Chương 08: Sao Ở Tại Nơi Nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 08: Sao Ở Tại Nơi Nào

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Trải qua một phen tự thuật của An Cách Nhĩ, mọi người rốt cục đối với án tử của Dạ Vũ trấn có một nhận thức toàn diện, mà trưởng trấn lại liên tiếp có hành vi không hợp với lẽ thường, trở thành tiêu điểm mọi người chú ý.

Trưởng trấn Từ Đại Hải* tại sao muốn làm như vậy?

*bản raw để là Vương Đại Hải, phải nói là tui bó tay với bà Nhã luôn á, lâu ra chương quá bả nhằm tên nhân vật luôn hay sao á?

Tất cả mọi người quấn quýt ở vấn đề này.

An Cách Nhĩ nhìn đồng hồ treo trên tường một chút, tựa hồ là có chút để ý tới thời gian.

"Liên quan tới mục đích của trưởng trấn, cũng là vấn đề thứ nhất tôi suy xét." An Cách Nhĩ tựa hồ là có ý định phải tăng nhanh tiến độ, cùng mọi người giải thích, "Mạch nước ngầm của Dạ Vũ trấn, phạm tội nhiều năm như vậy, đó là một bố cục tương đối lớn lại hoàn chỉnh, không có sự hiệp trợ của trưởng trấn, toàn bộ quá trình phạm tội là không có khả năng thực hiện, cũng có nghĩa là trưởng trấn khẳng định có tham dự trong đó. Như vậy vì sao trưởng trấn đột nhiên phá vỡ sự cân bằng này, mời tôi đi thăm dò án chứ?"

Tất cả mọi người gật đầu giống như gà mổ thóc —— đúng vậy! Vì sao?

"Các cậu và đồng bạn cùng nhau xây dựng một trận quân bài Domino vô cùng phức tạp, đồng bạn của cậu còn đang không ngừng mở rộng số lượng quân bài, mà cậu lại đột nhiên ngừng lại, đồng thời đẩy ngã một khối trong đó" An Cách Nhĩ cười hỏi, "Các cậu cảm thấy hắn làm như vậy là vì sao?"

Tất cả mọi người trầm mặc một hồi, cặp song sinh giơ tay, "Hắn không muốn chơi nữa."

An Cách Nhĩ mỉm cười gật đầu, "Chính xác!"

Cặp song sinh chiếm được khích lệ của An Cách Nhĩ, vui vẻ vỗ tay chúc mừng.

Mấy người lớn đang ngồi suy nghĩ một chút, hoàn toàn chính xác —— đột nhiên phá hư trò chơi, rõ ràng chính là không muốn chơi tiếp.

"Trưởng thôn muốn thoát ra?" Mọi người hỏi.

An Cách Nhĩ gật đầu, "Ân hừ, trò chơi kia chơi thật tốt, hắn vì sao đột nhiên muốn thoát ra chứ?"

Mọi người lại một lần nữa đình chỉ tự hỏi, nhìn An Cách Nhĩ.

An Cách Nhĩ cũng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là hỏi tiếp, "Nếu như chuyện tình Dạ Vũ trấn bị phát hiện, cảnh sát thực sự đi điều tra chuyện này, vậy người thứ nhất bị hoài nghi là ai?"

Tất cả mọi người trả lời, "Trưởng trấn."

"Đúng vậy!" An Cách Nhĩ gật đầu, "Trưởng trấn vẫn luôn là người hỗ trợ giải quyết tốt hậu quả cho người kia, rất nhiều chuyện đều là hắn đứng ra."

An Cách Nhĩ nói đến đây, ngón tay quơ quơ, "Quay lại nghĩ một chút!"

Trên ghế salon tất cả mọi người quay đầu lại nhìn.

An Cách Nhĩ cầm lấy gối gần đó đập Mạc Tiếu, "Để cho các cậu hồi tưởng lại không có để cho các cậu quay đầu lại, ngu xuẩn!"

Mạc Tiếu bị gối dán lên mặt, có chút ủy khuất nhìn Mạc Phi —— An Cách Nhĩ gần nhất sao 'cắn người' táo bạo như thế?

Mạc Phi suy tính một hồi, rốt cục suy nghĩ minh bạch, "Trưởng trấn phát hiện nguy hiểm khi chuyện tình Dạ Vũ trấn bị phát hiện?"

An Cách Nhĩ nâng cằm, hoàn hảo Mạc Phi không ngu, hơi lấy lại được chút thoải mái, "Kế hoạch gần như hoàn mỹ xuất hiện một biến cố to lớn! Cho nên trưởng trấn định đem toàn bộ người liên quan đều gài bẫy, sau đó toàn thân mình trở ra!"

Mọi người cùng nhau hỏi, "Cho nên biến cố là cái gì?"

An Cách Nhĩ cau mày nhìn mọi người.

Oss bưng cái ly ở một bên hắc hắc cười, "An Cách Nhĩ, cậu thẳng thắn đem kết quả nói cho bọn họ biết là được rồi, có mệt hay không a."

Trên ghế salon các thính giả đều biểu thị tán thành, mệt mỏi a!

An Cách Nhĩ không thể làm gì khác hơn là nói, "Tôi ngay từ đầu đã nói, Oss có thể bắt được ba tên cướp, một sát nhân cuồng liên hoàn."

Tất cả mọi người gật đầu.

"Đầu tiên, trưởng trấn Từ Đại Hải cũng không phải một trong ba tên cướp, bởi vì án cướp phát sinh sớm nhất ở K thị hắn không có khả năng tham dự trong đó. Như vậy hắn tại sao muốn thêm Dạ Vũ trấn vào cái kế hoạch này, trở thành nhân vật then chốt chứ? Bởi vì hắn không có lý do không thể không tham dự trong đó. Vụ án này người chết sớm nhất là ai chứ? Người thứ nhất chết là Lưu Kỳ là bạn tốt của con trai Từ Đông của hắn, nói cách khác, cái chết của Lưu Kỳ mới là bắt đầu hết thảy... Như vậy Lưu Kỳ đã chết, vì sao Từ Đại Hải phải tham dự vào trong kế hoạch phạm tội to lớn chứ?" Ngón tay An Cách Nhĩ nhẹ nhàng gõ huyệt Thái Dương một cái, bảo mọi người động não suy nghĩ, "Chúng ta tới suy luận một chút, người nào giết Lưu Kỳ, Từ Đại Hải mới cần hỗ trợ che giấu chứng cứ phạm tội?"

"Từ Đông?"

An Cách Nhĩ gật đầu, "Như vậy thì rất đơn giản, là không phải không thể tưởng tượng, năm đó hết thảy bắt đầu, cũng là bởi vì Từ Đông giết Lưu Kỳ, chuyện này bị ba tên cướp kia nhìn thấy, mà tên cướp vì Từ Đông thiết kế hiện trường giả Lưu Kỳ tự sát, do đó uy hiếp Từ Đại Hải, để cho hắn trở thành một phần quan trọng trong kế hoạch phạm tội của bọn họ?"

"Vụ án này, vốn chỉ là liên quan đến tiền tài, tại sao phải liên quan đến mạng nhiều người như vậy?" An Cách Nhĩ nói tiếp, "Bao gồm Vương Hiểu Dương thời điểm chết, Từ Đông cũng là ở đây. Vì một đôi giày, Từ Đông đã bị giết, vậy mấy tên cướp hoàn toàn không lo lắng cảm thụ của Từ Đại Hải sao? Hơn nữa thời điểm Từ Đại Hải nhận được điện thoại tỉnh táo ứng đối, cùng với lúc thấy thi thể Từ Đông làm bộ thương tâm có nghĩa là hắn có thể cũng sớm đã muốn vứt bỏ Từ Đông."

Tất cả mọi người cau mày, "Con trai ruột?"

"Ở đây còn dính đến một vấn đề." An Cách Nhĩ nói có chút hơi mệt, trong đầu suy tính ngôn ngữ cần biểu đạt ra, còn muốn nói sao cho tất cả mọi người có thể hiểu được thật sự là quá phiền toái, "Nếu như các cậu là tên cướp, Từ Đông chính là quân cờ các cậu áp chế trưởng trấn, trưởng trấn đột nhiên muốn giết Từ Đông, các cậu có hoài nghi không?"

Mọi người tiếp tục gật đầu —— đúng vậy!

"Vậy biểu thị chính là, trưởng trấn cần có một lý do hợp lý đến diệt trừ Từ Đông!" An Cách Nhĩ nói, "Mà lý do này, cũng chính là điểm mà tôi nói kia, trưởng trấn đột nhiên không muốn chơi nữa!"

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm An Cách Nhĩ —— mặc kệ cái điểm giao điểm gì, đến tột cùng chuyện gì xảy ra?

"Một kế hoạch hoàn chỉnh, đều có một phần cuối đi?" An Cách Nhĩ nói tiếp, "Nói cách khác, thời điểm một ngày nào đó bọn họ cũng không muốn Thẩm Dạ đến chơi, vụ án này có một đoạn kết, có một hung thủ. Cho dù ngày sau cảnh sát tra được, chỉ cần có hung thủ kia, là có thể gánh tất cả nồi! Bọn họ mới có thể thoát tội, đúng hay không?"

Mạc Phi đột nhiên "Nga" một tiếng, "Anh hiểu rồi!"

An Cách Nhĩ vui mừng gật đầu, vẫn là Mạc Phi nhà mình thông minh, bưng ly lên uống nước nghỉ một lát, để cho Mạc Phi nói.

"Cho tới bây giờ người bị hiềm nghi duy nhất là người cha đã mất tích của Thẩm Dạ!" Mạc Phi nói, "Bọn họ nguyên bản định lúc toàn bộ kết thúc, để cho cha của Thẩm Dạ đến gánh nồi, như vậy là có thể toàn thân trở ra. Cần gánh nồi, nhất định phải là một người sống, dù cho thời điểm cuối cùng vu oan hắn, cho hắn một kết cục sợ tội tự sát, nhưng hắn cũng phải là sống đến cuối cùng mới được... Cho nên cha của Thẩm Dạ cũng không phải mất tích, mà là bị đám người kia bắt lại nhốt ở nơi nào đó!"

Sau khi Mạc Phi nói ra điểm này, ý nghĩ của mọi người lập tức liền sống dậy.

"Cho nên nói chuyện xấu kia, là ba của Thẩm Dạ chạy sao?" Mạc Tiếu vỗ tay một cái, "Nga! Cho nên người An Cách Nhĩ anh để cho Thẩm Dạ dẫn anh đi gặp, chính là cha của hắn?"

An Cách Nhĩ thở ra một hơi dài, gật đầu —— cuối cùng cũng đều hiểu rõ.

"Bởi vì cha Thẩm Dạ là người chịu tội thay lại chạy, hơn nữa hắn rất có khả năng sẽ chạy đi, đem những thứ hành vi phạm tội này đều đưa ra ánh sáng, cho nên Từ Đại Hải mới không muốn chơi, muốn kết thúc hết thảy. Mà giữa mấy tên cướp kia khẳng định cũng thương lượng qua, cần một người mới chịu tội thay, người kia chính là Từ Đông! Cho nên bọn họ vốn là dự định giết chết Từ Đông, cho nên mới phát sinh vấn đề giày của Vương Hiểu Dương kia, không chút do dự sẽ giết Từ Đông!"

Đến tận đây, mọi người rốt cục đem toàn bộ đầu mối bản án đều liên hệ lại.

An Cách Nhĩ nói, "Cha của Thẩm Dạ vì sao không có trực tiếp đi ra báo án, mà còn phải ẩn trốn? Cái này liên quan đến những tên cướp này làm thế nào khống chế cái trấn nhỏ này, cha của Thẩm Dạ kiêng kỵ cái gì, cái này bị những người trẻ tuổi do Thẩm Dạ cùng Phương Vũ tập hợp điều tra, tại sao muốn vẽ ký hiệu, còn phải hiểu rõ kết cấu thông đạo ngầm phức tạp."

An Cách Nhĩ cũng không kiên trì lại hướng dẫn từng bước, dẫn dắt mọi người suy luận, trực tiếp cho ra đáp án, "Bởi vì trong lòng đất chôn rất nhiều thuốc nổ."

Mọi người kinh ngạc, "Thuốc..."

"Kết cấu ngầm của Dạ Vũ trấn tương đối phức tạp, chỉ cần ở vài chỗ chôn thuốc nổ, sau khi cho nổ sẽ dẫn đến toàn thôn bị vùi lấp, thậm chí trấn nhỏ phụ cận hoặc là đường cái đều sẽ chịu ảnh hưởng, mà đây là kế hoạch của trưởng trấn. Hắn muốn chờ tên cướp cùng chúng ta, những người biết chuyện này thời điểm đều tiến vào dưới đất, làm nổ thuốc nổ vùi lấp, cứ như vậy, hết thảy đều kết thúc, mà con hắn Từ Đông không phải là người chịu tội thay, mà là một người bị hại, hắn cũng chính là cha của người bị hại, ôm tiền đi đổi một chỗ khác, lại không có liên quan cùng Dạ Vũ trấn."

Mọi người nghe được nghẹn họng nhìn trân trối —— trưởng trấn kia thật điên cuồng.

"Vậy sau đó thì sao?" Mọi người thúc giục.

"Muốn ngăn cản hết thảy, nhất định phải đồng thời bắt được trưởng trấn cùng ba tên cướp kia." An Cách Nhĩ nói, "Nhưng vấn đề là, lúc đó chỉ có một trưởng trấn cùng hai người tên cướp, còn có một cái không có xuất hiện!"

Tất cả mọi người gật đầu, "Đúng vậy! Tên cướp có ba người!"

"Tên cướp thứ ba là ai, đừng nói chúng ta không biết, ngay cả cha Thẩm Dạ cũng không biết, người kia cho tới bây giờ không có ra mặt." Oss cười cười, "Lại nói tiếp Từ Đại Hải cũng thật là xui xẻo, hắn tìm cái người trinh thám gì không tốt, không nên tìm An Cách Nhĩ, thân phận của tên cướp thứ ba bị An Cách Nhĩ đoán ra được."

"Suy đoán thế nào?"

Tất cả mọi người hỏi.

An Cách Nhĩ mỉm cười, "Rất đơn giản."

Tất cả mọi người lễ phép gật đầu —— không thể như vậy sao, đối với cậu mà nói cái gì không đơn giản?

An Cách Nhĩ buông tay, "Tôi liền hỏi bọn họ, trên trấn này, có chức nghiệp gì toàn trấn chỉ có một người."

"Toàn trấn chỉ có một người?" Mạc Phi lẩm bẩm, "Thì ra là thế..."

"Kết quả chính là?" Mạc Tiếu truy vấn.

"Kết quả chính là mọi người rất nhanh liền nghĩ đến, trên trấn có một công nhân thông cống thoát nước, cống thoát nước nhà ai bị nghẹt chặn đều là tìm hắn." Oss buông tay, "Hắn chính là tên cướp thứ ba kia. Bởi vì phần lớn thời gian hắn đều là độc lai độc vãng, cùng với hắn có thể thông qua giếng kiểm tra ống nước ngầm xuống đến trong lòng đất, mọi người thấy cũng sẽ không hoài nghi. Ba tên cướp kia hợp lại chính là, một công nhân cống thoát nước, một bác sĩ, một sửa xe."

Tất cả mọi người thở phào một cái, vụ án này cứ như vậy mà được phá...

"Vậy sau đó thì sao?" Mạc Tiếu hỏi, "Tên cướp cùng trưởng trấn đều bị bắt sao?"

Oss gật đầu, đơn giản thông báo kết cục của án tử, "Sau đó An Cách Nhĩ để cho tôi gọi điện thoại cho cấp trên, nói tôi tìm được tên cướp rồi, đồng thời cùng cấp trên của tôi nói chuyện điện thoại, an bài kế hoạch bắt người. Cuối cùng ở dưới sự an bài của An Cách Nhĩ, chúng tôi trước tiên khống chế được trưởng trấn, sau đó đại lượng cảnh viên phân công nhau bắt được sửa xe cùng bác sĩ... Nhưng ở thời điểm bắt công nhân đường ống xảy ra ngoài ý muốn, hắn bắt Phương Vũ trốn vào thông đạo ngầm... Tôi và Thẩm Dạ cùng đi cứu Phương Vũ, tôi tuy rằng bắn chết công nhân đường ống kia, thế nhưng Thẩm Dạ vì cứu Phương Vũ, ngã xuống sông ngầm trong lòng đất."

Mọi người kinh hãi mà nhìn chằm chằm Oss, "Thẩm Dạ đã chết?"

Oss lắc đầu, "Chết là không chết, nhưng hôn mê bất tỉnh, thành người thực vật."

Tất cả mọi người không khỏi tiếc nuối, đây cũng quá...

"Nhưng hôn mê nửa năm sau tỉnh lại."

Oss lại tới một câu, mọi người không nói gì mà nhìn hắn —— cậu không thể không tạm dừng sao?

"Vậy Thẩm Dạ hiện tại hoàn hảo chứ?" Mạc Phi hỏi Oss.

"Hẳn là tốt vô cùng, hai người bọn họ một mực cùng nhau." Oss trả lời.

(Ros: thì ra Phương Vũ với Thẩm Dạ là một cặp a~~)

Mạc Phi đột nhiên liền nghĩ tới vừa rồi An Cách Nhĩ nói với hắn vấn đề lời tâm tình, hiếu kỳ hỏi An Cách Nhĩ, "Cho nên cái lời tâm tình kia là chuyện gì xảy ra?"

An Cách Nhĩ nói, "Nga, kỳ thực cùng án tử không có quan hệ gì, lúc Thẩm Dạ hôn mê, Phương Vũ vẫn bồi ở bên cạnh hắn, sẽ đọc cho hắn cố sự hai người bọn họ đều thích, mà có người nói thời điểm Thẩm Dạ mở mắt, chính là thời điểm Phương Vũ đọc câu 'Sao ở tại nơi nào, em liền ở nơi đó, em vẫn luôn bảo vệ anh."

Tất cả mọi người trong nháy mắt cảm thấy có phần lãng mạn —— không nghĩ tới án tử đáng sợ như vậy dĩ nhiên sẽ có kết cục mỹ mãn như thế.

Oss một nhún vai, "Lúc đó cấp trên của tôi chính là cục trưởng bây giờ của chúng tôi, nói thật, vụ án kia nếu như không có An Cách Nhĩ căn bản không phá được, cho dù thật sự là cha của Thẩm Dạ đi báo án, cũng rất khó có thể ở dưới tình huống không tạo thành bất luận cái thương vong gì bắt được mọi người. Cho nên từ đó về sau cục trưởng chúng tôi thành người ái mộ của An Cách Nhĩ, lúc đó vì án tử này, bót cảnh sát còn được khen ngợi, hầu như toàn bộ thành viên đều lên chức, hiện tại biết vì sao toàn bộ người trong bót cảnh sát đều cưng chiều An Cách Nhĩ như vậy đi?"

Mọi người liên tục gật đầu, đều ngồi ở trên ghế salon hiểu ra án tử vừa rồi.

An Cách Nhĩ lại nhìn đồng hồ.

Mạc Phi hỏi hắn, "An Cách Nhĩ, em đang chờ cái gì sao?"

An Cách Nhĩ tựa hồ cũng có chút không xác định, "Ban nãy Phương Vũ vô tình cố ý hỏi em một chút gần nhất có án tử đang xử lý không, em cảm thấy hắn là đang hỏi thăm em có thời gian rảnh rỗi hay không, có thể là..."

An Cách Nhĩ nói còn chưa dứt lời, điện thoại đột nhiên vang lên.

Mạc Phi nhấn loa ngoài, là Phương Vũ điện thoại tới.

Trong điện thoại Phương Vũ nói, mình có một người bạn bên cạnh xảy ra một chuyện kỳ quái vô cùng, nếu như An Cách Nhĩ có rảnh rỗi, hắn muốn nhờ cậy An Cách Nhĩ hỗ trợ tra một chút.

An Cách Nhĩ cười —— quả nhiên.

Mạc Phi nói bọn họ gần nhất đều có thời gian rảnh, hoan nghênh tùy thời qua đây.

Phương Vũ liền nói, hắn buổi chiều sẽ cùng Thẩm Dạ cùng nhau đi cùng người bạn kia đến phòng tranh viếng thăm.


→Chương sau: Chương 09:→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro