Tôi đối xử với các học viên đều như đệ tử
Mọi người biết chăng? Tôi làm việc gì đây? Đối với tất cả
học viên tôi đều dẫn dắt như là đệ tử, bao gồm cả người tự học
mà có thể tu luyện một cách chân chính. Truyền công lên cao
tầng, mà không dẫn dắt chư vị như thế thì không thể được;
điều ấy tương đương với [việc làm] vô trách nhiệm, làm loạn.
Chúng tôi cấp cho chư vị bao nhiêu thứ như thế, cho chư vị biết
được bao nhiêu [Pháp] lý mà người thường không đáng được
biết; tôi truyền Đại Pháp này cho chư vị, lại còn cấp cho chư vị
rất nhiều thứ nữa. Giúp chư vị tịnh hoá thân thể rồi, với lại còn
liên quan đến một số vấn đề khác nữa; do vậy không dẫn dắt
chư vị như đệ tử, [thì] hoàn toàn không thể được. Tiết lộ cho
một người thường nhiều thiên cơ tuỳ tiện như thế, điều ấy
không được phép. Nhưng có một điểm, thời đại hiện nay đã
biến đổi, chúng ta cũng không phải theo hình thức dập đầu
chắp tay lạy nữa. Hình thức ấy không có tác dụng gì; làm thế
giống như tôn giáo; chúng ta không làm như vậy. Bởi vì chư vị
dập đầu xong, bái sư xong, ra khỏi cửa lại quay lại là chư vị khi
xưa, nơi người thường muốn làm gì liền làm nấy, chỉ vì danh lợi
của mình mà tranh mà đấu, thì hỏi [dập đầu bái sư] có tác dụng
gì? Chư vị [thậm chí còn] có thể lấy cờ hiệu của tôi làm bại hoại
danh dự Đại Pháp!
Việc tu luyện chân chính đều dựa vào cái tâm của chư vị mà
tu; chỉ cần chư vị có thể tu, chỉ cần chư vị có thể tu một cách
vững bước tinh tấn và kiên định, thì chúng tôi sẽ dẫn dắt chư vị
như là đệ tử; [nếu] chẳng đối xử như thế thì không thể được.
Nhưng có một số người vẫn không nhất định có thể thật sự tự
coi bản thân họ là người tu luyện mà [tiếp tục] tu; có người
không thể [làm được như vậy]. Nhưng rất nhiều người sẽ đi
theo tu luyện thật sự. Chỉ cần chư vị còn tu, thì chúng tôi sẽ dẫn
dắt chư vị như những đệ tử.
Hàng ngày cứ luyện mấy bộ động tác ấy, vậy có thể tính là
đệ tử Pháp Luân Đại Pháp không? Không nhất định [là vậy].
Bởi vì tu luyện chân chính cần chiểu theo tiêu chuẩn tâm tính chúng tôi đề ra mà [tự] yêu cầu, cần phải thật sự đề cao tâm
tính bản thân; ấy mới là tu luyện chân chính. Chư vị cứ luyện
các động tác ấy, [nhưng] tâm tính không đề cao lên, không có
năng lượng lớn mạnh để gia trì mọi thứ, [thì] chưa nói chuyện
tu luyện được; chúng tôi cũng không thể coi chư vị là đệ tử
Pháp Luân Đại Pháp. Chư vị nếu cứ như thế mãi, đành rằng
chư vị luyện công, nhưng không [thực sự] chiểu theo yêu cầu
của Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi, chư vị không đề cao tâm
tính, ở chốn người thường chư vị vẫn hành xử như xưa, rất có
thể chư vị vẫn gặp phải những sự cố phiền phức này khác; [khi]
xử lý không đúng, chư vị thậm chí có thể nói Pháp Luân Đại
Pháp đã làm cho chư vị luyện công thiên [sai] như thế; điều này
có thể xảy ra. Vậy nên chư vị phải chiểu theo yêu cầu tiêu
chuẩn tâm tính của chúng tôi mà hành xử, ấy mới là người tu
luyện chân chính. Tôi đã nói cho mọi người vậy là rất rõ; do đó
mọi người đừng tìm tôi để làm cái việc bái sư hình thức ấy; chư
vị chỉ cần thật sự tu, thì tôi sẽ đối đãi như vậy với chư vị. Pháp
thân của tôi nhiều không tính được; không chỉ là số học viên
này, dẫu nhiều hơn nữa tôi cũng quản được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro