Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày cô chuyển đến trường này, cậu luôn ngồi ở cuối phòng học nhìn cô, nhìn mái tóc đen dài ấy được gió thổi qua cửa sổ làm cuốn khúc. Cậu ngắm cô lười biếng chống cằm nhìn ra khung cảnh bên ngoài lớp học, ánh mắt dưới tóc mái trở nên mông lung, giống như không nhìn cái gì cả, tâm hồn bay đến một nơi mà người khác không biết đến, nhìn cô tươi cười với người khác với khí chất tươi mát tự nhiên.

Cậu không khống chế được, bị hấp dẫn, sau đó bắt đầu giống như tên biến thái cuồng theo dõi cô bạn học ấy.

Khi bắt đầu tan học, cậu sẽ yên lặng chờ cô tham gia hoạt dộng xã đoàn. Sau đó dưới ánh hoàng hôn, theo phía sau cô một đoạn xa, rồi lại ngồi cùng một chuyến xe buýt, qua ba trạm, lại xuống xe. Cậu biết Vũ Tuệ sẽ ở trạm này mua bên ngoài ít bánh đậu đỏ mới ra lò, nóng hầm hập, rồi mới ngồi xe buýt hai trạm về đến nhà.

Nhà cô là nhà hai tầng kiểu tây, trang hoàng tươi mát, có nuôi một con mèo Ragdoll, mỗi lần cô mở cửa nó đều sẽ ra nghênh đón, vây quanh chân cô vòng hai vòng, kêu meo meo quấn lấy cô làm nũng, được cô ôm vào trong lòng ngực, thoải mái mà nằm ở đó hưởng thụ sự vuốt ve ôn nhu.

Mà mỗi lần thấy một cảnh như thế, cậu đều ghen ghét đến mức gương mặt trở nên vặn vẹo đáng sợ.

Lương Bình sẽ ở bên ngoài nhà cô ngây ngốc một đoạn thời gian, không biết bao lâu, lâu nhất là chờ đến đêm khuya, khi cô đã tắt đèn đi ngủ. Cậu tránh ở hẻm nhỏ đen nhánh đối diện nhà cô, giống như một con mèo đen lưu lạc, càng giống một tên si hán biến thái.

Bị phát hiện nhất định sẽ bị chán ghét, sẽ làm cô sợ tới mức né tránh không gặp. Nhưng cậu lại nghĩ muốn dọa hư cô, bộ dáng ấy nhất định cũng rất đáng yêu.

Cậu về nhà trong đêm khuya tĩnh lặng, mẹ quan tâm hỏi: "Hôm nay lại ở thư viện đọc sách lâu vậy, con sao thế?"

"Không có gì đâu ạ." Cậu một đường đi lên lầu.

"Buổi tối con ăn gì? Đủ dinh dưỡng không? Đã đói bụng chưa? Mẹ làm chút đồ ăn khuya cho......"

Đóng lại cửa phòng, tiếng nói của mẹ cũng bị nhốt bên ngoài. Cậu đặt cặp sách lên trên bàn học, vào phòng tắm rửa tay. Trên bồn rửa có chiếc gương, ảnh ngược là một gương mặt trẻ tuổi, mắt kính ngăn trở hai tròng mắt lạnh nhạt, thoạt nhìn văn nhã dễ nói chuyện một chút. Chế phục tôn lên vóc dáng thon dài đĩnh bạt, mỗi một nút thắt đều cài quy củ, sơ mi trắng không dính bụi trần, vòng tay Phật châu màu nâu trên cổ tay trắng nõn bị bọt nước cọ rửa. Trong gương, người kia thoạt nhìn như là sinh viên ưu tú mà mọi cha mẹ, giáo viên, các bạn học đều nhận thức. Bởi cậu chính là xã trưởng xã Lĩnh Tây Cao Giáo, cao thủ cờ tướng.

Những người đó chỉ nhận ra thứ cậu để lộ, những sẽ không nhìn tới dã thú cất giấu trong lòng cậu.

Lương Bình lấy khăn lông lau khô tay, đi đến bàn học ngồi xuống, từ cặp sách lấy ra giấy viết thư và phong thư mới mua, nhắm mắt lại bắt đầu hồi tưởng. Hôm nay cô đi qua cậu ba lần, mỗi một lần cậu đều làm bộ nghiêm túc đọc sách, nhưng kỳ thật dưới đáy lòng đã đếm còn bao nhiêu bước nữa cô sẽ tới chỗ cậu, mà trái tim kia sẽ theo cô tới gần mà đập bùm bùm càng lúc càng nhanh, tay cậu cầm sách càng ngày càng run, thậm chí hô hấp bắt đầu có chút không đều đặn.

Sinh lý bị thay đổi phải đợi cô trở lại chỗ ngồi một hồi lâu sau thì mới có thể dần dần bình ổn.

Lương Bình nhắm hai mắt, hít sâu một hơi, phảng phất còn có thể ngửi được mùi mái tóc cô, mùi hương độc đáo xâm nhập trong khoang mũi.

Một hồi lâu sau, cậu lấy bút ra, ngòi bút dừng trên giấy viết thư mới tinh, viết một câu lại một câu như thể không cần thông qua đại não. Tay cậu viết xuống từng câu chữ điên cuồng trực tiếp từ đáy lòng thoát ra, nếu bị người khác nhìn rõ được nội dung, nhất định sẽ bị dọa nhảy dựng.

Đúng là bộ dáng bên ngoài cấm dục, trong lòng phong tao làm người ta rất muốn đi trêu đùa cậu.

Vũ Tuệ đi tới trường học, đẩy cửa phòng học đi vào, lộ ra nụ cười tươi mát đáng yêu cùng các bạn học chào hỏi, liếc mắt một cái liền thấy ưu sinh Lĩnh Tây Cai Giáo, bởi quá cao nên phải ngồi bàn cuối.

Thời tiết nóng nực, rất nhiều bạn học đã cởi bỏ áo khoác đồng phục chỉ mặc một chiếc sơmi mỏng, cởi cúc áo đầu tiên, lộ ra xương quai xanh, cậu vẫn như cũ ăn mặc chỉnh tề kín mít, mặc dù cởi áo khoác, áo sơmi cũng sẽ cài đến cúc trên cùng. Nếu là tướng mạo bình thường sẽ chỉ làm người cảm thấy người này thật là hà khắc, thành tích tốt cũng sẽ bị cho rằng là một con mọt sách, nhưng bởi vì cậu lớn lên đẹp trai nên nghĩa xấu cũng biến thành nghĩa tốt. Không chỉ cấm dục khí chất, thành tích đệ nhất toàn khối cũng đã chứng minh năng lực của cậu, số nữ sinh thích cậu giống như tre già măng mọc, đáng tiếc cậu là một người không hiểu phong tình, tất cả đều không thấy.

Cậu đang đọc sách trong phòng học ầm ĩ, phảng phất hết thảy đều không xuất hiện trong mắt, không thanh âm nào rơi vào tai cậu.

Vũ Tuệ còn không kịp treo ô trên tay lên giá sau phòng học, đã bị Mỹ Chi giữ lại, biểu tình hưng phấn, nhỏ giọng nói với cô: "Vài vị học tỷ kia cá cược, muốn chúng ta hỗ trợ."

Vài vị học tỉ kia và bọn cô đã từng cùng nhau tham gia một hoạt động quan hệ hữu nghị. Cũng bởi lúc đó thiếu hai người, lại vừa lúc gặp gỡ Vũ Tuệ cùng Mỹ Chi nên họ kéo bọn cô qua để đi góp đủ số. Tất cả đều là cao thủ tình trường, hoa hoè lộng lẫy, vừa nghe nói Vũ Tuệ cùng Mỹ Chi là học sinh cấp cao nhị niên, liền hỏi thăm về Lương Bình, vị học đệ này khiến các học tỷ yêu kích thích chú ý, tựa như sói rình mồi.

"Việc gì?"

"Học tỷ nói chỉ cần có thể giúp họ theo đuổi Lương Bình thành công, vô luận cuối cùng ai đắc thủ, mỗi người đều thay phiên mời chúng ta ăn một tháng cơm trưa! Chẳng qua... làm Lương Bình trở thành bạn trai sao?" Mỹ Chi lộ ra biểu tình buồn rầu: "Đây chính là nhiệm vụ quá gian nan, cậu nói nên làm cái gì bây giờ? Hỗ trợ thế nào đây? Bởi vì thấy thế nào cũng thật khó khăn, mình cũng không dám trực tiếp đồng ý, cậu nói đi?"

Nên làm cái gì bây giờ? Vũ Tuệ nhẹ nhàng cười cười, như là cảm thấy không biết đánh giá trò chơi này thế nào mà lắc lắc đầu, cầm dù đi về phía sau lớp của mình.

Cô từng bước một đi qua, nhìn thấy thân thể Lương Bình biến hóa mà người khác khó có thể phát hiện -- cơ bắp bắt đầu căng thẳng trở nên cứng đờ, tay cầm sách bởi vì quá dùng sức mà đầu ngón tay đều trở nên trắng bệch, tầm mắt nhìn chòng chọc vào cuốn sách, dường như cái gì cũng không thể làm cậu phân tâm.

Lương Bình am hiểu ngụy trang quá nhỉ? Nếu cô dựa vào càng gần một chút, có lẽ cậu ta sẽ phản ứng sinh lý ở ngay trong phòng học, ngẫm lại thật đúng là...... rất thú vị nha.

"Lớp trưởng đang đọc sách gì vậy?" Vũ Tuệ rõ ràng biết Lương Bình có phản ứng đặc biệt lớn với cô, nhưng vẫn ác ý dừng bên cạnh cậu, hơi cúi đầu xuống, dùng thanh âm mềm mại hỏi.

Lương Bình nhìn cô một cái, đôi mắt dưới thấu kính bình tĩnh không chút gợn sóng, cậu không nói gì, chỉ là lật trang sách lại để Vũ Tuệ nhìn thoáng qua.

“Thất lạc cõi người của Dazai Omasu* sao, ồ, lớp trưởng đọc được ư?” Vũ Tuệ nghiêng nghiêng đầu, ngón trỏ chạm vào khóe môi, có chút ảo não mà nói:
“Tớ đọc chỉ cảm thấy đây là câu chuyện kể về ngày tháng một nam nhân vô dụng sống lung tung rối loạn, đại khái là vì năng lực lý giải quá kém, lớp trưởng có thể giảng giải một chút ý nghĩa của nó là gì không ?”

*Nhà văn nổi tiếng thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ 2 ở Nhật

“Tớ tùy tiện đọc thôi.” Lương Bình lãnh đạm nói, tầm mắt lại rũ xuống nhìn sách.

“Thật là, sao phải lãnh đạm với Vũ Tuệ như vậy, cậu ấy siêu cấp đáng yêu đấy!” Nam đồng học Kinh Thạch bên cạnh lên tiếng kháng nghị.

“Vũ Tuệ, đừng cùng gia hỏa lãnh khốc vô tình này nói chuyện, lại đây chơi cùng bọn tớ đi.”

Lương Bình tuy rằng không chủ động tham dự mấy hoạt động của đám nam sinh, nhưng cậu là người có cốt khí, đã từng giúp một ít nam đồng trong ban giải quyết phiền toái khi chọc phải lưu manh, hơn nữa tuy rằng cậu không chủ động tham gia, nhưng là nếu nhiệt tình mạnh mẽ lôi kéo thì cậu sẽ không làm tình hình trở nên xấu hổ nên cũng sẽ tham dự. Vì thế mà giao tình với các nam sinh cũng không tệ lắm.

Vũ Tuệ nhìn Lương Bình thờ ơ, chỉ cười cười không nói gì, chỉ cầm ô đi qua, nhẹ nhàng quơ quơ đầu, ngọn tóc đảo qua trên người Lương Bình, cô có thể tưởng tượng trong nháy mắt cơ bắp toàn thân cậu đều căng thẳng, khắc chế quả thật rất vất vả.

Đáng tiếc, tiếng tim đập tiết lộ bí mật của cậu rồi, Lương Bình.
____
-🌟-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro