Nhẹ nhàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TÔI ĐỢI EM. ĐỢI CẢ MỘT CUỘC ĐỜI TUỔI TRẺ.
      Tôi gặp em trong một chiều gió lặng, với ánh nắng hoàng hôn phủ lên một trời tím của oải hương đầy nhung nhớ.... Em không nhẹ nhàng trong làn váy như bao câu chuyện tình thường bắt đầu. Em giản dị với đôi mắt to tròn, với nụ cười vô tư hồn nhiên của một cô gái 18 chẳng mang chút phiền muộn. Để rồi, tôi thích em, tôi yêu em với một tình yêu thuần khiết, mang trong đó hạt giống của sự trưởng thành. Trải qua bao mùa nắng, bao mùa làm bạn với mặt trời , và thế rồi, em bỏ tôi đi mất. Tôi gom những kỉ niệm đẹp mua lại những cơn mưa để khóc thương cho một tình yêu chưa trọn vẹn và gào thét lên nỗi căm hờn với căn bệnh quái ác như một cơn gió mạnh kéo em rời xa tôi, rời xa thế giới này mãi mãi.
     Thời gian trôi qua, hơn một lần tôi ước mong có thể kiềm chế được trái tim mình thôi khóc. Những giọt nước mắt để trân trọng và nâng niu tình yêu của em. Những giọt nước mắt ân hận để trách móc vì bản thân tôi có thể làm tốt hơn, có thể yêu nhiều hơn, cùng trải qua đau đớn, tuyệt vọng trong trái tim yếu đuối của em.
     Nhìn lại phía sau lưng tôi, tháng ngày tuổi trẻ cứ vội vã trôi qua, những năm tháng tình yêu nồng cháy của cuộc đời tôi khi có em chỉ qua một vài chớp mắt mà vội đi gần hết. Nhưng tôi muốn nói với em, với tình yêu của tôi rằng Trái tim tôi vẫn yêu, sẽ yêu và mãi yêu một cô gái giấu trọn vẹn nỗi buồn thầm lặng trong tiếng cười, một cô gái ra đi để lại trong tôi sự can đảm để không còn ngốc nghếch và vụng về, để không còn cảm giác như có cái lồng sắt nhỏ bỗng nhiên rơi xuống chụp trọn lấy mình, cô lập với thế giới xung quanh.
     Bởi vì tôi đã thuộc về em, thuộc về tình yêu của em. Xung quanh tôi là hơi thở của em, là tiếng cười của em, là ánh mắt dịu dàng của em. Chẳng còn thấy em ở bất cứ đâu trên cuộc đời này, nhưng tôi sẽ hẹn em trong giấc mơ, những giấc mơ không có nguyên cớ bắt đầu , cũng chẳng bao giờ kết thúc. Mặc dù trong giấc mơ ấy, tôi nhiều lần bước hụt. Vấp, rồi lại vấp. Cúi xuống nhận ra rằng , một chân tôi đi dép, một chân tôi đi giày, khập khiễng , đầy bất hạnh và đau đớn như tình yêu của tôi và em. Tháo cả, trân trần, tôi đi. Vì em còn mãi ở đó đợi tôi, đợi tôi đến lau những giọt nước mắt em khóc cho một phần thanh xuân còn dang dở của mình.
     Tôi sẽ chạy đến và mang lại cho em sự thăng bằng để vùi lấp hết những thương tổn của em trong cuộc đời đầy đau khổ ấy.
     BỞI VÌ TÔI LÀ TÔI. VÀ TRÁI TIM TÔI MUỐN NÓI VỚI EM RẰNG : " TÔI YÊU EM " . TÔI SẼ ĐẾN BÊN EM DÙ KHOẢNG CÁCH CỦA TÌNH YÊU NÀY THẬT XA KHI TÂM HỒN CỦA HAI TA Ở TẬN HAI ĐẦU THẾ GIỚI.
#DI.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tea