Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc họ đang cười đùa, Quỳnh sếp đồ thì tôi liền gõ cửa mà không chần chừ ai ra mở mà tự vô vì cửa không khóa. Từ khi tôi bước vào căn phòng cũng yên tĩnh hơn. Quỳnh ngồi trên giường cất giọng lên và hỏi tôi:"Cô vào đây làm gì? Chúng tôi đã cho cô vào chưa không biết người khác đã cho phép hay chưa hả?//sầm lại//

Tôi giả vờ thảo mai trả lời:" Tớ...tớ xin lỗi. Bời vì tớ muốn làm bạn và muốn trở nên thân thiết với cậu hơn nên tớ ... tớ mới//khóc nức nở//

Quyên nói thay: " Dì Linh nè, tụi con đi đường xa nên rất mệt dì cũng nên về phong nghỉ ngơi đi. Với cả khi người khác chưa đồng ý cho vô phòng mà dì tự tiện xông vào thì là bất lịch sự đấy"

Quỳnh nói tiếp: "Đúng đấy, bộ ngay cả điều cơ bản này cô cũng không biết à"

Nhật Minh:☁️Giỏi lắm hai nhóc☁️

Lúc này tôi cảm thấy rất xấu hổ nhưng để được anh cả của cậu ta chú ý tôi liền quay đi và giả vờ vấp chân vô người anh ấy. Nhưng thật không ngờ anh ấy né tôi và tôi bị ngã xuống sàn. Khi ngước lên tôi thấy bao nhiêu cặp mắt đang nhìn tôi.

Tôi xấu hổ và trả lời: "À à, tớ xin lỗi"// bỏ đi//

Nhật Minh: "Em gì ơi "

Tôi quay lại :"Dạ"☁️để ý đến mình rồi chứ gì☁️

Ánh mắt hi vọng của tôi nhìn anh ấy.Anh ấy liền trả lời: "Ra ngoài nhớ đóng cửa nhé"

Tôi đáp lại :"Vâng ạ"☁️Chắc đang muốn tạo sự chú ý đây mà☁️

Khi ra khỏi phòng tôi thấy nhân viên phục vụ đang mang đồ của Mẹ Quỳnh và mẹ Quyên lên. Tôi thấy mẹ Quỳnh đang chỉ định chỗ để nhân viên sắp đồ. Tôi liền có suy nghĩ nên làm thân với mẹ Quỳnh để được gần gũi gia đình họ hơn. Tôi giả vờ vấp chân và mẹ Quỳnh thấy đỡ tôi dậy và bảo:
"Cháu có sao không"//thân thiện//
Tôi đáp:
"Dạ cháu không sao "

Mẹ Quỳnh trả lời tôi:

" Không sao là tốt rồi "

Tôi đáp lại :

" Dạ vâng . Um ... Cô ơi nếu có thể lát nữa cháu có thể qua phòng cô chơi được không ạ"

Mẹ Quỳnh trả lời đầy trìu mến:

" Ừm, nếu cháu muốn thì cứ qua nói chuyện với ta cũng được "

Tôi nhanh chóng trả lời mẹ Quỳnh và quay về phòng

" Vâng , cháu biết rồi ạ "

Ở Phòng

Tôi nghĩ rằng kế hoạch của mình khá thành công cho đến khi ở ngoài có tiếng gõ cửa. Tôi liền nhìn mắt mèo ở của và nhận ra đó là Quỳnh. Tôi cứ tưởng cậu ấy sang chơi và làm thân với tôi nên tôi hỏi cậu ấy :

" Cậu sang chơi với tớ hả" 

Tôi sững người hồi lâu vì bên cạnh Quỳnh còn có Quyên 



_ _ _ _ _꧁༺ęŋd̾༻꧂_ _ _ _ _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro