Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“—Thế, cậu nói câu đó thật à? Với ‘Nữ thần Thư viện’?”

Ishida Youta nhìn tôi với một vẻ mặt ngỡ ngàng.

“À, lúc đó dù nghĩ gì đi nữa thì tôi cũng cho rằng đó là một ý hay.”

Tôi nói một cách vô thần.

Ishida Youta.

Chúng tôi đã quen biết nhau từ hồi THPT, và giờ cả 2 cũng đều là tân sinh viên của cùng một chuyên ngành trong cùng một trường đại học. Chuyên ngành Công nghệ Thông tin, khoa Khoa học và Công nghệ, trường đại học Jouto.

Tôi nói với cậu ta “Karen đã ngoại tình với Kamokura-senpai”, và cậu ta đã lo lắng đến mức tới nhà tôi để hỏi thăm.

“Vậy, Touko-senpai nói như nào?”

Ishida khục khặc hỏi.

“Touka-senpai nói…”

Tôi bắt đầu tường thuật lại.

“Rốt cuộc cậu đang nói cái quái gì vậy?”

Nghe câu đầu tiên, Touka-senpai đã thốt lên, vừa bất ngờ, vừa ngơ ngác.

“Chị nghe không hiểu ý em sao? Ý em là chúng ta hãy quan hệ tình dục đi.”

Tôi nói thẳng ra.

Tôi đã chẳng quan tâm gì về lời nói của người khác hay người khác nghĩ gì về mình.

Sau một lúc lặng đi, Touko cuối cùng cũng mở miệng.

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Cho dù chỉ nghe qua điện thoại, tôi cũng cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của cô ấy.

Tôi không tài nào trả lời được.

Tôi không biết phải nên bắt đầu từ đâu.

…….Bạn trai của chị ngủ với bạn gái của tôi. ….

Tôi muốn trả thù hắn ta bằng cách ngủ với chị. …

…..Tôi có quyền được làm như thế: …

….và người bị phản bội như chị cũng nên làm như vậy…..

Những ý nghĩ như vậy quanh quẩn trong đầu tôi.

Tôi cũng không chắc đây có phải là một ý hay hay không.

Tôi có thể nghe thấy giọng của Touko-senpai lại vang lên từ điện thoại.

“Có phải chuyện gì đang xảy ra đúng không? Tôi muốn cậu nói cho tôi biết. Vì tôi không cho rằng cậu là người hay nói những câu điên rồ như vậy một cách bất thình lình.”

Ngay khi nghe thấy những lời đó, nước mắt bắt đầu trào ra từ khóe mắt tôi.

Đúng, tôi không phải là một thằng điên.

So với bất kì ai khác, tôi chỉ là một người bình thường.

Người không bình thường mới là bọn họ.

Kamokura Tetsuya và Mitsumoto Karen.

Một đàn anh lại đi ngủ với bạn gái của đàn em mình một cách thản nhiên, và một cô gái ngủ với đàn anh của bạn trai mình như không có chuyện gì xảy ra.

Khi Touko-senpai nói như vậy, mọi đau đớn trong lòng tôi như trào ra theo hai hàng nước mắt.

“…B-bạn gái của em, Karen…..và Kamokura-senpai ngủ với nhau….em không biết phải nên làm gì nữa….”

Đó là những gì tôi có thể nói trong lúc thút thít.

Tiếng Touko-senpai hít một hơi thật sâu vang lên qua loa điện thoại.

“……chuyện đó, có thật không?”

“…em càng mong đó không phải là sự thật hơn….”

Sau đó, tôi không thốt ra được một lời nào được nữa.

Tôi có thể nghe rõ tiếng thút thít của bản thân qua điện thoại.

“Isshiki-kun, cậu hãy cứ bình tĩnh đi. Tôi sẽ trả lời cậu vào ngày mai. Tới lúc đó, đừng nói chuyện này với bất kỳ ai nhé.”

Sau đó, Touko-senpai cúp máy.

“Nhưng tôi không thể cứ như vậy một mình được, nên tôi đã về phòng và gọi cho Ishida.”

Tôi kể cho cậu ta đầu đuôi câu truyện.

“Maaa, cậu không thể nào cứ giữ kín hết trong lòng được. Thật may là cậu đã gọi cho tôi.”

Ishida nói.

Kể việc này cho người khác chẳng thể giúp tôi đỡ hơn chút nào, nhưng ít ra vẫn đỡ hơn là ngồi một mình.

“Vậy, cậu định làm gì với Karen?”

Ishida chỉ ra việc mà tôi đã không hề để ý từ đầu tới giờ.

…..Phải nhỉ. Tôi nên gì với Karen trong tương lai đây? …

“Không thể tha thứ được.” là một điều chắc chắn.

Nhưng cùng lúc đó, tôi vẫn còn đang phân vân việc có nên “Hãy chia tay đi.”.

“Tôi vẫn chưa quyết định được nên làm gì, nhưng chắc chắn là tôi sẽ không để yên.”

“Tôi cũng nghĩ khó để mà có thể chia tay ngay được.”

Rồi Ishida nghiêng người về phía trước.

“Và cậu định làm gì với Touko-senpai?”

“Ý cậu là sao?”

“Cậu sẽ gặp cô ấy vào ngày mai đúng không? Rồi cậu sẽ làm quen với cô ấy và quan hệ tình dục với cô ấy?”

Tôi lặng người đi.

“Vào lúc đó, tôi chỉ nói theo quán tính, nhưng… tôi cũng có cảm giác với Touko-senpai. Với lại chắc chắn cô ấy sẽ không đồng ý một cách dễ dàng như vậy.”

“Cũng phải ha. Trông cô ấy khó nhằn như vậy mà.”

Ishida ngửa người ra sau với hai tay chắp sau đầu.

“Yuu, cậu định nói như thế nào với Touko-senpai?”

“Tôi cũng chưa quyết định nữa. Nhưng có một điều chắc chắn, đó là tôi sẽ nói cho cô ấy biết về mọi chuyện.”

“Đưa cho cô ấy xem bằng chứng ‘Tin nhắn giữa Karen và Kamokura-senpai’ à?”

“Chắc thế.”

“Hmmm…”

Ishida ngẫm nghĩ một lúc.

“Tôi không muốn nói với cậu là ‘Đừng làm như vậy’, nhưng tôi nghĩ cậu nên suy nghĩ về việc nên nói như thế nào cũng như thời cơ hợp lý. Tưởng tượng sẽ như nào khi nghe thấy việc ‘Bạn trai ngoại tình, nên cô bạn gái ngoại tình với bạn trai của người mà bạn trai đang ngoại tình’?”

Tôi không hiểu lắm Ishida muốn nói cái gì.

Không, đúng hơn là tôi không thể nào nghĩ về bất cứ điều gì nữa vào ngày hôm nay.

Nhưng nói chung là, tôi sẽ gặp Touko-senpai và kể cho cô ấy nghe hết mọi chuyện.

Đó là những gì còn lại trong đầu tôi vào lúc này.

———–

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro