang hôn lên viên kẹo vậy.

Những chiếc kẹo chuông Giáng sinh treo trên đầu phát ra những âm thanh nhẹ nhàng, nhịp điệu là những bài hát quen thuộc nhất. Những sản phẩm mới như này có nhiều vô cùng. Nhưng Bakugou không quan tâm đến mấy thứ đó, cậu chỉ nhìn chằm chằm vào đồ chơi nhỏ làm bằng đường được đặt trên kệ thủy tinh, trông giống như Hiệu trưởng All Might trong bộ áo choàng phù thủy. Todoroki nhìn Bakugou, rồi nhìn tới chocolate đồ chơi làm bằng đường, chỉ mới nghĩ đến nếu cái này có tạo hình của Endeavor thôi mà biểu cảm của anh trong nháy mắt đã trở nên trầm trọng.

“Lấy cho tôi một hộp chocolate khắc hình All Might.”

“6 đồng Sickle, cảm ơn đã ủng hộ.”

Cậu cầm lấy túi giấy đựng chocolate trên tay rồi vô cùng tự nhiên mà kéo Todoroki đi loanh quanh khắp cửa hàng, trông cậu cứ như không thèm đoái hoài gì tới danh sách đồ cần mua. Bakugou vẫn luôn tùy hứng như vậy, Todoroki cũng không nói gì thêm, anh chỉ tò mò không biết hộp chocolate kia cuối cùng sẽ bị xử lý như thế nào mà thôi.

Chắc sẽ bị ăn hết, nhưng không biết là bao giờ nhỉ?

Chàng trai tóc đỏ trắng say sưa nhìn vào vị phù thủy đang đi trước mình vài bước chân. Mái tóc vàng buông xuống sau tai, hiếm khi thấy được cậu ấy trở nên ngoan ngoãn. Có lẽ là do vừa mới tắm xong, mùi sữa tắm còn thoang thoảng chưa bị các mùi hương khác che lấp.

Bakugou liếc mắt thấy anh đang do dự muốn nói gì đó liền nở nụ cười, sau đó siết chặt cánh tay anh.

Đồ ngốc mặt hai màu.

03.

Chờ cho tới khi tất cả các Huynh trưởng tập hợp tại quầy bia bơ, Mineta đã chuẩn bị xong xuôi kế hoạch sử dụng lọ ma dược tình yêu cuồng nhiệt kia. Cậu ta chăm chú nhìn bóng lưng của nữ Huynh trưởng nhà Ravenclaw trong khi tưởng tượng đến tình cảnh nhốn nháo và hài hước sẽ xảy ra sau khi rót một ít dược vào trong ly nước của cô, không biết sẽ như thế nào đây.

Đây chắc hẳn là cơ hội chỉ có một lần trong đời.

"Được rồi, chúng ta mua sắm như này là cũng tạm ổn rồi, giờ cũng nên quay lại Hogwarts xem bọn họ trang hoàng đại sảnh thế nào đi." Yaoyorozu kiểm lại số lượng đồ đã mua, cẩn thận đặt những gói quà, kẹo và ruy băng vào trong một bong bóng màu xanh mờ bằng Bùa Nổi (Floating Charm). Tokoyami đi tới, cẩn thận ôm quả bong bóng sáng này vào lòng. Với sự trợ giúp của câu thần chú đơn giản này, đường trở về sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

"À, Bakugou-kun đã mua gì thế?"

“Chocolate của All Might.”

“Bakugou-kun thực sự thích All Might nhỉ, nhưng chẳng phải sẽ thuận tiện hơn nhiều nếu cậu đặt nó vào bong bóng nổi sao?”

“Với trọng lượng này thì không cần thiết phải làm những thứ như thế.”

Cậu ghét bỏ mà bĩu môi, cũng không có ý định để chocolate vào bong bóng sáng, liền bị Tokoyami một mạch mang về. Bùa chú của Ravenclaw luôn kỳ diệu khiến người khác tò mò, nhưng Bakugou lại thờ ơ chẳng thèm xem kĩ mấy bùa chú đó. Cậu cảm thấy mấy cái này chẳng đáng để gọi là phát minh tuyệt vời.

Không mất nhiều thời gian để cả hội về đến Hogwarts. Các nữ sinh thì bị bạn bè giữ lại và kéo tới ký túc xá để thay quần áo. Về cơ bản thì, vẻ mặt họ lúc nào cũng tươi cười và ngọt ngào, giờ chỉ đeo thêm lên người vòng cổ, nhẫn và một số trang sức mà các nam sinh không biết gọi nó là gì. Nhưng đây là Giáng sinh ở Hogwarts mà, tại sao họ không thể trang điểm cho bản thân trở nên xinh đẹp hơn chứ?

"Được rồi, mọi người cũng mau lại đây để tớ xem mấy bộ lễ phục này có vừa với mọi người không.” Sero, người chịu trách nhiệm về lễ phục cho các nam sinh cầm trong tay một bọc lớn và gọi tên từng nam sinh nhà Gryffindor. Những người được gọi tên đều vui vẻ ra mặt, ôm chặt quần áo của mình rồi chạy vội về phòng ngủ - tất nhiên là, cũng có một số gia đình phù thủy sẽ dùng cú đưa tin để chuyển mọi thứ họ cần cho dịp Giáng sinh đến trường cho con mình.

Bakugou bị con cú đánh rơi thứ gì đó vào trán, tức giận đến nhe răng trợn mắt: "Này, đây đã là lần thứ ba rồi đấy Bộc Sát Vương, đừng đi quá xa!" Con cú mèo lông màu nâu nhạt khẽ chuyển động con ngươi màu vàng, không để tâm mà vỗ cánh phành phạch bay tới nơi nghỉ của cú mèo trong ký túc xá. Bakugou vừa mở tờ giấy da trong tay vừa chửi: "Lần sau mình sẽ không bao giờ cho con gà béo đó ăn nữa, cho nó đói chết luôn. Thật là, mấy con cú mà bà già mua trước đây đều có tính tình xấu như vậy sao?"

Tuy nhiên, bộ lễ phục màu đen khác biệt và sang trọng đó dường như lại rất hợp với sở thích của Bakugou. Dù sao thì cậu cũng không có ghét bỏ gì bộ quần áo này, chỉ lặng lẽ cởi áo chùng, chậm rãi mặc vào bộ quần áo mới. Phong cách bó sát thể hiện hoàn hảo khí chất của cậu. Chàng trai tóc vàng đứng trước gương thay đồ, bình tĩnh mà thắt cà vạt kiểu Windsor.

"Tớ thực sự không thể nhận ra luôn, Bakugou mặc vest thật sự rất đẹp trai!"

“Đúng thế, dù sao cậu ấy cũng là Kacchan mà.”

Uraraka đứng ở một bên và trò chuyện với những cô gái khác, trong khi Midoriya vẫn còn ngượng ngùng, không được tự nhiên mà xoa mái tóc hơi xoăn của mình. Tất cả học sinh trường Hogwarts đều đang chuẩn bị cho buổi khiêu vũ Giáng sinh tối nay, với tư cách là Huynh trưởng năm thứ 7, hắn còn phải phụ trách vũ hội mở màn của năm nay. Tuy nhiên, có lẽ là do hắn chưa tìm được lý do hợp lý để mời Uraraka nên trông có vẻ lo lắng.

"Bakugou, sao cậu thắt được kiểu kia vậy?"

"Mày thắt kiểu gì vậy? Mày không biết cách thắt một chiếc cà vạt đơn giản như vậy sao?"

Những nam sinh còn lại còn không biết thắt cà vạt kiểu gì, nhìn Kirishima rồi cùng nhau mờ mịt mà lắc đầu.

Cậu trai tóc vàng trực tiếp đánh giá: "Bọn mày đều là đồ ngốc phải không?" Nhưng cuối cùng cậu vẫn đành cam chịu túm lấy cà vạt hoặc nơ của đối phương, vừa giải thích cách làm vừa hoàn thành nhiệm vụ trên tay. Nhìn chiếc nơ hoàn hảo trên cổ áo, nhóm nam sinh đều vô cùng nhất trí mà khen ngợi: "Bakugou, cậu thật sự là kiểu người khi gả đi sẽ không bị làm mất thể diện, vì cậu có kỹ năng sống hoàn hảo!"

“Muốn bị tao hất ra khỏi chổi trong trận Quidditch tiếp theo thì cứ việc nói thẳng, đồ khốn.”

Nhóm nam sinh bắt đầu cãi cọ ồn ào nhưng điều này không cản trở được bầu không khí vui vẻ giữa các cô gái. Họ sửa sang lại những chiếc nơ sau lưng nhau, đeo cho nhau trang sức và vòng cổ sáng lấp lánh. Ngẫu nhiên sẽ có nam sinh nhìn thoáng qua các cô gái, xong giây tiếp theo lại quay đi như thể không có chuyện gì xảy ra, có lẽ vì anh ấy đang cân nhắc xem nên mời ai làm bạn nhảy của mình.

Kirishima vỗ vai Bakugou: "Bakugou, cậu chọn được bạn nhảy chưa?"

“Hả—?”

“Cậu đừng có nói là cậu căn bản còn không suy nghĩ tới việc bạn nhảy đấy nhé?”

Cậu tỏ ra thờ ơ: “Dù sao tao cũng không phải phụ trách vũ điệu mở màn.”

Tuy nhiên, Todoroki thì có.

Midoriya và những người khác đang thầm nghĩ trong lòng cũng bị phớt lờ. Chàng phù thủy tóc vàng cầm gói chocolate mình vừa mua về, đưa tay ra nhẹ nhàng chọc vào hai búi tóc dựng lên — không biết tại sao, cậu lại đột nhiên muốn ăn ngọt. Nhưng cậu không sẵn sàng để ăn hết chocolate một mình, vì vậy việc tìm một người có thể cùng nhau giải quyết vấn đề về đồ ngọt đã trở thành nhiệm vụ lớn nhất của cậu lúc này.

Khi vũ hội Giáng sinh sắp bắt đầu, tất cả các bàn của học viện đều tạm thời được cất đi. Phía trên căn phòng ở đại sảnh vốn được treo bằng đèn chùm pha lê giờ đây đã biến thành một bầu trời đầy sao sáng, trong không khí thì bay lên bay xuống những ngọn nến màu sắc ấm áp. Sau khi bài hát mừng Giáng sinh kết thúc, các pixie trong dàn đồng ca cầm bản nhạc vỗ đôi cánh trong suốt như chuồn chuồn rồi nhanh chóng bay khỏi sân khấu. Giây tiếp theo, một số học sinh phụ trách vũ điệu mở màn cũng nắm tay bạn nhảy của mình xuất hiện dưới ánh đèn.

Midoriya nắm lấy tay Uraraka, lúc này đây cả hai người đều đỏ bừng hai má. Các học sinh năm cuối nhà Gryffindor đứng ở cách đó không xa vây xem đều không hẹn mà cùng cao giọng reo hò ầm ĩ — mà bên phía Slytherin, Bakugou cau mày phát hiện ra rằng người nhảy mở màn lại là Tsuyu và Tokoyami.

Không phải là mặt hai màu phụ trách sao?

Cậu làm bộ không chút để ý mà nhìn qua đám người, nhưng mái tóc đỏ trắng vốn luôn dễ thấy lại không có trong số đó. Gryffindor tóc vàng bẻ một khối chocolate nhét vào miệng, vị ngọt như chanh nhanh chóng tan chảy trên đầu lưỡi.

"Bakugou-kun, cậu có muốn uống nước không?"

“Hả?”

Yaoyorozu mỉm cười: “Cậu có thể sẽ cảm thấy mệt mỏi sau khi ăn chocolate liên tục. Ở đây có một ít trà bạc hà này.

"Ờ, cảm ơn, tóc đuôi ngựa."

Nhìn thấy Bakugou uống ly nước mà Yaoyorozu đưa cho, Mineta và Kaminari ngồi cách đó vài mét đều cứng đờ sắc mặt trong giây lát. Kaminari nhân lúc Bakugou không chú ý đã thọc tay vào người tên kia để khiến cậu ta tỉnh hồn.

"Mineta, cậu đã làm gì thế?"

"Suỵt! Đừng nói nữa!"

"Nếu bị phát hiện, cậu chắc chắn sẽ bị đánh chết đấy biết không hả?”

Hai người thử tưởng tượng tới cảnh bị Bakugou bắt được, rất nhanh sau đó họ liền đổ mồ hôi lạnh, tự hỏi làm thế nào để xin cậu tha mạng. Nhưng sau khi nghĩ đi nghĩ lại, kết cục cũng chỉ đơn giản là bị Bakugou đơn phương đánh chết. Vì thế sau một hồi trao đổi trong im lặng, bọn họ quyết định vẫn sẽ giữ im lặng trong đêm nay — rồi tin rằng điều kỳ diệu nhất định sẽ xảy ra.

"Nhân tiện thì cậu đã đổ bao nhiêu vào trong ly nước đó?”

Mineta cúi đầu quan sát lọ thuốc, sau đó trả lời: “Còn khoảng nửa bình, trước đó chủ tiệm đã nói với tớ tác dụng của cả lọ thuốc nhiều nhất cũng chỉ trong một đêm, nếu chỉ cho từng này thì thời gian cũng sẽ giảm xuống đúng không?”

Kaminari liếc mắt thoáng nhìn về phía Bakugou: "Hy vọng là như vậy, nếu không tớ nghĩ cậu khó mà sống sót qua được buổi Yule Ball tối nay, hơn nữa khéo sáng hôm sau còn tìm thấy xác cậu trên cây Liễu Roi.”

Sau khi Bakugou rời khỏi chỗ ngồi, Mineta mới dám giơ nắm đấm đánh Kaminari: “Nói như thể cậu sẽ sống sót sau khi bị Bakugou phát hiện ấy nhỉ. Nếu bị phát hiện, hai chúng ta sẽ cùng chết ——”

"Đợi chút, vừa rồi là Todoroki-kun phải không?

“Hình như thế?”

May mắn thay, Bakugou được Todoroki đưa lên sân thượng, Mineta và Kaminari cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần có Huynh trưởng nhà Slytherin thu hút sự chú ý của Bakugou, cậu căn bản sẽ chẳng còn sức lực đi ngăn chặn và tiêu diệt bộ đôi chơi khăm đã đổ thuốc lạ vào ly nước.

"Mày đang làm gì vậy? Trước không phải là mày chịu trách nhiệm nhảy mở màn cho vũ hội à mặt hai màu?

"Bởi vì tớ đã hối hận sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Bakugou.”

Không muốn người khác thấy hình ảnh cậu khiêu vũ Giáng Sinh.

"Ha, mày đùa tao à?" Bakugou đột nhiên cảm thấy khát nước. Cậu nhớ vừa rồi rõ ràng mình đã uống một tách trà bạc hà, mặc dù trong nước có mùi mật ong thoang thoảng, nhưng cậu vẫn không để ý lắm đến nó.  Tuy nhiên, khi nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa, cậu cuối cùng cũng nhận ra rằng điều kỳ lạ trong tách trà kia không phải do cậu suy nghĩ quá nhiều!

Todoroki Shouto đã là một người có thể nói là diện mạo xuất chúng ở Hogwarts, hơn nữa với tác dụng của ma dược tình yêu cuồng nhiệt, giờ đây ở trong mắt Bakugou anh trở nên vô cùng đẹp trai — một thân tây trang màu trắng phù hợp với khí chất trầm tĩnh, một bên tóc thì được cố định bằng keo xịt tóc chải ngược ra phía sau đầu.

Chết tiệt, này là ăn gian!

Thiếu niên tóc vàng nhà Gryffindor nghiến răng thề nhất định phải tìm ra kẻ gây rối, nhưng sự tiếp cận nhanh chóng của đối phương rõ ràng đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu. Cậu không khỏi giơ tay phải lên, cố gắng đặt nó vào ngực Todoroki để chừa một khoảng trống cho mình. Không ngờ, khi cậu vừa ngẩng đầu lên, cậu đã thấy đôi mắt như mang ý cười của chàng trai đối diện và cây tầm gửi đang dần nở ra những bông hoa nhỏ màu trắng trên đỉnh đầu mình.

“Katsuki, Katsuki—” Todoroki nắm lấy cổ tay cậu và đặt nó lên môi.

"Im đi, đồ ngốc mặt hai màu.”

Đêm nay, cậu chỉ chuẩn bị nếm trải tình yêu cuồng nhiệt của mình.

Và nụ hôn vị socola chanh.

04.

Ma dược tình yêu cuồng nhiệt — phiên bản đơn giản của Tình Dược, sau khi pha loãng nước chanh và mật ong, người uống sẽ bị ảo giác nhẹ và sẽ có tình yêu quá mức và mù quáng với người đầu tiên họ nhìn thấy, thời gian duy trì tối đa là 6 giờ.  Tuy nhiên, nếu người bị dính phải ma chú này đã rơi vào một tình yêu cuồng nhiệt thì sẽ không có tác dụng rõ ràng.

-Fin-

*Thực ra bùa chú không có tác dụng với Bakugou.

*Cậu ấy cảm thấy Todoroki-kun đẹp trai là do vẻ đẹp nằm trong ánh mắt người si tình.

*Và ngay từ đầu anh ấy đã rất đẹp trai rồi mà phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro