Bài thơ: TÔI CHƯA HẾT YÊU EM (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm sao tôi biết được, 

Khi nào hết yêu em;

Cũng như tôi chẳng biết,

COVID hết năm nào.


Và tôi chẳng thể nào,

Ví em là Cô Vi;

Vì tôi mà ví thế,

Em kẹp miệng tôi ngay.


Làm sao để nói đây?

Làm sao cho em thấy: 

COVID là COVID,

Nhưng em luôn là em?


Làm sao và làm sao?

Cần làm sao cho đúng?

Chỉ một điều tôi biết:

Em âm tính trong tôi.


Chỉ cần nói vậy thôi,

Chắc em đủ hiểu rồi

Em luôn là âm tính,

Được xét khi bình minh.


Còn nếu em được rinh,

Vào trong phòng tập thể,

Thì tôi vẫn nghĩ thế:

Vẫn không hết mê em.


Để lúc đó rồi xem,

Hoàn hồn em sẽ thấy:

Cây cà rem hết chảy,

Tôi chưa hết yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro