Tôi Đã Thuần Hoá Một Kẻ Bạo Chúa Rồi Chạy Trốn: Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: Đây là bản dịch không chính thức, bản dịch chưa được mua bản quyền, chỉ là phục vụ người đọc.

----------------------------------------------

"Ta sẽ biến cô trở thành một thanh kiếm sống."

Khi Hoàng đế nói điều đó, Charlize bày tỏ sự hài lòng. Charlize Ronan là một nỗi ô nhục đối với gia đình Công tước Ronan.

Tuy nhiên, Charlize là một kiếm sĩ lành nghề, đó là điều duy nhất cô giỏi. Charlize chưa từng học kiếm thuật từ bất kỳ ai, nhưng rõ ràng, kĩ thuật của cô tốt hơn hẳn bất cứ hiệp sĩ nào.

Khi Hoàng đế tuyên bố rằng cô sẽ trở thành thanh kiếm sống, cô nghĩ rằng mình sẽ trở thành hiệp sĩ vinh quang cho Hoàng đế.

"Bây giờ cô sẽ được biến trở thành thanh kiếm ma thuật cho Đế chế."

Một số pháp sư, hiền nhân và Hoàng đế đã cười đùa khi họ nói với tôi điều đó.

Không ai tim tin những gì họ vừa nói nhưng nó thực sự là vây. Charlize thật sự đã trở thành thanh kiếm.

Lúc đầu, cô cũng thậm chí không thể tin được.

'Làm thế nào một con người có thể trở thành một thanh kiếm?'

Chẳng ai có thể thay đổi bản chất của cuộc sống. Việc tạo ra sự sống chỉ có Chúa mới có thể làm được.

Thỉ dụ rằng một bông hoa không thể là một dòng sông hay củ tỏi không thể là con cáo được, thật phi thực tế và kỳ lạ rằng một con người có thể trở thành một thanh kiếm.

Nhưng, điều này lại có thể. Nó đã được chứng minh.

Những pháp sư đó đã rất ngạc nhiên khi Charlize chịu đựng được các trận tra tấn tàn khốc này.

Đó là khoảnh khắc mà Charlize không muốn được nhắc lại thêm lần nào nữa. Trong nhà tù, những chàng trai và cô gái, những người có cùng hoàn cảnh với cô, đã khóc đau khổ rồi chết dần.

"Charlize Ronan là người duy nhất sống sót cho đến nay."

"Charlize đã chịu đựng một sự tra tấn tàn khốc, Charlize thực sự có một tâm hồn mạnh mẽ cho một thanh kiếm ma thuật."

Câu chuyện đó chẳng ai hiểu ngoài họ, và họ đối xử với cô ấy như họ muốn.

Sự tra tấn tiếp tục lớn hơn hàng trăm lần. Cơn đau dường như kéo dài vô tận.

Một ngày nọ, cô mở mắt ra và thấy rằng cánh tay phải của cô trở thành một tảng kim loại cứng cáp. Charlize là một con người. Nhưng thật không may, chẳng kẻ nào còn xem Charlize là con người khi chúng nhìn thấy cánh tay của cô ấy.

"Thành công rồi!"

"Chúng ta đã tạo ra phép màu!"

"Xin hãy đến đây, mọi người. Nhìn này. Cuối cùng, chúng ta đã đạt được kết quả như mong muốn...!"

Khi chúng vây quanh cô, chúng bày tỏ sự phấn khích và còn khóc thét vì sự thành công của chúng. Cú sốc mà Charlize trải qua lúc đó vẫn còn đọng trong tâm trí cô một cách rõ rệt.

'Điều này là sao? Tại sao mình phải chịu đựng những nỗi đau này? '

Charlize luôn phải chịu sự đau khổ.

"Cô sẽ hy sinh mạng sống của mình để trở thành vinh quang vĩnh cửu của Đế chế này. Hãy tự hào về bản thân đi."

"Không có gì mạnh hơn thanh kiếm có tâm hồn để bảo vệ Đế chế cả."

Sức mạnh toàn năng của Chúa tạo ra sự sống.

'Mảnh Ehirate có loại sức mạnh này. Đây là viên đá màu xanh mà bạn có thể tìm thấy khi bạn đào tìm những điều bí ẩn.'

Charlize bị buộc phải ăn 'mảnh Ehirate' mỗi ngày.

Tại sao vậy tất cả mọi người?

Không một ai trả lời tôi mặc dù tôi đã gào khóc trong cơn đau dữ dội.

"Hãy hy sinh và cống hiến cuộc sống của cô cho Đế chế Blade tuyệt vời và vĩ đại này"

Các nhà hiền triết và pháp sư đang nghiên cứu về nguồn gốc của những điều bí ẩn đã phá vỡ bản chất của Charlize như họ mong muốn, bất kể ý chí của cô ấy là gì.

Charlize không còn là con gái út của Công tước nữa. Cô ấy thậm chí không phải là một con người.

Nếu bạn nói ai đó là một con người, người đó phải có da, máu và xương. Nhưng điều duy nhất mà Charles cảm thấy chỉ là trái tim.

Khi toàn bộ cơ thể của Charlize trở thành sắt, các pháp sư đã gọi thợ rèn.

"Hãy làm cho thứ này trở thành thanh kiếm hoàn hảo để bảo vệ sự an toàn của Đế chế."

"Vâng, tôi sẽ làm vậy."

Người thợ rèn rất vui mừng khi nhìn thấy số tiền vàng khổng lồ.

Cuối cùng, Charlize bị đưa vào hố lửa rồi bị các phù thủy tinh luyện.

Charlize phải ở trong lò nung, nơi nhiệt độ hơn 2.000 độ C, và cô phải chịu đựng sự đánh đập của một người đàn ông lực lưỡng.

Cô bị gãy, cắt và đạp đất để trở thành một lưỡi kiếm sắc bén.

"Đây thực sự là một thanh kiếm kiệt tác trong cuộc đời tôi."

Người thợ rèn không hề nghe thấy cô khóc than vì đau đớn.

Nội tâm của Charlize đã thức dậy mỗi lúc. Cô cảm nhận được tất cả những nỗi đau một cách rõ ràng nhất. Khi nhìn thấy mình trong gương, cô tuyệt vọng.

"Thanh kiếm này thật đẹp."

Đó là một thanh kiếm bạc với màu xanh tinh tế. Người thợ rèn rất hài lòng và tiếp tục vỗ thanh kiếm.

"Tên của ngươi là Keira."

Người thợ rèn thực sự yêu thích thanh kiếm, ông ta còn khắc tên mình và Keira lên thanh kiếm. Ông ta coi tôi như một thứ đồ vật, chứ không phải con người.

'Có lẽ đây không phải là sự thật.'

Nhưng, đó là sự thật.

"Nếu cô kháng cự, gia đình cô sẽ chết vì cô."

Chết tiệt, không đời nào.

"Vậy là, cô không yêu gia đình của cô?"

Hoàng đế cười cứ dường như ông ta nắm được tất cả mọi thứ.

"Hay là, người tình của cô, người sẽ kết hôn với cô thì sao? Nếu cô không nghe lời ta, ta sẽ cắt đứt ngón tay của hắn đấy."

Hoàng đế đe dọa tôi.

Charlize chẳng thể cưỡng lại được nữa.

Hoàng đế có được Keira. Dietrich trở thành chủ nhân của thanh kiếm và Keira là của ông ta. Các pháp sư rất vui mừng vì sự thành công của chúng nhưng nó lại không tồn tại được bao lâu.

Hoàng đế đã giết tất cả bọn chúng chỉ để phá huỷ mọi nhân chứng.

"Thanh kiếm đủ mạnh để bảo vệ Đế chế chỉ là duy nhất."

Máu trên thanh kiếm thực sự rất nóng.

Bởi cô là thanh kiếm. Cô đã nhìn thấy những khuôn mặt khi chết của chúng.

Cô cảm thấy cái chết cận kề. Hoàng đế đã giết rất nhiều người. Vì vậy, cô đã phải "tham gia" trong mọi vụ giết người này.

Tôi không giết ai cả.

Tôi đã phải sống chung với máu. Nếu tôi chống lại Hoàng đế, gia đình tôi sẽ phải chịu tổn thương vào ngay sau đó. Đầu tiên, anh trai tôi sẽ bị tra tấn và giết chết. Tiếp đến, bố tôi cũng sẽ bị giết. Bất cứ khi nào Hoàng đế quấy rối gia đình Công tước, ông ta đều sử dụng Keira.

Cô có mối quan hệ không tốt đẹp gì với gia đình của mình nhưng nơi này rất ý nghĩa với cô. Và đó không phải là điều cô muốn.

Hoàng đế trao lại Keira cho con trai mình. Hoàng đế mới lại trao lại cho con trai mình. Điều này cứ tiếp diễn đến Dietrich II, Dietrich III và Dietrich IV.

Keira trở thành biểu tượng cho thanh kiếm của Hoàng đế. Thời gian trôi qua hàng trăm năm. Không thể đếm được có bao nhiêu người đã bị Keira giết. Có lẽ, phải gần một triệu người.

'...Không phải mình. Mình không giết ai cả.'

Không ai sẽ lại đổ lỗi cho các công cụ bao giờ, thay vào đó là người dùng nó mà thôi.

Nhưng, đó là về công cụ mà không có tâm hồn. Keira là thanh kiếm có tâm hồn.

Dường như lúc nào tôi cũng cảm thấy tội lỗi và đau đớn.

Nhưng, Keira không thể ngủ được, cũng chẳng thể ăn gì và cả chết.

Đó là một địa ngục.

'Tại sao tôi không thể ngừng suy nghĩ và phải phát điên như thế này?'

Thật kinh khủng. Keira chỉ có thể chuyện với Hoàng đế. Hoàng đế đối xử với Keira như một con người.

Thật cô đơn. Chẳng một ai đối xử với thanh kiếm một cách tử tế. Cô cảm nhận được mọi cảm xúc. Vui mừng. Buồn bã. Hân hoan. Tức giận. Nó vẫn là một con người.

Có phải nỗi đau của tôi sẽ mang lại hạnh phúc cho Hoàng đế?

Dietrich III đã chinh phục những điều bí ẩn khi chúng xuất hiện.

Mirichonue kết thúc cuộc nội chiến.

Mirichonue III mở rộng thuộc địa hàng năm.

Jiason V lần đầu tiên thống nhất đất nước.

Tất cả những lời khen ngợi chỉ được trao cho các Hoàng đế.

Trong khi đó, gia đình của Công tước vẫn bị quấy rầy qua bao thế hệ. Họ đã bị giết một cách tàn nhẫn, bao gồm cả họ hàng của họ.

Và Keira được sử dụng vào điều đó. Dietrich I đã viết di chúc của ông ta như thế này: Nếu ngươi muốn sử dụng được Keira, hãy tận dụng sự thật rằng Keira có liên quan đến gia đình Ronan.

Ehirate toàn năng.

Mảnh Ehirate đến với tôi khi các pháp sư buộc tôi phải ăn nó. Tôi đã ăn một phần của Chúa. Với nó, cứ như Chúa đã đi vào trong tôi.

Tôi muốn tin điều này.

Tôi muốn được trả thù.

Nếu Người tồn tại, xin hãy cho tôi một cơ hội để trừng phạt những con người đã lợi dụng sức mạnh của Chúa và thực hiện những điều chúng muốn làm.

Tôi phải đau đớn đến tột cùng. Trong khi đó, những người con trai của Hoàng đế khiến tôi trở nên như thế này lại rất hạnh phúc mà sinh sống.

Chúng nói với tôi rằng tôi nên cảm thấy biết ơn vì tôi đang phục vụ vì vinh quang của Đế chế nhưng tôi không bao giờ muốn điều này. Ít nhất, cách này không phải là điều tôi muốn.

Tôi không phải là một thanh kiếm ma thuật. Tôi rất tuyệt vọng. Tôi sinh ra là một con người. Tôi là một con người. Tôi thực sự là một con người.

Tôi muốn trở thành con người. Đó là tất cả những gì tôi muốn. Tôi đã cầu nguyện trong quãng thời gian dài vô tận.

Cuối cùng, Chúa đã đáp lời tôi. Tôi đã quay trở lại.

400 năm. Điều kỳ diệu đã xảy ra khiến tôi trở về quá khứ vượt qua khoảng thời gian tàn khốc này.

"Hít Hà." (◍•ᴗ•◍)❤

Thật lạ khi tôi hít vào thở ra. Rất lâu rồi tôi mới có thể làm điều này.

Tôi đã có thể di chuyển cơ thể của tôi theo ý muốn của tôi. Tôi không còn là thanh kiếm nữa.

Da, máu và xương của con người. Khi tôi nhìn thấy đôi chân của mình, nó thật mũm mĩm.

Đây không thể là một giấc mơ. Tôi chưa bao giờ có bất kỳ giấc mơ nào kể từ khi tôi trở thành thanh kiếm.

"Hơ...ha..."

Cô đứng dậy nhưng lại ngã xuống. Charlize đành bò đến chiếc gương.

Thật là một phép màu.

Cô thấy mình trong gương. Cô chậm chạp. Cô nhỏ con.

Cô có đôi má hồng, làn da trắng, đôi mắt màu hải dương và mái tóc vàng tro.

Cô cứ nhìn vào gương. Cô không thể tin rằng mình thực sự đã quay ngược thời gian.

'Tôi đã đánh mất tất cả mọi thứ trước đây.'

Cuộc đời tôi. Cơ thể của tôi. Quyền lợi của tôi. Gia đình tôi. Danh dự của tôi. Người tôi thân yêu.

Nhưng cuối cùng là...

Tôi đã trở về quá khứ.

"...Mình đã trở lại."

Cô ngạc nhiên khi thấy mình có thể nói.

Tôi có thể nói chuyện. Tôi có thể cảm thấy môi mình chuyển động. Cuối cùng, tôi thật sự đã trở thành trở thành tôi.

"Tôi đã trở lại."

Ngay khi cô có thể nghĩ, Charlize đã quyết định điều này.

'Để làm cho tất cả mọi người mất tất cả niềm tự hào của họ.'

Tôi sẽ phá hủy đất nước này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro