Chương 49 Làm ta lại nhiều muốn chị nhiều hơn đi (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đôi mắt anh trong veo, gần giống như lần đầu cô nhìn thấy anh, nhưng cô không biết làm thế nào để an ủi cậu thanh niên này......

Đúng vậy kỳ thật cô chưa từng có chân chính suy nghĩ qua vì anh. Anh ấy cũng sẽ lo lắng và sợ hãi ...

Trình Nặc ngón tay nhẹ nhàng xoa cằm, lòng bàn tay vòng qua phác thảo của anh, "Em coi như giúp cô ấy đi... Như vậy sự, hủy không phải cô một người, là cô toàn bộ gia đình, ngươi cũng có muội muội, nếu có một ngày cùng nhạc bị người mang đi, như thế nào cũng tìm không thấy, ngươi nên có bao nhiêu nóng vội? Ta đáp ứng ngươi, phóng xong giả liền trở về, về sau sẽ mang ngươi đi rất nhiều địa phương, làm ngươi biết thế giới này cái gì là đối, cái gì là sai, bên ngoài thành thị sẽ không có lừa bán dân cư sự, chỉ có ta......"

Cô nói dễ nghe, giọng điệu dỗ dành bậc nhất, nhưng xác thật thì những câu nói thật không sai......

Ngoại trừ câu cuối cùng "Chỉ có ta."

Hứa Tông Châu bị lời cô nói đánh thẳng vào tim, mắt anh có chút đỏ, "Chị đã đồng ý với ta... không bỏ rơi ta, không vứt bỏ ta, sẽ dẫn ta đi, ta nếu làm chuyện này, ta đây cũng chỉ vì có chị."

Trình Nặc chỉ nghĩ rằng anh đang lo lắng, và nhanh chóng lấy tay che mắt để không cho anh khóc. "Vậy em giúp ta, cũng là giúp cô."

Vừa nói chuyện, cô vừa đưa lưỡi ra liếm nhẹ đôi môi mỏng của chàng thanh niên, hết lần này đến lần khác, cho đến khi đôi môi trắng nõn của anh ta ướt nhẹp vì liếm, mới rút lại bàn tay dùng che mắt lại.

Đôi mắt của anh như chú chó con ngây thơ giờ đã đỏ hoe vì sự khiêu khích của cô, có vẻ như đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đàn ông khóc trước mặt mình.

Tuy rằng cô đã chủ động hôn anh, rất ít khi trêu chọc như thế này, Hứa Tông Châu tiếp nhận với đôi mắt đỏ hoe ... nhưng cảm giác trong lòng thật khó chịu, tuy là nông dân chất phác nhưng anh biết rõ tình cảm của mình, anh có trực giác., người phụ nữ này chỉ đang lợi dụng anh, nhưng anh lại đè nén ý nghĩ này xuống, không để nó tiếp tục trỗi dậy.

Anh đáp lại sự khiêu khích của Trình Nặc, bàn tay vuốt ve đùi Trình Nặc, cô liền trắng trợn ngồi ở trong lòng ngực anh, thời điểm nói chuyện ngón tay cũng không có an phận đùa giỡn lỗ tai anh.

"Chị... Làm ta nhiều muốn chị đi."

Anh gần như là khẩn cầu. Làm ta lại muốn chị nhiều hơn đi...

Trình Nặc nhẹ nhàng cười ra tiếng, tựa hồ ngầm đồng ý yêu cầu của anh, nằm ở trong lòng ngực ngẩng đầu hôn lên môi anh, cô tuy rằng là ích kỷ, toàn bộ kế hoạch không có nghĩ đến tình cảnh của Tông Châu, nhưng tim của con người bằng cũng là bằng máu bằng thịt, hiện giờ đối mặt Hứa Tông Châu yếu đuối, cô ấy không có lý do gì để không cảm động.

Cô hôn môi Hứa Tông Châu, tiếng mút mát vang vọng khắp phòng, Hứa Tông Châu sợ cô bị cảm lạnh, đưa tay vuốt qua quần áo của cô, cảm giác nhột nhột đôi ủng này không phải là điều mà Trình Nặc thích, cô chủ động cởi bỏ quần áo phía trước, làm thân thể hoàn toàn bại lộ ở trước mặt Hứa Tông Châu.

Anh tham luyến nhìn thoáng qua, lại nhanh chóng đem quần áo cô nắm thật chặt, "Không cần cởi! Sẽ cảm lạnh!"

Vẻ mặt gợi tình và nghiêm túc khiến Trình Nặc bật cười, cô ghé vào tai Hứa Tông Châu thì thầm nói: "Làm như vậy sẽ rất nóng đấy ~"

Hứa Tông Châu sắc mặt nhất thời đỏ bừng, bế bổng Trình Nặc đi trở về trên giường, Trình Nặc có chút rung động, mới vừa bị bé lên giường liền duỗi tay câu lấy cổ anh, đầu lưỡi nhỏ như lửa nóng không thể chờ đợi để có thể chui vào khoang miệng người thanh niên này.

Cô khó gặp một lần đảo khách thành chủ, ấn bờ vai anh, muốn đảy anh nằm ngã vào trên giường, chính bản thân lại ghé vào trên người anh, một khắc không muốn buông đôi môi anh.

Hai người đều có chút vội vàng, cởi vội quần áo cho nhau, trang phục mùa đông không thể đơn giản như quần áo mùa hè, hơn nửa ngày hai người mới có trần trụi nhìn nhau.

Trình Nặc còn dựa vào đầu vai anh, môi một khắc không ngừng mút chặt lấy anh.

Một tay kia tìm kiếm vật giữa háng cậu thanh niên, dễ dàng chiếm lấy thứ nam tính của anh, "Lại lớn rồi hả?"Cô khẽ nhíu mày, dùng tay ước lượng côn thịt thô dài cứng rắn kia.

"Ta, ta không biết..." Hứa Tông Châu bị hỏi có chút mặt đỏ, anh đưa tay sờ bộ ngực mềm mại của người phụ nữ, hỏi, "Chị chẳng phải cũng lớn rồi sao?"

Có lẽ biết lòng bàn tay thô ráp, Từ Tông Châu cố gắng dùng sức nhẹ nhàng mỗi khi chạm vào cô, vì sợ những vết chai trên tay sẽ làm cô đau.

Đầu vú nhỏ bị anh nhào nặn mà mềm nhũn ra, anh nhìn cổ họng Tông Châu trượt lên trượt xuống, vùi đầu đến trong lòng ngực cô liếm cắn.

Trình Nặc nheo lại đôi mắt hưởng thụ, bàn tay nắm lấy dương vật không quên vuốt ve lên xuống.

"Chị... Ta chị." thanh âm anh có điểm rầu rĩ, từng tiếng gọi Trình Nặc, tựa say mê lại tựa làm nũng.

Trình Nặc có chút cười nhạt, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy đầu của anh, tận hưởng sự liếm láp của lưỡi anh.

Hứa Tông Châu có chút nóng nảy, vẫn cẩn thận kéo chăn bông đắp lên người hai người, tránh cho Trình Nặc có cơ hội bị cảm lạnh.

Nam nhân cao lớn cuộn tròn trên người cô, ngón tay như ngựa quen đường cũ tìm được rồi của nhục huyệt thần bí, cảm giác ẩm ướt đang chờ mong khi hắn chạm nhẹ vào.

Ánh mắt sáng ngời anh, một giây cũng không muốn thêm, động tác thuần thục đem quy đầu chôn tiến vào hoa huyệt, "Chị tách chân ra một chút đi..." Anh hôn lỗ tai Trình Nặc. Cái đầu thịt to bằng quả trứng vịt chọc vào cơ thể người phụ nữ.

Cô sớm đã ướt đẫm, hai chân khoanh ở trên eo gầy của thanh niên, để hạ thân nghênh đón anh.

Huyệt khẩu chặt chẽ, hắn có phần không tiếp cận được, ngón tay mảnh khảnh cầm côn thịt áp vào hoa huyệt, eo đưa đẩy vào trong, khe hở trên khối thịt non mềm đã bị ái dịch vị béo ngọt tràn ngập giường. .

"Chị......" Anh thấp giọng gọi cô, không biết là cầu cứu hay là làm nũng, giọng nói trầm thấp ái muội.

Trình Nặc mở mắt ra nhìn anh, tưởng rằng anh lại phát ngốc, yêu cầu cô "Giúp" anh tiến vào, lại không ngờ trong nháy mắt cô trợn mắt, phần eo nam nhân vọt mạnh, còn chưa kịp tự hỏi liền nguyên cả cây hoàn toàn đi vào thân thể của cô.

Thân thể Trình Nặc bị đột nhiên phá vỡ rồi, đau rên ra tiếng, cơ thể run rẩy không kiểm soát được, và các ngón chân co quắp lại.

"Đau quá......" Cô nhíu mày cắn đầu vai anh thanh niên, giọng run rẩy mang theo oán giận, trách anh không cho mình thời gian thích ứng.

Hứa Tông Châu cúi đầu nhìn cô, đau lòng vỗ về cái trán mồ hôi lạnh của cô, "Sẽ sớm cảm thấy thoải mái..."

Anh tiến vào thật sâu cả gốc rễ đều đặn cắm vào, phía trên bụng dưới của cô phồng lên, sau đó chậm rãi lui về phía sau, lôi kéo côn thịt dài ra khỏi thân thể nữ nhân, bụng dưới nhô lên cũng từ từ trở nên bằng phẳng, vì cú va chạm đột ngột của mình lại nhô lên.

"Ân... Chậm một chút... đau quá ......" Trình Nặc bám vào anh, có chút không chịu nổi sự va chạm đến tận cùng của anh.

Nhưng Hứa Tông Châu xúc động, không muốn nhẫn nại chút nào, chậm rãi rút ra nhưng chỉ hai ba lần rồi đột nhiên tăng tốc, nguyên cây côn điên cuồng đưa tới, sau nhiều lần cắm xuống, lúc theo động tác rút quy đầu ra hoàn toàn, chất lỏng dâm đãng cuả anh cũng bị kéo ra tràn ngập toàn bộ chăn giường, ngập xoang mũi.hai người

Anh mãnh liệt đến mức, Trình Nặc chịu đựng được khoái cảm mãnh liệt dần dần vặn vẹo anh thêm một chút, môi cô bối rối đón nhận chiếc lưỡi anh duỗi ra, ngoáy ngoáy và mút lấy nhau, cô đang ăn nước miếng trong miệng anh, cũng không kịp nuốt xuống. Nước chảy từ khóe miệng xuống má cô, tạo thành một sợi nước trong suốt.

Hứa Tông Châu vươn lưỡi liếm lên từ cổ cô cho đến khi anh liếm hết toàn bộ nước sốt đang chảy ra.

Môi chiến đấu kịch liệt, không ảnh hưởng gì đến cuộc giao chiến bên dưới của bộ phận sinh dục của hai bên, cả hai đều đã trải qua vẻ đẹp của giao hợp, như thế nào mà chỉ cần sung sướng một lần là xong.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro