Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Editor: Mây


 Bầu trời âm u tăm tối, những núi rác vô tận. Trống trải mà đông đúc, tĩnh mịch mà áp lực.

     Ở cái nơi tồi tệ không phù hợp với cuộc sống của con người này, có một thanh niên cao lớn đang đứng. Hắn mặc bộ đồng phục tay ngắn mùa hè hai màu đen trắng và đeo một chiếc kính màu đen. Đôi môi mỏng làm hắn trông có vẻ lạnh lùng, hắn cong môi trông có vẻ như đang cười như lại không phải làm cho khi chất của hắn trông có vẻ ôn hoà.

      Cùng với làn da trắng, phong thái nhã nhặn, vừa nhìn là biết là thanh niên ba tốt.

     Mà thanh niên ba tốt - Phong Cảnh Thần, bản thân ở trong hoàn cảnh kinh khủng như thế, nét mặt không ngờ lại rất bình tĩnh.

     Hắn đánh giá hoàn cảnh trước mắt, như nghi hoặc cũng như cảm thán tự hỏi: " Đây chính là Địa Phủ trong truyền thuyết?"

     "Đúng rồi ~"

      Một con dấu màu vàng lớn bằng bàn tay trôi lơ lửng bên người Phong Cảnh Thần: " Cậu đã bị tôi nhận chủ. Từ giờ trở đi cậu chình là người nắm giữ Ấn Diêm Vương, chính là chúa tể chí cao vô thượng của cả Địa Phủ."

     Giọng của Ấn Diêm Vương là giọng trẻ con cao vút.

    Những lời nói cường điệu mà cuồng nhiệt vang vọng khắp núi rác, nghe vừa buồn cười vừa kì quái.

     Bỗng nhiên, năm ngón tay thon dài trắng nõn nắm chặt con dấu.

     Dường như có một tia sáng loé lên dưới chiếc kính đen, giọng thiếu niên trong trẻo có vài phần thắc mắc và nghiên cứu: "Làm thế nào mà cậu có thể lơ lửng trên không trung vậy? Kĩ thuật không khí lơ lửng hay từ trường lơ lửng? Còn có, hình như tôi không nhìn thấy cơ quan phát ra âm thanh của cậu...?

     " Dừng dừng dừng..." Ấn Diêm Vương một hồi sởn hết cả gai ốc.

     Từ ánh mắt của Phong Cảnh Thần, nó có cảm giác một giây sau nó liền bị đem lên bàn giải phẫu.

     Nó ngoài mạnh trong yếu nói: "Tôi, tôi là ấn Diêm Vương! Không giống như những đồ vật tầm thường kia. Không nên dùng tư duy của phàm nhân các người mà phân tích tôi!"

     Đôi mắt Phong Cảnh Thần sáng lên: "Cho nên, đây là một lĩnh vực kĩ thuật hoàn toàn mới? Tôi có thể học nó không?"

     "... Cũng có thể nói như vậy." Ấn Diêm Vương có cảm giác không đúng chỗ nào, nhưng cũng không thể chỉ ra. " Cậu bây giờ là Diêm Vương, muốn học đương nhiên là có thể. Nhưng mà..."

     Ấn Diêm Vương dừng lại một chút, cuối cùng cũng nhớ ra việc chính: "Cậu bây giờ cần làm nhiệm vụ gấp, tranh thủ thời gian để sửa chữa Địa Phủ, khôi phục trật tam giới.

     Âm thanh non nớt của nó trầm xuống: "Hiện giờ, kết giới phong ấn ở Nhân Giới đã bắt đầu có chỗ hổng, nếu Địa Phủ không mau chóng khôi phục, dẫn tất cả các quỷ hồn trở về, nhất định sẽ dẫn đến tai hoạ cho nhân gian!"

     Phong Cảnh Thần nghe vậy, lông mày không khỏi nhăn lại, tâm tình cũng trở nên bình tĩnh hơn.

     Địa phủ, phong ấn, quỷ hồn, tai hoạ,...

    Những từ ngữ này, đối với Phong Cảnh Thần 18 năm qua đều theo chủ nghĩa duy vật mà nói là hoàn toàn trái ngược.

     Nhưng Phong Cảnh Thần đối với mấy lời ấn Diêm Vương nói thì hoàn toàn không nghi ngờ.

     Bởi vì hắn, vừa mới đây thôi trong nháy mắt đã từ trường học bị đưa tới cái nơi toàn rác - Địa Phủ này.

     Kĩ thuật xuyên qua không gian và thời gian như thế, hắn biết chắc chắn thế giới bên kia không làm được.

     Thế giới quan bị cưỡng chế thay đổi, mà Phong Cảnh Thần nhập vai không có chút trở ngại nào.

     Hắn nhìn không gian xung quanh núi rác thải: "Tôi phải làm gì?"

     Ấn Diêm Vương lắc lắc vài cái, trốn thoát khỏi tay Phong Cảnh Thần, nhìn phía đông chỉ chỉ: "Có nhìn thấy núi rác lớn nhất bên đó không? Đống rác đó đã chặn mất Quỷ Môn quan rồi!"

    "Nhiệm vụ thứ nhất của cậu, chính là dọn dẹp hết rác thải, một lần nữa mở lại Quỷ Môn quan!"

     "Chỉ có thế, phần lớn quỷ hồn đều theo quy tắc của thiên địa, chủ động trở lại Địa Phủ. Từ đó làm cho phong ấn ở Nhân Giới giảm bớt áp lực rất nhiều."

     Phong Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy núi rác nơi mà ấn Diêm Vương chỉ đến, chiếm diện tích phải đến ba mẫu, cao đến mức hắn nhìn không thấy đỉnh. Chỉ thấy ở rìa ngoài đống rác, một chút đỉnh của cánh cổng hiện ra.

     Nếu như không phải do ấn Diêm Vương nói, Phong Cảnh Thần cũng không thể tưởng tượng ra trước mắt chính là Quỷ Môn Quan tiếng tăm lừng lẫy.

     Phong Cảnh Thần đề nghị: "Chúng ta có nên mời máy móc xuống đây đào chúng lên không?"

     Núi rác thải cày cùng với toàn bôn núi rác cả Địa Phủ đều giống nhau, phần lớn đều được tạo thành từ đất đen. Bên trong trộn lẫn rất nhiều đá, cành cây, mảng kim loại,...

     Nhìn qua thì trông khá xốp, nếu như dùng máy móc đào, rất nhanh liền có thể khơi thông.

     Ấn Diêm Vương lại lắc lắc ung dung nói: "Nghĩ nhiều rồi chàng trai, những đồ vật thuộc về người phàm đều không có linh lực, thế nên chúng không thể chạm vào đồ vật dưới Âm Phủ chúng ta."

     "Hơn nữa, lẽ nào Địa Phủ lại là nơi người phàm có thể tuỳ tiện đặt chân tới?" Cậu vẫn nên thành thật mà tự đi đào đi!"

     Phong Cảnh Thần lắc đầu: "Chỉ dựa vào sức một mình tôi, cho dù đến khi tai hoạ mà cậu đề cập có xảy ra, thì tôi cũng không thể có khả năng dọn sạch ngọn núi này."

     Ấn Diêm Vương dừng lại, có chút ngơ ngác: "Vậy làm sao bây giờ?"

     Phong Cảnh Thần cụp mắt suy tư: "Có cách nào để có công cụ hiệu quả hơn, hoặc có thêm nhiều công nhân không?"

     Ấn Diêm Vương cũng rơi vào trầm mặc.

      Đột nhiên nó hét lớn: "A tôi nhớ ra rồi."

     Phong Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn về phái nó.

     Chỉ thấy ấn Diêm Vương không giải thích mà chuyển sang trạng thái chấn động, toàn bộ ấn hoàn toàn rung lên.

     Lúc chấn động đạt tới cực hạn, " bộp" một tiếng vang nhỏ. Một quả cầu sáng có kích thước như quả bóng bàn bị ấn Diêm Vương "nhả" ra.

     Ấn Diêm Vương đem quang cầu đến trước mặt Phong Cảnh Thần: "Đây là... trước kia tôi có nuốt một cái... hình như gọi là hệ thống giao dịch, cậu mau nhìn xem có thể dùng hay không~?"

      Trong mắt Phong Cảnh Thần hiện lên chút kinh ngạt, đưa tay nhận lấy quang cầu kia.

      Ánh sáng từ quang cầu chảy ra giữa các ngón tay hắn, biến thành một màn hình 24 inch.

     Phong Cảnh Thần tập trung nhìn vào, chỉ thấy màn hình hiện lên hành chữ: [ phát hiện người giao dịch mới, vui lòng tạo cho bản thân biệt danh.]

      "Này." Phong Cảnh Thần ánh mắt sáng lên. Hắn đưa tay chọc vào màn hình, ngón tay thon dài trực tiếp xuyên qua màn sáng. Nhưng say khi hắn tập trung suy nghĩ và muốn chạm vào màn hình lẫn nữa, hắn thực sự đã chạm được vào nó!

      Trong mắt Phong Cảnh Thần sáng lên liên tục: "Hệ thống giao dịch thực sự thần kì!"

      Hắn đã xem qua không ít các hệ thống giao dịch của tiểu thuyết trên internet. Vậy mà hôm nay lại thực sự có thể tận mắt nhìn thấy, này thực sự là không gì sánh được!

     Ấn Diêm Vương đụng đụng Phong Cảnh Thần: "Đừng nghịch nữa, xem thứ này có ích không?"

     "Được." Phong Cảnh Thần biết bây giòi không phải là lúc để chơi đùa, liền vất bỏ các suy nghĩ lung tung. Hắn đưa tay và nhập kí tự vào cột biệt danh.
[ Người kế thừa chủ nghĩa xã hội.]

      Ấn Diêm Vương kinh ngạt: "Cậu... đây là cái biệt danh gì?!"

     Phong Cảnh Thần nghi hoặc ngước mắt nhìn nó: "Có vấn đề gì sao?"

     Ấn Diêm Vương lắc lắc nói: "Đương nhiên là có vấn đề!!! Đường đường là một Diêm Vương mà uy nghiêm cũng không có. Cậu mau đổi lại tên đi!"

     Phong Cảnh Thần nhìn về phía màn hình: "Vậy sao? Tôi lại cảm thấy rất được." Nói xong liền đưa tay xác nhận trên màn hình.

     Ấn Diêm Vương: "..."

     Nó sững sờ trong vài giây, đột nhiên, giọng nói sắc bén của một đứa trẻ vang vọng khắp Địa Phủ: "Ahhh!! Sao cậu có thể làm điều này! Nhanh lên xem  có thể đổi lại được không!"

      Tại sao lại có thể có Diêm Vương dùng danh hiệu như thế, nói ra ngoài sẽ bị cười cho.

      Tuy nhiên, Phong Cảnh Thần không hề để ý đến ấn Diêm Vương, mặc cho nó có nói đến đâu, Phong Cảnh Thần chỉ tập trung xem hệ thống.

     Sau khi hắn xác nhận biệt danh xong, hệ thống liền nảy ra một hàng chữ - - [Kính gửi Người Kế Thừa Chủ Nghĩa Xã Hội, vui lòng bán một mặt hành có giá trị để kích hoạt hệ thống.]

    Phong Cảnh Thần hơi ngạt nhiên. Định nghĩa "hàng hoá có giá trị" là gì?

     Phong Cảnh Thần nhìn xung quanh một vòng. Thế nhưng chỗ của hắn ngoại trừ rác cũng chỉ là rác. Đột nhiên, Phong Cảnh Thần ngồi xuống, nhặt một chút rác thải cùng với đất đen.

     Màn hình hệ thống hạ xuống cùng với tầm nhìn của Phong Cảnh Thần. Cùng lúc đó, dòng chữ trên màn cũng thay đổi - [Đã phát hiện ngài đang giữ bùn đất thuộc tính âm cấp một. Có thể bán với giá một điểm giao dịch mỗi gram. Có muốn bán không?]

    Khoé môi lạnh lùng của Phong Cảnh Thần cong lên. Quả nhiên không có rác vô dụng, chỉ có tài nguyên bị đặt sai chỗ.

     Phong Cảnh Thần quyết đoán lựa chọn bán.

     Sau đó trong nháy mắt, đất đen trong tau hắn biến mất không còn một hạt bụi.

     Chữ trên màn hình lại thay đổi. [Kính thưa Người Kế Thừa Xã Hội Chủ Nghĩa, ngài đã bán ra 50 gr đất bùn thuộc tính âm, được 50 điểm tích luỹ. Hệ thống chính thức ràng buộc. Hoan nghênh đến với Chư Thiên Vạn Giới, chúc ngài giao dịch vui vẻ.]

     Ấn Diêm Vương nhìn thấy Phong Cảnh Thần đã giải quyết gọn gàng và nhanh chóng vấn đề ràng buộc hệ thống, tức giận tại chỗ: "A a, cậu có nghe tôi nói không?"

     Nó trực tiếp bay thẳng tới chỗ Phong Cảnh Thần và màn hình, lắc qua lắc lại một cách giận dữ, che rất nhiều chữ trên màn hình.

      Gióng nói trẻ con sắc lẹm chui vào tai: " Nhanh lên!!! Mau sửa lại biệt danh đi!!!"

     Phong Cảnh Thần khẽ cau mày, đưa tay bắt lấy ấn Diêm Vương, chăm chú nhìn nó: " Im lặng."

     Giọng của ấn Diêm Vương dừng lại..

     Nó nhìn vào đôi mắt thờ ơ của Phong Cảnh Thần. Mặc dù bây giờ hắn không tức giận, nhưng radar nhỏ của ấn Diêm Vương nhạy bén nói với nó rằng nó mà không tuân theo, hậu quả có thể rất nghiêm trọng!

     Ấn Diêm Vương im lặng như gà, không dám cử động nữa.

     Phong Cảnh Thần lúc này mới hài lòng.

     Hắn đem ấn Diêm Vương đặt trên không trung như đặt trên bàn, nhẹ nhàng vỗ đầu nó. "Ngoan"

     Ấn Diêm Vương nghe tiếng như trẻ con, quả nhiên là nghe lời như những đứa trẻ trong thôn.

     Phong •cũng không biết vì cái gì mà đám trẻ trong thôn nghe lời hắn• Cảnh Thần ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía màn hình của hệ thống.

     Lúc này trên màn hình không còn trụi lủi một hai câu nữa.

     Có ba phân loại, phái trên [Thông tin danh tính], [Siêu thị hệ thống] và [Nhà kho].

    Trang [thông tin danh tính] của Phong Cảnh Thần hiển thị trên màn hình mặc định.

     [Thương nhân: Người kế thừa chủ nghĩa xã hội]
      Vị diện: cấp 1 linh dị vị diện.
     Cấp độ giao dịch: cấp 1.
     Điểm tích lũy giao dịch: 50.
     Bạn bè: Chức năng này chưa được mở khoá.

___

     Trang web rất ngắn gọn, nhưng lại để cho Phong Cảnh Thần nhìn lén được vị diện và một nửa giáo dịch.

     "Cấp 1 linh dị vị diện là sao?"

     Phong Cảnh Thần chớp mắt, đưa tay nhấn mở [siêu thị hệ thống].

     Trang web thay đổi.

     Một trang web như một nền tảng mua sắm online đang hiện ra.

     Thị lực Phong Cảnh Thần phát huy rất tốt, thấy được rất nhiều hàng hoá một cách nhanh chóng.

    Chuyển hoá sinh đan cửu của Tu Chân giới, thần linh chi huyết của Man Hoang giới, hạt giống cây thế giới của Ma Pháp giới,...

     Nhưng khi giao diện tải được nửa chừng, màn hình dường như bị kẹt, nó dừng lại trong vài giây.

     Sau đó, màu sắc sặc sỡ của toàn bộ trang nhanh chóng nhạt đi, cuối cùng ngưng tụ thành một dòng chữ màu đen ở giữa trang - [Hệ thống không đủ năng lượng và không thể kết nối với tất cả các thế giới. Vui lòng chọn ba vị diện cấp một để kết nối. 】




20230903

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro