Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hyomin ngồi yên lặng bên hồ bơi, ánh mắt mơ màng nhìn ra phía xa xăm nào đó. Hai bàn chân thả xuồng hồ của nó tê buốt vì lạnh. Bất giác, hyomin đưa tay sờ lên sợi dây chuyền đang đeo trên cổ và mỉm cười. Rồi tim cô bắt đầu đập mạnh hơn khi nghĩ về cái ôm hôm đó, nghĩ về jiyeon. Qri nói không sai,jiyeon quả thực đối xử rất tốt với hyomin và...Hyomin cũng đã đỏ mặt khi nhìn thấy nụ cười của jiyeon, cũng thấy lòng mình xao xuyến trước những hành động quan tâm và yêu thương của jiyeon. Nếu Lee rực rỡ và ấm nóng như mặt trời thì jiyeon lại dịu dàng và đem lại cảm giác an toàn giống mặt trăng. Phải chăng hyomin đã...Không, không được! Hyomin vội lắc đầu quầy quậy, bây giờ việc cô cần làm không phải suy nghĩ những điều này mà là tập trung cho kì thi tốt nghiệp và đại học sắp tới. Hyomin khẽ thở dài: " Rốt cuộc thì mày đang nghĩ gì vậy hyomin?".

Thời gian cứ vậy trôi đi, nhanh đến không ngờ. Mới đó mà ngày thi tốt nghiệp đã gần kề trước mặt khiến đứa nào đứa nấy đều thấp thỏm như ngồi trên đống lửa. Hyomin cũng không nằm ngoài số đó, cô ra sức ôn thi với động lực lớn nhất là trở thành tiếp viên hàng không, thực hiện ước mơ từ nhỏ của mình. Mà muốn làm được điều ấy thì đầu tiên cô phải hoàn thành tốt kì thi tốt nghiệp.

- Hyomin, cậu không sao chứ? Nhìn sắc mặt cậu...

Lee lo lắng hỏi hyomin khi thấy khuôn mặt cô đỏ bừng, thỉnh thoảng lại gục đầu xuống bàn. Hôm nay là buổi ôn thi cuối cùng ở lớp học thêm. Ban đầu chỉ có Qri và hyomin theo học nhưng sau đó có thêm cả Lee.

- Mình không sao. – hyomin mỉm cười.

- Trời, bà sốt rồi.- Qri sờ tay lên trán hyomin rồi kêu lên. – Thế này mà còn nói không sao.

Nghe vậy Lee vội nắm lấy tay hyomin:

- Đứng dậy đi, mình đưa cậu về.

- Mình không sao đâu, cũng sắp tan học rồi.

- Không được, mình không yên tâm. Nhất định cậu phải về nghỉ ngơi.

Lee cương quyết nói rồi đứng lên xin phép cô giáo, một tay cầm cặp sách của hyomin, tay còn lại kéo hyomin ra ngoài. Đợi hyomin ngồi vững,Lee mới nổ máy xe. Trên đường đi, chốc chốc Lee lại quay đầu nhìn hyomin với ánh mắt đầy lo lắng. Trái tim Lee nhói đau khi thấy bàn tay nóng bừng vì sốt của hyomin, càng đau hơn khi thấy đôi môi cắn chặt đầy chịu đựng ấy. Một lát sau, Lee đã đưa hyomin về đến biệt thự nhà Park Bum. Hyomin bước xuống xe và cố gắng nở nụ cười tươi nhất có thể để Lee yên tâm:

- Cảm ơn cậu nhé. Này, đừng có nhìn mình bằng ánh mắt thế chứ, mình ổn mà. Cậu xem, mình vẫn khỏe đấy thôi, mình...

Hyomin chưa kịp nói hết câu thì Lee đã kéo cô vào lòng, cánh tay vươn ra ôm chặt lấy cô.

- Có biết mình yêu và lo cho cậu thế nào không? Đừng cái gì cũng cố gắng chịu đựng một mình nữa, hãy để mình là người bảo vệ cho cậu, được chứ?

Không gian xung quanh đều im lặng như thay cho câu trả lời của hyomin nhưng đột nhiên có tiếng nói cất lên từ phía sau: "Hai người đang làm trò gì trước cửa nhà tôi vậy?", Hyomin và Lee giật mình quay lại. Hyomin vội vã thoát ra khỏi vòng tay của Lee và nhìn jiyeon. Jiyeon đứng ở ngay phía cánh cổng, ánh mắt đỏ ngầu tức giận.

- Tôi...- hyomin ấp úng.

- Là hyomin không khỏe nên tôi đưa hyomin về.- Lee bước lên phía trước, giọng nói cũng không hề vui vẻ chút nào.

- Vậy à? Cậu có vẻ tốt bụng nhỉ?- jiyeon nhếch môi cười.

- Có vấn đề gì sao? hyomin là người yêu của tôi nên tôi có trách nhiệm phải làm những việc này.

Jiyeon gằn giọng:

- Là người yêu nên cũng có trách nhiệm phải ôm ôm ấp ấp nhau thế này hả?

- Jiyeon,cô dừng lại được rồi đấy.- Hyomin lên tiếng.

- Các người cũng hay ho thật đấy.- Giọng nói của jiyeon bắt đầu trở nên sắc lạnh- Nhưng rất tiếc, đây là cửa nhà tôi chứ không phải là công viên hay khách sạn.

- Cậu đi quá xa rồi đấy!- Lee sấn lại gần jiyeon.

- Thôi đi, hai người cãi nhau đủ chưa? Là tôi sai hết, được rồi chứ?

Hyomin quát lớn rồi quay người chạy vào bên trong, bỏ lại jiyeon và Lee vẫn đang nhìn nhau đầy khó chịu.

***

Sáng sớm, tiếng chuông đồng hồ báo thức trên đầu giường kêu vang. Hyomin mệt mỏi vươn cánh tay ra định tắt nhưng tay nó lại rơi phịch xuống giường. Hyomin nhăn mặt, cô thấy toàn thân mỏi nhừ, đầu óc váng vất. Những cơn sốt kéo đến làm cô quay cuồng như không còn chút hơi sức. "Dậy thôi, mình nhất định phải dậy", hyomin thầm nghĩ rồi gắng gượng ngồi dậy. Hôm nay là ngày thi tốt nghiệp của cô.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro